Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2283: Mười năm chờ đợi 33




Cố Thất Thất bắt đầu ăn đông tây, mặc kệ Long Tứ đưa tới cho cô cái gì, cô cũng ăn được đi, này đó virus không biết có thể hay không tạo thành ảnh hưởng cho cô, nếu như vẫn đói bụng sinh bệnh, sức chống cự thân thể giảm xuống, chịu khổ chính là cô.



Long Tứ đưa tới cho cô thức ăn, đại đa số là Cố Thất Thất thích, chỉ là, miệng cô nhạt như nước ốc, chỉ là cần ấm no, theo cô nguyện ý ăn, Long Tứ ở trong phòng đợi thời gian lâu dài quá.



Nhoáng cái thời gian nửa tháng, cô bị nhốt tròn một tháng.



Này trong lúc, bọn họ rất ít giao lưu, từ khi Cố Thất Thất nói ra thà rằng chín tuổi liền chết, sau câu nói kia, Long Tứ với cô càng phát ra lạnh lùng, liên một câu nói dư thừa cũng không muốn nói với cô, nếu cần phải, hai người có thể một ngày không nói lời nào.



Ngày này, Cố Thất Thất bưng bụng dưới lăn lộn nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệch, Long Tứ lúc đầu vẫn đang làm việc, ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái, phát hiện không thích hợp, anh đứng dậy qua đây, Cố Thất Thất cũng không là ngụy trang, cái gì khổ nhục kế cô không biết dùng, cô cũng biết, mặc kệ cô làm cái gì, anh cũng sẽ ngăn cản, cho nên cô vẫn luôn không nghĩ biện pháp ly khai đảo nhỏ, dù cho cô nghĩ biện pháp cũng biết mình không thể như ý.



Bởi vì, bọn họ hiểu rất rõ đây đó.



Đảo này là không thể nào có phương tiện giao thông để ly khai.





Cũng sẽ không làm cho cô như nguyện.



“Làm sao vậy?” Anh lạnh giọng hỏi.




Cố Thất Thất quặn đau được khó chịu, cũng không trả lời, vén chăn lên, ôm cô đứng dậy liền phát hiện ga giường dính một mảnh máu, Cố Thất Thất nghỉ lễ vẫn luôn không quá bình thường, hơn nữa đau bụng kinh rất nghiêm trọng.



Này một ít, Long Tứ cũng không biết.



Cô từ rất nhỏ liền rời đi, đến thời gian thành niên, cũng ở với Hạ Thanh cùng Nolan bên người vượt qua, có lẽ là thể chất quan hệ, có cũng khi còn có thể nghiêm trọng đến nôn mửa, xem qua rất nhiều thầy thuốc cũng không có thấy hiệu quả.



Cho nên Hạ Thanh hội rất cẩn thận mà ghi nhớ thời gian đại di mụ của cô, tận lực tránh cho trong khoảng thời gian này đảm nhiệm vụ.




Sau khi trở về, tiểu tuyết cho cô mấy thứ thuốc đông y điều trị, hơi thấy hiệu quả, đoạn thời gian này không uống, loại cảm giác quặn đau này lại nổi lên, Long Tứ để cho cô một lần nữa nằm xuống, tắt máy vi tính, rời phòng.



Cố Thất Thất hỗn loạn, cô biết Long Tứ rời đi, trên đảo nhỏ là chặt đứt mạng lưới liên lạc, không có bất kỳ công cụ liên lạc nào, cô cũng là giãy giụa nghĩ đến biện pháp ly khai...



Anh gọi điện thoại hỏi Tiểu Tuyết, tiểu tuyết công đạo tìm mấy thứ tài liệu ngao canh, Long Tứ ra hơn một giờ, lại mua một ít vật dụng nữ tính hằng ngày, lúc trở lại, Cố Thất Thất vẫn như cũ nằm sắc mặt trắng bệch.



Sắc mặt tái nhợt.




“Khởi đến thay quần áo, anh mua gì đó em cần.” Anh đỡ cô đứng dậy, Cố Thất Thất ngẩng đầu, liếc anh một cái, ánh mắt lợi hại mà băng lãnh.



Long Tứ dường như nhìn không thấy, đỡ cô khởi đến, Cố Thất Thất đứng không nổi té xuống, cả người cũng tựa ở khuỷu tay anh, loại đau này bất lực, thân thể mất đi hành động lực bất đắc dĩ thống khổ đan vào cùng một chỗ, Cố Thất Thất trong nháy mắt bạo phát, “Anh cút cho tôi.”




Dù cho nói ra những lời này, cô cũng hao hết khí lực.



Long Tứ hô hấp cứng lại, đành ôm ngang cô đi phòng tắm, Cố Thất Thất đẩy anh ra ngoài, “Cút.”



Long Tứ mi tâm nhíu lại, không nói một lời, thay đổi ga giường cùng túi chữ nhật.



Anh đột nhiên nóng nảy đá hướng bàn, bàn gỗ cũng chống cự không nổi anh một cước này, bị anh đá ngã, Long Tứ gầm thét mấy lời thô tục, hai tay cào trong tóc, thống khổ ngồi xổm người xuống.



Phòng khách một mảnh bừa bãi, anh lui đi như một đứa nhỏ.