Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Chương 153: Đàm phán không thành




Quả nhiên, Long Trạch Thu vừa nói ra khỏi miệng, sắc mặt Viêm Dạ Tướcnhất thời trở nên hơi khó coi, lăn lộn hắc đạo nhiều năm, lời thật lờidối anh còn không phân ra được ư, hiểu lầm gì đó, rất rõ ràng là LongTrạch Thu đã từng đối phó cô, chỉ là bị cô chạy thoát mà thôi.

Người phụ nữ này, rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện gạt anh!

Trình Du Nhiên đắc tội Long Trạch Thu, Viêm Dạ Tước cũng biết một chút,dù sao ban đầu khối tâm phiến kia cũng là đồ anh phải lấy được, nhưngsau lại bị người đuổi giết nên một vài đoạn anh cũng không rõ ràng, nếuhôm nay biết rồi, anh không thể mặc kệ, dám gây bất lợi đối với ngườiphụ nữ của anh, ai cũng không thể bỏ qua!

Bất thình lình nghe được tiếng hừ của Viêm Dạ Tước, khiến Long Trạch Thu không khỏi sững sờ, trong ấn tượng vị lão đại này mặc dù rất khó chungđụng, nhưng không có bụng dạ hẹp hòi, mình đã uyển chuyển bày tỏ áy náy, cho dù trong lòng anh có bất mãn cũng sẽ không biểu hiện rõ ràng nhưvậy, lại nói nếu anh đón nhận lời mời của mình, thì nên có ý tha thứ,chẳng lẽ là mình không đủ thành ý?

Nghĩ đến truyền lưu gần đây, Trình Du lại chính là chỗ hiểm của Viêm DạTước, Long Trạch Thu càng thêm khẳng định phỏng đoán của mình, ông talại không biết, đầu sỏ đắc tội khiến Viêm Dạ Tước biến sắc mặt chính làông ta.

"Trước kia nghe nói Trình tiểu thư thích thu góp các loại trân bảo, chỗtôi cũng cất chứa một chút, kính xin Trình tiểu thư vui lòng chỉ giáo."

Mới vừa rồi chỉ là ngoài miệng nói xin lỗi, hiện tại trực tiếp chuyểnhóa thành hành động, Trình Du Nhiên đã sớm từng thấy thứ Long Trạch Thusưu tầm, ông ta nói như vậy chỉ là đang tìm một cơ hội tặng quà.

Trình Du Nhiên là cao thủ đàm phán, làm sao sẽ bị một viên đạn bọc đường của ông ta đánh ngất xỉu, thân thể nghiêng về phía sau, trên mặt mangnụ cười nhàn nhạt: "Trân bảo vẫn là không cần xem, lần này tới Nhật Bản, chưa chuẩn bị xong xe hơi chạy thoát thân."

Trình Du Nhiên vừa dứt lời, nhiệt độ bên trong cả gian phòng lập tứcgiảm xuống không ít, Sơn Bản Nguyên Nhất đã có một lần cảm thụ đươngnhiên biết nguồn gốc hơi thở này, cắn răng, phịch phịch một tiếng quỳtrên mặt đất nói: "Đều tại tôi ban đầu tự chủ trương, mạo phạm Trìnhtiểu thư, chỉ cần một câu nói của Trình tiểu thư, Sơn Bản Nguyên Nhấtnguyện lấy cái chết tạ tội."

Lần thương lượng này, liên quan đến sống còn của cả Tam Khẩu tổ, vì tiêu trừ khúc mắc của Viêm Dạ Tước đối với lão đại, anh ta chỉ có thể tựmình gánh chịu tất cả.

Trình Du Nhiên hơi kinh ngạc, không ngờ thằng cha ban đầu ngang ngượccàn rỡ còn có một mặt như vậy, có được thuộc hạ như thế, xem ra LongTrạch Thu quả thật không phải nhân vật bình thường.

"Cậu từng làm cái gì?" Một luồng khí lạnh phát ra từ trong miệng Viêm Dạ Tước, lao thẳng tới trái tim Sơn Bản Nguyên Nhất.

