Núm v ú trên ngực bỗng nhiên nhạy cảm, cọ vào ga giường cũng khiến cho cậu phát ra những tiếng r ên rỉ d â m dục. Huy ệt động nhỏ nuốt trọn lấy dưong vật của hắn, tựa như không muốn rời xa tiểu cường đại kia một giây nào hết, hoàn toàn trái ngược với lời nói vừa thốt ra khỏi miệng cậu.
Tân Đồ Văn nhếch môi cười đầy thỏa mãn, hai bàn tay hắn giữ chặt lấy eo cậu, chuyển động ngày càng thô bạo hơn.
"Xem ra thân thể của Tử Hoa còn thành thật hơn cái miệng xinh này đấy \~."
"Ô... oa... Đồ Vân... của ngài lớn... tôi sẽ chết mất... đừng... chậm lại.. tôi không chịu nổi... ô ô \~."
Tử Hoa rê n lớn, cậu ưỡn cong người, m ông cũng vểnh lên cao hơn trước.
Tân Đồ Văn vẫn giữ nguyên tốc độ đâm ra rút vào của bản thân, hắn hơi cúi người xuống, li ếm liế m lỗ tai của cậu, một tay đang giữ hông của hắn đưa lên phía trước, nắn kéo hạt đậu đỏ của cậu.
"Thế nào... thích chứ?”
"Ô... a\~." Tử Hoa rên rỉ "Đồ xấu xa... ô ô.. a\~ Đừng kéo mà... ô ô... \~."
Tân Đồ Vân nhanh như cắt dựng thẳng người của cậu dậy, tựa như cậu đang ngồi trong lòng mình. Tư thế này có thể làm dưong vật của hắn đâm sâu hơn vào trong huy ệt động của cậu. Hắn kéo mạnh núm v ú của cậu, giọng hắn vang lên đầy dọa dẫm.
"Tiểu d âm đãng còn chối” Tử Hoa run rẩy, nức nở mấy tiếng, đầu cậu dựa vào bả vai của hắn, một tay gập lại bám lấy cổ nam nhân, tay còn lại đặt lên bàn tay đang kéo ngực cậu nhằm ý ngăn không cho nam nhân xấu xa kia kéo nữa.
"A... ô ô \~ Tân tổng thao sướng nhất... Dưong vật của Tân rổng... ô... sắp thao nát tiểu d âm đãng rồi... a a a\~ Đừng kéo mà… đau."
Như nghe được câu nói thỏa mãn, Tân Đồ Văn liền dừng lại hành động bạo hành núm v ú của cậu lại, cưng chiều hôn lên má cậu.
"Ngoan lắm. Tân tổng sẽ thưởng cho Tử Hoa một món quà \~."
"Ô... a... là quà gì a\~." Tử Hoa r ên rỉ, cậu nhận ra sức đâm của hắn ngày càng mạnh, tựa như muốn đâm thẳng đến ruột của cậu vậy. Khiến cho cậu phải bám chặt lấy cổ của hắn nếu không muốn bị ngã về phía trước.
"Tử Hoa sẽ biết ngay thôi, tiểu yêu tinh của tôi "
Tân Đồ Văn cúi xuống hôn môi cậu ngấu nghiến, bàn tay vừa nắn núm v ú của cậu giờ đây chuyển xuống bên dưới, nắm lấy cậu nhỏ của Tử Hoa, vuốt lên vuốt xuống.
"Tân tổng"… Tử Hoa rên rỉ. Đôi mắt ướt đẫm, đáng thương nhìn hắn.
"Ngoan." Hắn thở dốc nói, tốc độ vuốt cũng nhanh lên mấy phần.
Nhìn người trước đấy còn câu dẫn hắn giờ đây như mèo nhỏ chỉ biết r ên rỉ cầu xin buông tha. Tân Đồ Văn tựa hồ như vui sướng lẫn thỏa mãn.
Động tác đâm chọc hắn ngày càng mãnh liệt hơn, bụng cậu bắt đầu nhô lên một mảng không rõ, tựa như muốn thật sự đem cậu thao hỏng.
"Tân tổng...ô... a a\~ Sâu quá... thẳng đến ruột Tử Hoa rồi... ô ô... Không được... Tử Hoa chịu không nổi...A bắn...!."
Tử Hoa giãy giụa. Nam nhân này hung bạo quá. Cảm giác hoàn toàn khác với hình tượng điềm đạm lạnh lùng trên công ty.
Cậu bắn đầy ti nh dịch ra giường, một ít t inh dịch trong lúc trào ra dính lên bàn tay đang nắm lấy bạn nhỏ của cậu. Cúc huy ệt ồ ạt chảy ra dòng nước làm ướt q uy đầu của Tân Đồ Văn
Tử Hoa xụi lơ, không còn sức lực mà ngã xuống phía trước nhưng rất nhanh cơ thể liền bị hắn ôm lấy, ghì chặt vào lồng ngực. Tân Đồ Văn thúc mạnh, định cắn vào cổ của cậu nhưng lại khựng khi khoảng cách giữa cổ cậu với hàm răng của hắn là 1 cen ti mét