Đời người nhất định sẽ phải trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc, từ vui cho đến buồn, từ hạnh phúc cho đến đau khổ, từ nụ cười cho đến những giọt nước mắt. Là chua chát? Là đắng cay? Hay đơn giản chỉ là những xúc cảm bồng bột của con người.Đã là mây thì không thể nào là gió. Đã là mặt trăng sẽ không thể nào trở thành mặt trời được. Đó chính là quy luật sinh tồn của tự nhiên.
Đứng trong trời đất này, chẳng ai là có thể thoát khỏi ý trời đã định. Ông trời sinh ra muôn cỏ vạn cây, là cha đẻ của cả vũ trụ này. Ý của ông trời, không ai có thể tránh được. Tề thiên đại thánh Tôn Ngộ Không thần thông quảng đại còn không thể nào bay khỏi bàn tay của Phật Tổ, huống gì là những người trần mắt thịt như chúng ta? Và rồi, cuộc đời ta là bất hạnh hay là niềm vui sướng, có lẽ là do kiếp trước có nợ mà chưa kịp trả, có ân mà chưa kịp báo. Một bước đi của con người là một bước tiến tới chân trời mới. Sẽ có những vấp ngã, những khó khăn, gian khổ. Nhưng đừng bỏ cuộc! Tương lai phía trước là một điểm mù mint, và ta chỉ giống như một hạt cát nhỏ bé tồn tại trong vũ trụ mà thôi.