Như là đã vác xuống, Sơn Bản Nguyên Nhất cũng buông ra, đúng mực nói:"Trước bác sĩ Trình vội tới làm giải phẫu cho lão đại, cầm đi tư liệutâm phiến cất súng ống đạn dược đứng đầu, tôi cảm thấy không nên giữ lại cô ấy, cho nên tự chủ trương phái người đoạt về, đáng tiếc không có tìm được bác sĩ Trình."

"Nói như vậy, anh chính là vong ân phụ nghĩa rồi hả?" Bôn Lang cười lạnh nhìn Sơn Bản Nguyên Nhất: "Vậy lần này lão đại của chúng tôi thật đúnglà đến nhầm rồi, ai biết xử lý chuyện này xong, có thể bị các anh đuổigiết ngược hay không."

Bôn Lang không đối phó phụ nữ được, nhưng ở trường hợp này đầu óc lạitốt, dưới tình huống bình thường trước lúc lão đại chính thức có quyếtsách, đều là anh ta và Đan Hùng đi đối phó.

"Tuyệt không có ý này." Long Trạch Thu không ngờ anh lại đem chuyệnkhông liên quan làm cho liên quan đến nhau, trong lòng âm thầm kêu khổ,nếu như giải thích trước ngay từ lúc biết được Trình Du Nhiên đi theoViêm Dạ Tước tới nhà, cũng sẽ không có chuyện ngày hôm nay, hiện tại chỉ có thể thí tốt giữ xe.

"Sơn Bản Nguyên Nhất đắc tội Trình tiểu thư, vi phạm tinh thần đạo võsĩ, hôm nay tôi sẽ thay trời hành đạo loại trừ tên bại hoại này." Quyếtđịnh chủ ý, Long Trạch Thu hô to một tiếng móc súng lục ra, chỉ ở trênđầu Sơn Bản Nguyên Nhất.

"Khoan." Viêm Dạ Tước lạnh lùng nói: "Nơi này không thể thấy máu." Mặcdù tiểu Nặc đã sớm nghe thấy âm thanh người bị bắn chết, hơn nữa còn tựmình trải qua, nhưng anh còn không hi vọng con trai tiếp xúc loại vớimáu tanh quá sớm.

Long Trạch Thu hơi sững sờ, đây đã là lần thứ hai Viêm Dạ Tước cho ôngta kinh ngạc, không phải nói từ nhỏ đứa bé nhà họ Viêm đã trải qua giáodục máu tanh ư, sao Đế Vương hắc đạo lại không để cho con trai mình thấy máu?

Nhưng mà bây giờ ông ta cũng không có can đảm đi chất vấn Viêm Dạ Tước,như đã quyết định hy sinh thuộc hạ, Long Trạch Thu cũng sẽ không do dự,trực tiếp hướng về phía thuộc hạ nói: "Đem Sơn Bản Nguyên Nhất dẫn đithi hành xử bắn, tất cả thuộc hạ khác tham dự, đều thi hành quy địnhbang trục xuất khỏi Tam Khẩu tổ."

Làm xong những thứ này, mặt Long Trạch Thu mới cẩn thận nói: "Không biết làm thế này, lão đại Viêm cảm thấy thế nào?"

Viêm Dạ Tước không có trả lời, chỉ lạnh lùng nói: "Nói đi, chuyện gì xảy ra."

Nghe Viêm Dạ Tước nói như vậy, biết anh đã không có ý định truy cứu tiếp nữa, Long Trạch Thu rốt cuộc thở phào trong lòng, bọn họ vốn muốn hỏitội đối phương, chỉ là ai bảo trước đó ông ta lại đắc tội với Trình DuNhiên chứ, nếu như không nói rõ chuyện kia, kế tiếp bọn họ cũng khôngcần lo lắng.

