Lúc này cậu đã ngất lúc nào k hay, hai anh bế cậu vào phòng tắm tắm rửa cho cậu mà quên lấy tinh dịch ra và cứ thế ôm cậu vào phòng ngủ.
Sáng hôm sau, cậu vẫn ngủ nhưng đổ rất nhiều mồ hôi. Và điều dĩ nhiên xảy ra, cậu bị sốt. Hai anh nằm bên cạnh cảm thấy người cậu nóng như lửa liền hoảng hốt. Cả hai người luống cuống bế Tiểu Hy lên rồi đưa cậu vào bệnh viện gần nhất.
Tiểu Khang là người lái xe, anh phóng vs tốc độ rất cao khoảng 250 cây chuối/giờ. Còn Tiểu Như ngồi đằng sau giúp Tiểu Hy lau mồ hôi. Rất nhanh đã đến bệnh viện, hai anh lục đục chạy vào gọi bác sĩ. Bác sĩ cũng vì địa vị của hai người này nên càng cuống cuồng hơn. Vừa vào đến cửa bác liền bảo hai người họ đi ra ngoài để cho vị bác sĩ đó khám.
Bác sĩ tiêm cho cậu một liều kháng sinh. Sau đó cậu dần dần hạ sốt nên vị bác sĩ cũng dần yên tâm hơn. Vị bác sĩ nghĩ thầm: ' Mình mà k chữa khỏi cho người ở trước mặt thì có khả năng mình sẽ mất việc'. Bác sĩ khám người cho cậu thì phát hiện ra phần dưới của cậu có thứ gì đó đang chảy ra. Bác sĩ đỏ mặt không kiểm tra nữa, quyết định đi ra ngoài.
Bác sĩ vừa ra ngoài thì đã bị hai con người đứng trước mắt hỏi tới tấp. Bác sĩ nhắc nhở hai người nhỏ giọng lại vì đây là bệnh viện. Hai người liền im lặng và từng người hỏi về tình trạng của Tiểu Hy. Bác sĩ nói:
_ Hai người nếu muốn thoả mãn nhu cầu của mình thì cũng nên giúp cậu ấy tẩy trừ phía dưới chứ.
Hai người ngay lập tức đỏ mặt bởi vị bác sĩ trước mặt nói trúng tim đen của hai người. Hai người nghĩ:' Thì ra chúng ta không lấy cái kia ra nên Tiểu Hy mới bị sốt. Sau này nếu làm xong thì phải giúp em ấy tẩy trừ, nếu không em ấy lại sốt như hôm nay thì sẽ khiến mình lo chết mất'.
Hai người vào thăm Tiểu Hy, thấy được khuôn mặt cực kì đáng yêu khi ngủ của cậu khiến hai anh vô cùng vui vẻ cùng hạnh phúc. Tiểu Như gọi điện cho bố mẹ của Tiểu Hy, nói: