May Mắn Gặp Anh

Chương 3




Thiên Hy Linh đẩy tay Thiên Phàm ra, tiện thể nhéo cho anh một cái thật đau ở hông. Miệng chưa kịp nói lại bị Thiên Phàm nhét bánh mì vào, ánh mắt anh hiện ra tia sáng cầu xin. Ông bà Thiên ngồi bên nhìn nhau rồi lại nhìn đám con mình, bất lực thở một hơi thật dài.

“Tiểu Linh, hay là con thử hỏi Họa Thư thử xem, nếu cô bé không thích thì cha mẹ sẽ tính sau!” Vương Kiều nhẹ giọng an ủi. Không phải hai người họ không chịu chi tiền cho hai đứa con của mình, nhưng mỗi gia đình chỉ có thể thuê ra một căn nhà, không có điều kiện khác.

Miệng bị nhét bánh tới không nói thành câu, Thiên Hy Linh chỉ có thể gật đầu xem như đồng ý. Thiên Vũ Quân và Vương Kiều cũng yên tâm hơn. Đợi khi cô nút hết bánh mì xuống dưới bụng, mới tức giận ra tay đánh Thiên Phàm.

Dùng bữa xong, ông bà Thiên tạm biệt hai đứa con, rời khỏi căn biệt thự to lớn ngay trong đêm. Thiên Phàm mặt dày chạy theo Thiên Hy Linh, bắt cô phải cho anh nghe lén cuộc nói chuyện giữa hai người. Thiên Hy Linh hết cách, đành gọi cho Họa Thư trong khi có sự xuất hiện của anh trai.

[Tớ cũng đang định gọi cho cậu đây, cha mẹ tớ đồng ý rồi!] Bên Họa Thư bắt máy rất nhanh.

“Tớ xin lỗi, nhưng có một chút thay đổi. Chúng ta sẽ ở chung với anh tớ và cả Doãn Mặc. Cậu thấy thế nào?”

[Ở chung sao? Nhưng bốn người liệu có đủ không?”

“Cái này thì không cần lo, trường chúng ta có cho thuê nhà 4 phòng cơ mà!”

[... Cậu giữ máy, để tớ hỏi lại cha mẹ xem sao]

“Được, cậu hỏi đi”

Họa Thư không trả lời, hình như là đã rời đi khỏi điện thoại. 1 phút, 2 phút, 3 phút trôi qua, từ bên kia của đường dây, tiếng mở cửa khẽ vang lên, nối tiếp là giọng nói của Họa Thư.

[Cha mẹ tớ đồng ý rồi, ngày mai sẽ ký đơn thuê nhà trên website của trường!]

“Được, tớ sẽ gọi báo lại cho cha mẹ”

Hoàn thành thỏa thuận, Thiên Hy Linh tắt máy, quay lại nói với Thiên Phàm gọi cho tên bạn thân Doãn Mặc của anh. Còn cô thì gọi điện nói cho ông bà Thiên báo một tiếng. Xem như lo chuyện xong xuôi, Thiên Hy Linh xuống lầu nhờ người thu dọn quần áo giúp mình và Thiên Phàm



“Cốc cốc cốc…” bốn thân ảnh gồm 2 nam 2 nữ xuất hiện ở trước cửa phòng phó hiệu trưởng của trường. Họa Thư như người dẫn đầu, đi ra trước gõ cửa.

Đợi được vài giây, cánh cửa mở ra, bên kia là người phụ nữ tầm tuổi cha mẹ họ. Bà cho họ vào, đưa cho mỗi người mỗi tờ giấy hợp đồng thuê nhà, bên trên là 10 chữ ký và 10 cái tên của 10 người, gồm cha mẹ, hiệu trưởng và phó hiệu trưởng.

“Đây là hợp đồng thuê nhà đã được kiểm duyệt. Các em nhớ giữ lại, đề phòng khi cần thiết!” Phó hiệu trưởng giải thích.

Thiên Phàm, Thiên Hy Linh, Họa Thư và Doãn Mặc cầm tờ giấy đọc một lượt qua. Thiên Phàm gật gù, thay mặt cho bốn người nói lời cảm ơn “Vâng, chúng em đã hiểu. Cảm ơn cô!”

Không còn việc gì quan trọng, bọn họ rất nhanh liền đi ra phía ngoài. Hành lang không một bóng người đi lại, không khí vắng vẻ tới lạ thường.

“Bây giờ anh đã vui chưa?” Thiên Hy Linh liếc nhìn Thiên Phàm đang đứng cạnh Doãn Mặc, khuôn mặt anh phấn khởi trong rõ

“Em gái yêu của anh đừng giận. Tan học gặp lại em!” Thiên Phàm đột nhiên ôm lấy Thiên Hy Linh, nói xong câu cuối thì kéo Doãn Mặc rời đi.

Tên anh trai Thiên Phàm này chắc chắn có vấn đề. Phải tìm cách cho anh ta đi khám gấp… Bản tiểu thư thật sự quá mệt rồi.

Thiên Hy Linh quay ra sau nhìn Họa Thư, bất lực kéo cô bạn về hướng ngược lại. Họa Thư không để ý tới việc cô làm, khuôn mặt thoáng đỏ đi theo sau lưng Thiên Hy Linh.

Chuông vào lớp vừa lúc kêu lên, Thiên Phàm và Doãn Mặc vào lớp, ngồi đúng vào vị trí của bản thân.

“Này, tôi còn tưởng cậu sẽ từ chối. Sao lại chịu ở chung thế?” Thiên Phàm lấy sách từ trong ngăn bàn, tiện miệng hỏi Doãn Mặc bên cạnh.

Doãn Mặc chỉ liếc Thiên Phàm một cái rồi thu lại ánh mắt “Còn cách khác không?”

Ngừng lại việc đang làm, Thiên Phàm xoay người qua hướng Doãn Mặc “Cách thì tất nhiên là không! Nhưng tôi thấy rất lạ, với tính cậu thì chắc chắn sẽ không chịu và tách ra ở riêng, mặc kệ tôi thế nào…” Người bạn này của anh tồi lắm, có thể bỏ anh lúc nào cũng được!

Doãn Mặc không trả lời, hừ lạnh không bận tâm tới Thiên Phàm.

“...” Tên này, có thể nói chuyện tử tế được không. Thích thì trả lời, không thích thì im luôn. Cái tính này ra đời rất dễ bị người khác đánh đó biết không hả?



Tan tiết, Thiên Hy Linh, Họa Thư và Thiên Phàm, Doãn Mặc theo bảng hướng dẫn đi tới một khu nhà nối liền nhau, họ mở to mắt tìm số nhà được ghi trong hợp đồng. Đi bộ trên con đường nhỏ, từ số nhà 112, 113, 114, 115, 116, 117, và rồi dừng lại ở căn số 118.

Mở cửa vào nhà, ba người vui sướng chạy vào trong, để Doãn Mặc đứng ngoài đem hành lý của họ vào. Tưởng thế là có thể hòa bình, ai ngờ giây sau lại nhanh chóng trở mặt chỉ vì lựa chọn phòng ngủ.

“Em muốn ở phòng gần biển!!!” Thiên Hy Linh hét vào mặt Thiên Phàm.

“Không được, anh chọn phòng đó trước cơ mà!” Thiên Phàm không chịu thua, hét lại to hơn cả Thiên Hy Linh

“Em muốn ở phòng đầu tiên bên phải.” Họa Thư nhỏ giọng xin một phòng.

“Tôi ở phòng cuối.” Doãn Mặc mặt lạnh nói.

Thiên Hy Linh đau họng vì hét to, đành dùng chiêu nhẹ nhàng hơn “Anh có tin là em điện méc cha không?”

“Mẹ kiếp, em chơi thế thì ai chơi. Tùy em, anh ở phòng cuối.” Thiên Phàm trừng mắt, lòng tức giận vô cùng nhưng không còn cách nào, mặt dày quay qua nói với Doãn Mặc “Anh bạn, cậu ở phòng khác đi được không?” Phòng cuối là hướng Đông, khi ngủ dậy có thể nhìn thấy mặt trời, xem như cảnh cũng rất đẹp.

“Mơ đi!” Ngắn gọn, không dài dòng, Doãn Mặc đáp rồi kéo vali lên phòng.

Thiên Phàm biết không thể cãi với tên này, anh đành quay qua cầu xin Họa Thư, nhưng khi nhìn lại đã không còn ai cả, đám người kia đã chạy lên phòng hết rồi.

Đám người sao tàn nhẫn quá vậy! Đến cuối cùng anh vẫn là người chịu thiệt, ông trời thật bất công với một người đẹp trai như anh! Thiên Phàm ôm cục tức trong lòng, mang chiếc balo lên căn phòng còn lại. Mở cửa phòng ra, mặt anh mếu máo soạn đồ. Bốn người họ không chọn căn phòng này chắc sẽ có lý do, view phong cảnh ở đây không tệ, nhưng phòng khá nhỏ, còn không có phòng tắm riêng nữa chứ!



Tắm rửa sạch sẽ, Thiên Hy Linh và Họa Thư xuống phòng khách. Người cầm máy tính, người cầm điện thoại bấm bấm cái gì đó.

Thế giới

Họa Vũ [Nữ thần Băng Nhiên của tôi đã đứng top 6 trên bảng Phú Hào rồi!]

Phiên Tử Nhiên [Sao ngày càng nhiều đại gia xuất hiện thế này?]

Băng Nhiên [Thời gian còn dài, đại gia còn nhiều!]

Rồi Nè [Đại thần Băng Nhiên, hãy chụp với tôi một tấm được không?]

Lạc Vũ [Ai cho tôi tọa độ của Đại thần Băng Nhiên đi!]

Gian Thương Đây [300 vàng cho tọa độ của Đại thần Băng Nhiên]

Lạc Vũ [CMN, 300 vàng, sao người không đi cướp luôn đi]

Lão Hàn [Ta cũng là Đại thần, sao mọi người không đối xử với ta như Đại thần Băng Nhiên chứ?]

Lão Gian [Người ta đứng top 3, người còn chư loạt vào top 20 thì đòi hỏi cái gì?]

Lão Hàn [Thì dù sao ta cũng đứng top 21]

Lão Kiệt [Lão Gian nói đúng!]

Lão Tuyết [Ừa!]

Lão Hàn [Đám khốn!]

Thiên Hy Linh nhìn màn hình, lắc đầu bất lực “Tớ đưa cậu đi tăng cấp chịu không?”

Họa Thư ở bên gật đầu “Đợi tớ lấy máy tính!”

Cô bạn ngoan hiền của cô giờ cũng đã nghiện game rồi, cái này có coi là tạo nghiệp không nhỉ? Từ khi biết cô chơi game, Họa Thư đã bắt đầu tìm hiểu, cô ấy nói là muốn chơi thử xem sao… chơi thử xong rồi nghiện luôn!

Đợi Họa Thư lấy máy xuống, hai người thành lập tổ đội, chọn một phó bản trong nhiệm vụ của Họa Thư. Thiên Hy Linh đi đầu, vừa đánh vừa hỗ trợ cô trong những lúc nguy cấp. Họa Thư chơi không quá giỏi, nhưng khi đánh với Thiên Hy Linh thì cực kì ăn ý, thêm việc hai người đang ở gần nhau, nói chuyện rất dễ dàng.

Sau khi con boss cuối cùng ngã xuống, đồ rơi rất nhiều, Thiên Hy Linh dán lên tổ đội.

Đội

[Thủy Xà cung]

[Thiên Ý bội]

[5 Hồi Sinh đan]

[Linh Ngữ kiếm]

[...]

“Không ngờ lại rơi ra nhiều đồ tốt như thế. Chúng ta chia 50-50, Thuỷ Xà Cung và Linh Ngữ kiếm là hai món đáng giá nhất. Cậu chọn trước đi!” Trong phó bản cấp 60 này cô đã từng đánh hơn cả chục lần, nhưng chưa lần nào nhận được Thủy Xà cung hay Linh Ngữ kiếm.

“Cậu là người dẫn đội, hợp tình hợp lý thì cậu nên chọn trước!” Lần đi tăng cấp này Thiên Hy Linh tốn công nhất, vẫn là cho cô chọn trước mới đúng.

“Cậu chắc chứ?” Thiên Hy Linh hỏi lại, đợi khi nhận được câu phản hồi khẳng định của Họa Thư mới nói “Thế tớ lấy Thủy Xà cung nha?”

Thiên Hy Linh thu lại Thủy Xà cung, sau lại chia đều những thứ khác cho cô và Họa Thư. Đúng lúc vừa chia xong, nhân vật của Thiên Hy Linh bỗng ngã xuống, màn hình hiện lên dòng chữ “Bạn đã tử vong!” Cô đỏ mắt, dùng đan dược Hồi Sinh, kéo bản đồ nhìn quanh, thấy phía trước có một chấm đỏ cách bản thân không xa, Thiên Hy Linh lập tức điều khiển nhân vật chạy tới, tung một kỹ năng nhân vật giết chết đối phương

Phụ cận

Băng Nhiên [Mẹ nhà ngươi, thần kinh hay gì mà giết ông?”

Thư Thư [Sao thế?]

Băng Nhiên [Có một tên điên vừa giết tớ!]

Băng Nhiên [Cậu dùng chú định thân với tên kia giúp tớ!]

Thừa lúc tên kia bị Họa Thư định thân, Thiên Hy Linh vào cửa hàng mua vài lá bùa định thân, khi quay lại thì vừa lúc chú định thân hết thời gian, cô ngay lập tức dán cho hắn vài lá bùa, mà mỗi lá tổng cộng 2 phút.

