Mẹ, Chúng Con Muốn Cha

Chương 60: Chậm hơn sên bò




Cô bé này rốt cuộc không cách nào ư? bên trong lòng của Đường Long một hồi vui vẻ!

"Nếu như em không hẹn được bạn trai cùng bạn mình, thì chứng minh em đang nói láo. Em dứt khoát như vậy không bằng thừa nhận đi, em chính là cô bé bốn năm trước." Đường Long đi lên trước một bước, ôm cô vào ngực của mình."Chấp nhận cũng không có gì không tốt. Chỉ cần em chịu làm cô gái của anh, anh sẽ khiến em trở thành cô gái hạnh phúc nhất thế giới. Mỗi ngày, em đều sẽ có được đêm tân hôn tuyệt vời."

Đậu Mật Đường đẩy Đường Long ra, vội vàng cách anh xa một chút. Cô cũng không biết vì sao, một khi tới gần người đàn ông này, lòng của cô liền nhảy loạn lên.

"Đường tiên sinh, anh nói lung tung gì vậy! Tôi sẽ đem bạn mình và bạn trai đến!" Nếu muốn tránh loại quan hệ lúng túng này, cũng chỉ có thể khiến Đường Long chết tâm hoàn toàn. Về phần bạn trai bạn gái, tìm người giúp một tay là được.

"Đậu tiểu thư, em thấy ngày lễ cảm tạ trời đất như thế nào?" nụ cười Đường Long mang theo một tia trêu cợt. Ngày mai sẽ là lễ cảm tạ trời đất, muốn tìm người giúp một tay, cô sẽ không kịp!

"Ngày mai?" ánh mắt của Mật Đường lập tức trợn to. Quá nhanh đi? Tìm người không kịp!

"Có vấn đề sao?" Nhìn vẻ mặt Đậu Mật Đường kinh ngạc, bên trong lòng của Đường Long một hồi vui vẻ: 'Cô bé à, muốn chơi với anh à. Được, anh sẽ chơi với em một lần.'

"Không có gì, không thành vấn đề." Tìm ai đây? Đậu Mật Đường vừa đồng ý, vừa vò đầu. Đúng rồi, tìm Quý Ngọc Khang! Người này nhất định rất thích diễn vai bạn trai của cô!

"Không có vấn đề là tốt rồi. Tối mai tám giờ, tại khách sạn Phú Sang, không gặp không về." nụ cười Đường Long trong mắt càng thêm sâu. Nhìn biểu tình của cô bé này cũng biết cô đang suy nghĩ tìm ứng cử viên cho chức bạn trai. Anh cũng muốn nhìn một chút, cô tìm ra bạn trai là nhân vật thế nào.

"Nếu như bạn trai tôi rãnh rỗi, chúng tôi nhất định sẽ dự tiệc đúng giờ!" Đậu Mật Đường đồng ý thật sảng khoái, nhưng trong lòng vẫn đánh trống. Ngộ nhỡ, Quý Ngọc Khang không có trong nước thì làm sao bây giờ?

"Số điện thoại là bao nhiêu?" Đường Long sợ Mật Đường có đề phòng, lại bổ sung một câu."Không có gì khác, chính là vì ngày mai liên lạc gặp nhau."

Mật Đường do dự nửa ngày, vẫn đem số điện thoại cho Đường Long. Người ta đã nói rồi, không có ý gì khác, nếu như mình không cho, ngược lại có vẻ không phóng khoáng rồi. Cho anh ta thì cho anh ta đi, cùng lắm là mấy ngày sau mua sim mới.

"Đường tiên sinh, trời cũng đã khuya lắm rồi rồi. Anh đưa tôi về nhà chứ! Bằng không, mẹ tôi sẽ mắng." Đậu Mật Đường biết, cô nam quả nữ ở chung một chỗ, dễ dàng làm ra những chuyện không ai tưởng được. Nhất là cô với người đàn ông này, lại không có chút miễn dịch. Thay vì hối hận, không bằng đề phòng trước.

"Được rồi, anh chở em về." Dọc theo đường đi, hai người không nói gì.

Xe đi rất chậm, chậm đến nổi thua cả sên bò. Đường Long không có ý tăng tốc độ, Đậu Mật Đường cũng không có ý thúc giục ý tứ anh. Thậm chí là ngầm hiểu lẫn nhau, cố ý kéo dài đoạn đường này.

Chỉ cần xe đi về phía trước sẽ luôn đến đích. Trải qua một giờ sau, cuối cùng đã tới đường số 3 hòa bình. Đậu Mật Đường im lặng một hồi, mở cửa chuẩn bị xe.

Bàn tay to rộng nắm tay nhỏ bé của cô. Một cỗ dòng điện nhanh chóng truyền khắp toàn thân Đậu Mật Đường. Ngay cả đầu dây thần kinh rất nhỏ, đều có cái loại cảm giác tê tê. Cô rất muốn nhào vào trong ngực của anh, lại cố gắng tránh thoát khống chế của anh.