Đứng dậy, Vân Dao tiến vào
hang động.
Khí tức nam chính ở bên trong, chắc hắn bị giam ở đây.
Đi được một đoạn, là hình ảnh một nam nhân tóc đỏ tuấn mỹ bức người ngồi lên giường đá.
Hai tay hai chân bị giam vào một cái xích sắt giam lại, linh khí của hắn bị xích sắt giống như từ chút hấp thu.
Mái tóc che khuất khuôn mặt, nàng chỉ có thể thấy hắn đang nhắm mắt lại.
Đây chính là nam chính Diễm Liệt!
Vân Dao lên tiếng, "Diễm Liệt!"
Diễm Liệt vẫn như cũ, như một bức tượng.
Không phải là chết rồi chứ?
Không giống chết cho lắm, còn thở mà...
"Mộ Vân..." nàng thử thêm lần nữa.
Hắn vẫn như cũ...
Khóe miệng giật giật, một chút động tĩnh cũng không có, nhưng mà nangftin tưởng tai hắn không điếc.
Nếu tai không điếc thì nàng nói hắn nghe là được.
"Ngươi nghe cho kỹ đây, ta chỉ nói một lần đừng có à hỏi ta thêm lần nữa... Lúc ngươi bị cửu cung cung chủ lôi về thượng giới thì cửu cung đã phản bội lời hứa. Một ngày sau khi ngươi đi, cửu cung phát ra đại quân cường giả linh hoàng linh tôn, do đệ thập cao thủ thượng giới Bạch Nhược Ly dẫn đầu, hạ giới thực lực vốn dĩ khác một trời một vực nên ở giới hạ phong"
"Sư phụ Mộ Vân tự bạo chính mình để tiêu diệt một phần quân thượng giới, Mộ Vân một mình đối đầu với Bạch Nhược Ly, thực lực linh tôn đấu với linh thánh sơ kỳ, ngf ấy chỉ chống đỡ được một lúc, cuối cùng bị Bạch Nhược Ly mộ chưởng trực tiếp bay xuống đất!"
"Thản lắm, chậc, sống hay không thì....."
Nói đến đây, nàng đột nhiên dừng lại, nhìn về nam chính xem biểu hiện.
Nam chính nghe nàng nói mà có chút run rẩy, không nhịn được nói "Vân Nhi...nàng như thế nào?"
Thấy Diễm Liệt nói, Vân Dao rất hài lòng.
"Yên tâm, ta chạy đến cứu lúc đó còn chưa muộn, mấy ngày trước nàng từ trong sơn mạch bước ra ngoài, hiện tại đang ở hạ giới chuẩn bị tiến công thượng giới, bọn ta muốn một cuộc tấn công một lần luôn!" Vân Dao nói.
"Ngươi bây giờ thì sao? Ngươi định để đám thượng giới này lấy ngươi để luyện Linh Tiên đan sao? Ngươi muốn để một mình Mộ Vân đánh ? Thực lực nàng ấy mới Linh Thánh thôi!"
Diễm Liệt rũ mắt xuống, trong lòng hắn có chút bất lực, linh lực hao dần, lại không thoát khỏi được mấy dây xích này.
Có cảm giác chính mình vô dụng, lúc nàng nguy hiểm nhất hắn không ở bên nàng ấy...
"Ta thoát không được" Diễm Liệt trầm giọng nói.
Vân Dao nhìn dây xích khoanh tay dựa vào đá, quan sát.
\[ Ký chủ muốn phá xích có thể hỏi ta, ta đây có thể trả lời được tất cả mọi câu hỏi, chỉ cần hai mươi điểm mà thôi! Ta giảm cho cô ba mươi điểm luôn đấy! \]
Vương Đoản Mệnh dụ đỗ nói.
Điểm mà các ký chủ nhận được, các hệ thống không được nhận trừ khi ký chủ đồng ý cho hoặc mua đồ, tuyệt đối không được tùy ý lấy.
Hệ thống nhận được điểm từ ký chủ khi đến giới hạn thì hệ thống sẽ thăng cấp.
Thăng cấp hệ thống luôn không dễ dàng gì...
Mặc kệ Vương Đoản Mệnh, Vân Dao nói.
"Mọi vật đa số đều có giới hạn, dây xích hút linh khí khi đến mức độ nào đó, nó sẽ tự vỡ, vậy là ngươi thoát ra được rồi!"
Diễm Liệt lắc đầu, "Nó cần linh khí rất nhiều, ngay cả ta cũng không đủ để cấp cho nó!"
Tay đặt lên dây xích, Vân Dao nhắm mắt lại. Tụ linh lực truyền vào dây xích, đại lượng linh khí truyền vào, xích không ngừng hấp thu.
Linh lực truyền đến ngày càng nhiều, Vân Dao không có dấu hiệu bị hút cạn.