Thiên Hy Linh một mình đánh vẫn chưa hả giận, rủ thêm Họa Thư cùng luân tên vừa giết mình. Bùa định thân hết rồi cô lại mua, mua sau đó lại dán lên người tên kia. Đánh đến mứci vật tư và trang bị rơi hết ra ngoài.

Phụ cận

Băng Nhiên [Ngươi biết chơi game và không biết đánh chữ sao? Ngươi bị thần kinh hay mạch bị hư mà lại giết ông hả?”

Đắc Uy [Do cô vừa nhận được Thủy Xà cung]

Băng Nhiên [Bản tiểu thư nhận được Thủy Xà cung thì thế nào? Ăn hết của nhà ngươi à?]

Đắc Uy [Ta muốn lấy nó]

Thiên Hy Linh đơ người, mở ra trang vật phẩm, trang bị của mình, bất ngờ phát hiện Thủy Xà cung vừa nhận đã biến đi đâu mất. Lập tức cô đóng trang, nhìn những món vừa rơi trong lúc đánh cái tên có acc Đắc Uy kia, quả nhiên đồ rơi ra có cả Thủy Xà cung của cô. Sự việc này như tăng thêm điểm thù hận trong mắt Thiên Hy Linh, cô mua thêm vài lá bùa định thân cao cấp, xa xỉ quăng vào nhân vật. Làm xong tất cả, cô thu lại Thủy Xà cung, tìm vài món đồ tốt rơi ra chia cho Họa Thư.

Thế giới

Nhiều Chuyện Mọi Lúc Mọi Nơi [Xin chào các huynh đệ tỷ muội, theo thông tin mới nhất chúng tôi vừa nhận được. Đại thần Băng Nhiên và một cô gái acc tiên tộc tên là Thư Thư vừa giết Đại thần Đắc Uy ở núi Tây Niên. Lí do cho việc này là vì Đại thần Đắc Uy đã ‘giết người cướp của' khiến cho Đại thần Băng Nhiên tức giận và giết anh 20 lần. Cô sử dụng bùa định thân nhưng đặc biệt rằng Đại thần Đắc Uy không giải mà chỉ đứng yên cho Đại thần Băng Nhiên chém giết, sau đó Đại thần Băng Nhiên còn sử dụng bùa cao cấp, làm anh vẫn đang đứng ở núi Tây Niên, (99,150)*]

*(99,150): Cách xác định tọa độ của nhân vật trong game

Phiên Tử Nhiên [Đại thần Đắc Uy đã rớt top 1 rồi trời ạ!]

Lão Tuyết [Băng Nhiên dùng luôn tới bùa cao cấp, mỗi lá 50 vàng đó!]

Lão Gian [Chúng ta nên ôm đùi cô ấy mà sống, ta cảm thấy Băng Nhiên giàu hơn lão đại chúng ta rồi!]

Lão Hàn [Ta tán thành!]

Lão Kiệt [Giỏi lắm, các ngươi đã mất ta rồi!]

Phù Nhai [Con tiện nhân Băng Nhiên và Thư Thư, cô đánh Đắc Uy rớt tới 4 cấp?]

Băng Nhiên [Ai báo tọa độ của Phù Nhai, 200 vàng]

Nhiều Chuyện Mọi Lúc Mọi Nơi [Núi Cảnh Tuyết, (90,150)]

Thiên Hy Linh chuyển 200 vàng cho Nhiều Chuyện Mọi Lúc Mọi Nơi, dùng 10 vàng mua bùa dịch chuyển, dịch chuyển tới chỗ của Phù Nhai. Vừa thấy người, cô liền quăng ra mấy lá bùa định thân cao cấp, Phù Nhai chưa kịp ra kỹ năng đã bị động ngay tại chỗ.

Phụ cận

Phù Nhai [Cô điên sao]

Băng Nhiên [Đúng đấy!]

Chưa cho Phù Nhai kịp trả lời, Thiên Hy Linh ngay sau đó offline.

Bùa định thân cao cấp đặc biệt hơn chú định thân và bùa định thân bình thường. Bùa định thân cao cấp có thời gian dài hơn và không thể phá giải bằng đạo cụ mua ở cửa hàng. Bùa định thân có thời gian 2 phút thì với bùa cao cấp sẽ là gấp 5 lần như thế.

“Cậu chơi nặng tay quá không?” Họa Thư nhìn màn hình máy tính, mặt có chút xanh.

Thiên Hy Linh lắc đầu “Cô ta xứng!” Cô gấp máy tính, rời khỏi ghế, đi lên lầu, được nữa cầu thang thì dừng lại “Mau ngủ đi, mai còn đi học.” Nói hết, cô thẳng đường, chạy lên trên phòng.



Sáng sớm hôm sau, tiếng sóng biển vỗ vào bờ, cùng với đó là tiếng chim hót líu lo bên cửa sổ. Ánh mặt trời từ ngoài nhân cơ hội chiếu vào hàng lông mi đen và dài của nam nhân khiến anh mơ hồ tỉnh giấc. Từ từ mở đôi mắt có chút thâm do thức đêm, anh chống tay lên giường, mượn sức ngồi dậy.

“Mới có 6 giờ thôi sao?” Ngẩng cao đầu, ánh mắt hướng tới chiếc đồng hồ trên tường.

Xoa nhẹ thái dương, nam nhân tiến tới phòng tắm đánh răng, rửa mặt sạch sẽ một lượt rồi rời khỏi phòng. Mở cửa tủ quần áo, chọn ra một bộ đồng phục trong 3 bộ giống nhau, thay ra. Xem như xong hết, anh cầm chiếc cặp đã soạn sách vở sẵn rồi bước ra khỏi phòng, đi xuống dưới bếp.

“Hửm, anh dậy rồi à?” Thiên Hy Linh cầm ly ngũ cốc, thấy Doãn Mặc đi xuống thì có chút bất ngờ “Mới hơn 6 giờ, dậy sớm thế!”

Doãn Mặc cũng ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng hồi phục trạng thái ban đầu, mặt lạnh “Ừm!”

“...” Bản tiểu thư chọc gì tới tên thần kinh này sao? Con trai gì mà tính cách bất thường.

Không muốn bận tâm, Thiên Hy Linh cầm ly ngũ cốc tới ghế sofa ngồi. Vừa uống vừa mở máy tính ra. Đầu ngón tay thon dài nhanh nhẹn gõ lên bàn phím

Thế**giới**

Lạc Vũ [Nghe nói hôm qua Phù Nhai bị Đại thần Băng Nhiên định thân ở núi Cảnh Tuyết đúng không?]

Phiên Phiên [Dạo này không online, thế mà trên này đã có nhiều chuyện vui như thế!]

Nhiều Chuyện Mọi Lúc Mọi Nơi [Trên diễn đàn hình như có người đăng về vụ việc này, sau hôm qua, Đại thần Băng Nhiên đã nổi hơn cả Đại thần Đắc Uy và Đại thần Phong Khắc rồi!]

Băng Nhiên [Người nói tên hôm qua ta đánh là Đại thần Đắc Uy sao?]

Nhiều Chuyện Mọi Lúc Mọi Nơi [Đúng rồi, cô không biết luôn à?]

Băng Nhiên [Nếu biết thì ta hỏi làm gì?]

[Hệ thống] Người chơi Phù Nhai treo Lệnh Truy Sát 1000 vàng với người chơi Băng Nhiên, thời hạn 24 giờ.

Dòng thông báo đột nhiên hiện lên bên trên, người đang online không thể không chú ý. Đọc hết một lượt liền ầm ĩ trên kênh Thế giới.

Thế giới

Lão Hàn [Chậc, kịch hay bắt đầu rồi đây]

Ta Là Thiên Đạo [Ta muốn xem ai sẽ giết được Đại thần mới này của chúng ta!]

Phù Nhai [Cô ta là ai chứ, rồi cũng có lúc bị giết thôi!]

Lão Tuyết [Cô nói vậy không sợ sẽ khiến Đại thần Băng Nhiên tức giận sao?]

Phù Nhai [Sao ta phải sợ?]

Lão Gian [Haha, kịch hay kịch hay!]

[Hệ thống] Người chơi Băng Nhiên treo Lệnh Truy Sát Cấp Cao 3000 vàng với người chơi Phù Nhai, các cao thủ vui lòng chấp hành nhiệm vụ.

Băng Nhiên [Muốn chơi với tôi? Cô nên về nhà luyện tập thêm!]

Lệnh Truy Sát Cấp Cao đặc biệt hơn Lệnh Truy Sát rất rất rất nhiều. Lệnh Truy Sát ai làm cũng được, ai không làm cũng được, nhưng Lệnh Truy Sát Cấp Cao bắt buộc các người chơi phải làm nhiệm vụ ít nhất 1 lần. Cái này khá giống với nhiệm vụ tăng cấp, hay đánh quái,... mà trò chơi đưa ra, nó chỉ khác ở chỗ là sẽ không bao giờ biến mất trừ khi người phát lệnh hủy đi.