Đường nhị thiếu càng ưu thương , hận không thể nhấc tay, anh biết, anh biết, mà lại không thể nói, thật phiền muộn.
Lâm Lâm cùng nhà thiết kế châu báu cùng nhau tham dự tiệc, thứ nhất là tìm kiếm hình bóng Đường Bạch Dạ, đáng tiếc chưa gặp được, Lâm Lâm có chút thất vọng, hai người cùng Đường lão chào hỏi.
Đường lão hôm nay tâm tình tốt, thấy Lâm Lâm cũng không cảm thấy chói mắt, cũng không nói gì khó nghe, cứ như vậy cho qua.
Đường Thành Nam thấy Lâm Lâm, nheo lại ánh mắt, không vui hừ lạnh, Đường lão đã cảnh cáo anh, không được nói lung tung, Đường Thành Nam mặc dù hỗn đản, cũng không dám không nghe lời Đường lão, bằng không, anh sẽ bị Đường lão lột da.
Lâm Lâm đi tới, bưng ly rượu đỏ, chủ động cùng Đường Thành Nam chào hỏi.
“Anh thế nào đứng ở chỗ này? Không đi bồi chủ tịch xã giao?”
“Đừng đến trêu chọc tôi.” Đường Thành Nam nói, “Lão tử tâm tình rất không tốt.”
“Làm sao vậy?” Lâm Lâm giả vờ lo lắng hỏi, Đường lão không để ý tới cô, không thấy Đường tam thiếu, cũng không thấy Đường Bạch Dạ, Đường Thành Nam là Đường gia ngu ngốc , Lâm Lâm còn hy vọng có thể nghe ra chút gì.
“Đáng ghét, mắc mớ gì tới cô?” Đường Thành Nam không vui hỏi.
Anh và Lâm Lâm xưa nay không giao tình, nếu không phải là bởi vì Lâm Tình, anh không biết Lâm Lâm, sau khi về nước cũng chưa từng nói hai câu, Lâm Lâm luôn luôn không thích anh, Đường nhị thiếu cho dù là ngu ngốc cũng biết cô qua đây muốn nghe cái gì .
Đột nhiên, Đường Thành Nam cười, vuốt cằm rất phong lưu nói, “Không ngờ nhiều năm như vậy không thấy, cô trái lại đẹp không ít, càng lúc càng giống tỷ tỷ cô.”
“Tôi nhớ lỗ mũi của anh rất thấp, sao lại giống Lâm Tình như thế, đi nâng mũi ?”
Sắc mặt Lâm Lâm hết sức khó coi, hận không thể hất ly rượu trong tay vào anh, Đường Thành Nam ánh mắt rất độc ác, “Tôi xem trừ mũi, chổ khác cũng sửa đi, nổi nóng làm gì? Không có ý nghĩa a, nữ nhân nào không muốn đẹp, tôi cũng sẽ không khinh bỉ cô.”
Lâm Lâm phẫn nộ, xoay người rời đi.
Đường Thành Nam cười lạnh.
Dù cho chỉnh thành giống Lâm Tình, cô cũng không phải Lâm Tình.
Bất quá, hai tỷ muội cũng không phải là vật gì tốt.
Đột nhiên, yến hội có một chút ồn ào, toàn trường nói riêng, cùng nhìn về phía cửa.
Xanh vàng rực rỡ cửa lớn chợt mở, Hạ Thần Hi kéo Đường Bạch Dạ, chậm rãi đi vào yến hội, hai người vóc người cao gầy, trang điểm xuất chúng, đột nhiên toàn trường kinh ngạc, Đường tổng làm trung tâm.
Toàn hội trường kinh ngạc.
Hạ Thần Hi lễ phục màu tím, cao quý mê người. Hơn nữa trên người trang sức rực rỡ, một quý phu nhân phong tình vạn chủng.
Trang sức đẹp, nữ nhân ai cũng muốn, nhưng mà, trang sức ở trên người Hạ Thần Hi, càng toát ra cao quý, mê người, trang sức lấp lánh bắn ra bốn phía.
Nhiều người nhất thời đã quên nói chuyện, Đường tổng xưa nay là tiêu điểm yến tiệc, mặc kệ là yến tiệc, anh ta nhất định tỏa sáng, nhưng loại tỏa sáng này, là lần đầu tiên nhìn thấy.
Bạn gái bên người Đường Bạch Dạ xưa nay đều rất xinh đẹp, đột nhiên đổi thành Hạ Thần Hi, Đường tổng làm cho thoát thai hoán cốt, cảm giác khẩu vị biến hóa quá lớn.
“Hoa chim công!” Đường lão lẩm bẩm một tiếng, những lời này là nhằm vào Đường Bạch Dạ .Cà vạt gì? Phối hợp gì? Sợ mọi người không biết cậu là yêu tinh sao?
Mặc dù mắng là mắng, lại không ảnh hưởng tâm tình Đường lão vui vẻ.