Mê Đắm Chí Mạng

Chương 65: Ngoại truyện: Nguỵ Xảo Hinh




Người trong biệt thự hầu như ai cũng biết. Từ khi cưới vợ về, Nguỵ Kính Dụ gần như thay đổi hẳn.

Chẳng hạn như trước đó ông chủ không bao giờ vào bếp núc. Nhưng dạo gần đây, sáng nào ông chủ cũng đều dành thời gian dậy từ sáng sớm. Hơn thế tự tay học hỏi phong cách nấu ăn từ quản gia.

Hiển nhiên mọi người đều biết, ông chủ làm vậy chủ yếu là để lấy lòng vợ mình.

Còn về quần áo, trước kia đều sẽ bỏ vào máy giặt tự động sấy khô và phơi. Ấy vậy, dạo gần đây họ lại hay thấy ông chủ tự tay phơi quần áo của vợ mình.

Một người cao cao tại thượng như thế, vậy mà giờ lại đang ngồi giặt bộ đồ của chính vợ mình. Bất cứ thứ gì về phu nhân, đều không thể tới được tay người hầu. Bởi ông chủ luôn đi trước một bước.

Không cần phải đoán nữa, tất cả mọi người đều biết ông chủ chính là quá nghiện vợ rồi.

Trước kia người trong tập đoàn thường hay thắc mắc, Vân Nhật Sam là ở bộ phận thiết kế. Vậy mà không hiểu sao rất thường xuyên được mời lên phòng chủ tịch.

Hơn thế, lần nào trở về, đôi môi cô ấy cũng hay nhạt bớt. Riêng trợ lý Chước Vũ thì, sau mỗi lần Vân Nhật Sam vào phòng, y như rằng trên đôi môi chủ tịch lại thoáng lớp son đỏ hồng.

Cho đến khi rộ tin tức kết hôn, lúc bấy giờ mọi người đều đã hiểu. Thì ra Vân Nhật Sam không chỉ đơn giản là như thế. Cũng từ lúc đó, ánh nhìn mọi người dành cho cô đều thay đổi hẳn.

Phải nói đến việc, Nguỵ Kính Dụ không thích xuất hiện công khai trên các trang báo lớn. Người đàn ông hành sự kín kẽ, chưa bao giờ để lộ quá nhiều hành tung.

Vậy mà, ngay ngày cưới vợ. Cũng chính bản thân Nguỵ Kính Dụ thuê các trang báo truyền thông lớn, cho người loan tin về việc này.

Việc trọng đại cả đời của hắn, làm sao có thể như lúc trước mà âm thầm được. Nguỵ Kính Dụ muốn công bố với toàn thể thế giới, muốn tất cả mọi người đều biết rằng anh chính là người đã có vợ. Để mà sau này Vân Nhật Sam có ý định rời đi hay giận dỗi mâu thuẫn, người nào nhìn vào cũng đều tự biết cô chính là vợ anh. Lúc ấy có chạy đằng trời, chắc chắn người đàn ông cũng không sợ phải mất vợ nữa.

Những lần đi làm, Nguỵ Kính Dụ luôn dương dương tự đắc. Trên tay ngón áp út, lúc nào cũng đeo chiếc nhẫn vàng chói. Tần suất xuất hiện nơi tập đoàn, hiển nhiên đều rất nhiều. Nhân viên nào đi qua, chắc chắn cũng sẽ thấy được điều đó.

Vài người không khỏi ngầm bàn tán, không cần nói cũng đủ hiểu. Chủ tịch chính là đang khoe bản thân đã kết hôn, đã là người có gia đình.

Thỉnh thoảng Dật Nhiệm sẽ rủ người đàn ông nán lại đến quán bar Đế Cực, kết quả, Nguỵ Kính Dụ lại giơ bàn tay lên. Không cần nói cũng đủ hiểu, để cho Dật Nhiệm tự lĩnh hội.

Những lúc đó, thật sự Dật Nhiệm không khỏi rủa Nguỵ Kính Dụ. Tưởng có vợ thì hay lắm hay sao? Kết hôn chẳng có qua cũng chỉ là gông xiềng mà thôi.

Nói là nói thế, nhưng đường đường một kẻ uy phong như Nguỵ Kính Dụ. Kết hôn vào, cứ sơ hở lại chính là “vợ ơi, vợ à”. Thật là không còn lấy chút thể diện như lúc trước.

Đến khi Vân Nhật Sam hạ sinh đứa trẻ đầu. Khoảnh khắc đứa bé gái chào đời, nhìn gương mặt cô yếu ớt. Nguỵ Kính Dụ đã không khỏi thấy xót xa.

Khi ấy, cả hai đều đã quyết khi đặt tên đứa bé là Nguỵ Xảo Hinh.

Trong khoảng thời gian đứa bé vẫn chưa trưởng thành. Nguỵ Kính Dụ hầu như dành toàn bộ thời gian chăm sóc. Các công việc, phần lớn đều phải nhờ đến cha mình là Nguỵ Quân Liễm thay quản lý hộ.

Sinh thần một tháng tuổi, Nguỵ gia tổ chức lễ lớn ăn mừng việc cuối cùng cũng đã có cháu. Không ai là không biết, đứa bé gái này chính là viên ngọc sáng giá được nâng niu của Nguỵ gia. Được ví von chính xác, một tiểu thư thiên kim lá ngọc cành vàng, nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng lại sợ tan.

Cho đến khi đứa trẻ đã lớn vào độ 6 tuổi. Càng lớn, các đường nét gương mặt càng xinh xắn. Hệt như đúc từ khuôn mà ra.

Khoảng thời gian từ một đứa bé bụ bẫm chưa biết nói gì, đến lúc đã thành một đứa bé xinh xắn như hiện tại. Ngay khoảnh khắc mòn mỏi đó, Nguỵ Kính Dụ liền trực tiếp dẫn đứa con của mình sang biệt thự Nguỵ gia. Lần nữa giao lại đứa trẻ cho cha mẹ mình.

Hiển nhiên, cả hai đều đoán được lý do. Chính là Nguỵ Kính Dụ muốn dành thời gian riêng cho vợ. Nên ông bà đều đồng ý mà chăm chút đứa trẻ.

Ngay khi đưa được đứa trẻ, Nguỵ Kính Dụ dành toàn bộ thời gian cho Vân Nhật Sam. Khi ấy bản thân không thấy sự xuất hiện của Nguỵ Xảo Hinh, bản thân đã cảm thấy lạ, bởi căn bản đứa bé này luôn bám lấy cô như hình với bóng.

Mà cũng vì điều này, Nguỵ Kính Dụ càng lúc càng sợ việc thêm một đứa nữa. Biết đâu đến lúc đó, vợ anh lại còn chẳng thèm để ý đến anh nữa.