Tuy vậy, khí thế bùng nổ mới vừa rồi của Viêm Dạ Tước cũng hù ngã mộtnhóm người, đợi trong chốc lát, mới có một người của Tam Khẩu tổ đứng ra nói: "Lão đại Viêm, Viêm bang muốn mở rộng buôn bán, Tam Khẩu tổ tôigiơ hai tay hoan nghênh, nhưng làm ăn cũng có quy định, khu vực Đông Álàm nghề giải trí, vốn là do Tam Khẩu Tổ khống chế, hiện tại Tam thiếugia của quý bang lại muốn chúng tôi giao ra toàn bộ, làm như vậy khôngphải là rất quá đáng ư?"

Nghề giải trí, bản thân là một nghề có món lợi tương đối kếch sù, ví như điện ảnh, từng có rất nhiều bang phái mượn nó để rửa tiền, hơn nữa sảnnghiệp tương quan chung quanh cũng không thể coi thường, ít đi món tiềnthu lớn như vậy, đối với Tam Khẩu tổ mà nói tuyệt đối là tổn thất lớn.

"Trúc Hạ nói không sai" Có người dẫn đầu, dĩ nhiên là có người theophong trào, một người đứng đầu mang theo mắt kính tiếp lời nói: "Viêmbang muốn giao thiệp với nghề giải trí, Tam Khẩu Tổ cũng vui vẻ hợp táccùng Viêm bang, chỉ là cách làm của quý bang, có phải quá không có người trong mắt hay không?"

"Lão đại Viêm vì một Trình Du Nhiên, hơn nữa còn dưới tình huống khôngcó bất kỳ tổn thương gì, khiến bang tôi tổn thất một tướng đắc lực cùngmười người anh em, hiện tại bang tôi tổn thất, nên bồi thường như thếnào?"

"Anh muốn bồi thường?" Viêm Dạ Tước vụt đứng lên từ trên chỗ ngồi, bóngdáng 1m9 từ trên nhìn xuống người đang nói chuyện, ánh mắt lạnh lẽogiống như kẻ đứng ở trước mặt anh là một người chết: "Anh nên may mắn vì không có bất kỳ tổn thương nào, nếu không Tam Khẩu tổ, đã không cầnthiết tồn tại nữa."

Long Trạch Thu thầm mắng tên thuộc hạ ngu ngốc này, chết tử tế khôngxong làm gì nói tới chỗ hiểm là Trình Du Nhiên, đây không phải là muốnlàm cho Viêm Dạ Tước nổi đóa ư, lắc mình ngăn ở trước mặt tên kia thuộchạ cười nói: "Lão đại Viêm không nên tức giận, Đằng Điền không có ý đó,chỉ là chuyện này Tam thiếu gia làm quả thật có chút quá, cho dù tôikhông để ý, cũng phải cho anh em trong bang một trả lời chắc chắng đúngkhông?"

"Anh muốn trả lời chắc chắn gì?"

"Bỏ qua tổn thất trước đó." Long Trạch Thu ngăn lại một thuộc hạ muốnnói, một bộ rất độ lượng: "Chỉ hi vọng lão đại Viêm có thể khuyên Tamthiếu gia, bất luận là muốn nhúng tay vào nghề giải trí vẫn được, TamKhẩu tổ tuyệt không hai lời, nhưng từ nay về sau hy vọng có thể theo quy định."

Điều kiện như vậy, hợp lý, thậm chí Tam Khẩu tổ còn bị thua thiệt khôngnhỏ, nhưng Viêm Dạ Tước không có bất kỳ ý tán đồng, chỉ lạnh lùng nói:"Chuyện này, không liên quan đến Viêm bang."

"Lão đại Viêm có ý gì?" Đầu Đằng Điền thiếu một gân lại nhảy ra, lớntiếng nói: "Chẳng lẽ Viêm Thế Kiêu không phải người Viêm bang, hay lànói lão đại Viêm đã không phải là người nói chuyện của Viêm bang?"

Ngay cả Trình Du Nhiên cũng có chút buồn bực, đối với thái độ của anhchị em khác trong nhà họ Viêm, Viêm Dạ Tước luôn có thể áp chế thì ápchế, đây chính là một cớ rất tốt xử lý Viêm Thế Kiêu, tại sao anh độtnhiên bỏ mặc không quan tâm, chẳng lẽ bởi vì quan hệ anh em ruột? Nhưngsuy nghĩ một chút cũng không thể, dù sao ở lần tụ hội gia tộc nhà họViêm, Viêm Thế Kiêu liều mạng phản đối Viêm Dạ Tước tới cứu mình.

Sắc mặt Long Trạch Thu biến thành có chút khó coi, ông ta không nghĩ ẩnnhẫn thế nhưng đổi lấy kết quả như thế, trong đôi mắt tản ra âm trầm: "Ý lão đại Viêm, là không giữ lời hứa?"

Mặt Viêm Dạ Tước không chút thay đổi, trầm giọng nói: "Chuyện do ngườiViêm bang làm, lúc nào thì tôi đều sẽ đồng ý, nhưng kẻ quản lý Viêm bang chỉ có một, vậy chính là tôi, những thứ con em khác nhà họ Viêm, đềukhông phải là người Viêm bang."

Anh đến Nhật Bản, chính là muốn nói chính xác cho mọi người, có thể đạibiểu Viêm bang chỉ có mình anh, bất kỳ con em nhà họ Viêm muốn dùng danh nghĩa Viêm bang thành lập thế lực, cũng sẽ không được Viêm bang chechở.

Mặt Trúc Hạ cười lạnh nói: "Viêm Dạ Tước, anh cho rằng chúng tôi đều làkẻ ngu ư, Viêm Thế Kiêu tới Châu Á không phải là do Viêm bang các anhchỉ điểm, hiện tại mở miệng chối bỏ, nếu đã như vậy, xin mời lão đạiViêm một Tam Khẩu tổ nghỉ ngơi một thời gian, đến lúc đó tự nhiên sẽnguyện ý đàm phán theo chúng tôi."

"Chỉ bằng anh?" Bôn Lang bĩu môi khinh thường, muốn đánh ngã những người trước mắt này, đối với anh ta mà nói không có chút áp lực nào.

"Chúng tôi đương nhiên không giữ được lão đại Viêm và hai vị thuộc hạ"Đằng Điền cười nói: "Nhưng dù sao Trình tiểu thư cũng là phụ nữ, còn cóđứa bé này, nghe nói --"

Giọng nói ngừng lại giữa tiếng nổ pằng, một viên đạn vòng qua mấy ngườiche ở trước người anh ta ghim chặt vào trên cổ họng anh ta, ngón tay chỉ vào Viêm Dạ Tước run rẩy nửa ngày, thân thể té xuống đất rầm rầm.

"Tôi không thích bị người ta uy hiếp." Viêm Dạ Tước hừ lạnh một tiếng,họng súng đung đưa trên bàn tay anh, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra một kích trí mạng: "Nếu như người nào nắm chắc lưu lại tôi, hãy thửmột lần."

"Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm." Nếu như còn không nghe ra uy hiếptrong lời nói của Viêm Dạ Tước, Long Trạch Thu thật sự không cần lăn lộn nữa, bọn họ có thể lưu lại mẹ con Trình Du Nhiên, nhưng một khi SátThần xông ra, Tam Khẩu tổ sẽ xong đời, lại nói Đế vương giống như ViêmDạ Tước, khẳng định đã sớm sắp xếp chiêu sau, ông ta không đánh cượcđược, "Lão đại Viêm yên tâm, thuộc hạ của tôi tuyệt đối không có ác ýgì."

"Lão đại, chẳng lẽ cứ để như vậy?" Sau khi Viêm Dạ Tước đi, một thuộc hạ sáp đến gần hỏi, tại cửa nhà mình còn bị người uy hiếp, lần này quăngTam Khẩu tổ quá trớn rồi.

"Để?" Long Trạch Thu cười lạnh một tiếng: "Trước không dám động thủ cùng Viêm Thế Kiêu, là sợ Viêm bang sau lưng hắn, hiện tại nếu Viêm Dạ Tướcnói như vậy, chúng ta diệt trừ Viêm Thế Kiêu, đến lúc đó xem Viêm DạTước giao phó với nhà họ Viêm thế nào."