Tử Hoa tỉnh dậy cả người nhức mỏi. Hoàn Cẩm Nam thao cậu từ thư phòng rồi đến nhà bếp, ở cầu thang sau đó mới về phòng ngủ. Hoàn Cẩm Nam mặc áo tắm dài đứng hút thuốc, khi thấy cậu tỉnh dậy thì hắn dập tắt đi điếu thuốc.
“Cậu không được rời khỏi nơi này, dù là một bước. Nếu không hậu quả cậu biết rồi đấy” Có cho Tử Hoa 10 cái mạng nữa thì cậu cũng không dám rời đi. Nếu để tên Hạ Từ Lâm biết cậu bỏ hắn theo tên nam nhân khác thì chắc chắn hắn sẽ hận cậu, nhưng cậu rời đi như này cũng hận rồi còn gì nữa.
[Độ hắc hoá của Hạ Từ Lâm: 80]
Cái mẹ gì cơ! Tử Hoa đang uống nước thì bị sặc, hắn trút hết tất cả tức giận lên cậu đấy à. Tử Hoa ho lấy ho để, Hoàn Cẩm Nam không ra hỏi han lại còn ngồi đấy cười nữa.
[Độ hảo cảm của Hoàn Cẩm Nam: 25]
Tử Hoa căm phẫn nhưng chỉ biết trút giận lên bát súp xấu số. Giờ cậu mới chú ý, vợ hắn đâu rồi? Tử Hoa vừa ăn vừa ngó nghiêng xung quanh tìm kiếm hình bóng của chị gái nóng bỏng hôm đấy.
Mặc dù là nữ phản diện nhưng cậu lại rất thích người này, dám yêu dám hận, cư xử như một người có học chứ không ngu ngốc đi đánh ghen rồi chửi ầm lên, chỉ tiếc số phận xui xẻo khi là vợ của tên ác ma này.
Ngay từ đầu hôn nhân này cũng chỉ là hôn nhân chính trị, không hề có tình yêu.
Nay là cuối tuần nên Hoàn Cẩm Nam không đi làm, hắn dành một ngày chỉ để ngắm cậu, nếu người ngoài nhìn vào còn nghĩ rằng nam nhân này si tình nhưng chỉ có cậu biết rõ tên này chỉ có hứng thú vì cậu là người của Hạ Từ Lâm thôi.
Lăn lội cả một đêm không lên hảo cảm, cậu bị sặc nước thì hảo cảm lại lên. Tử Hoa đúc kết được kinh nghiệm là nam nhân này chỉ có cách dùng sức mạnh của conditinhyeu mới có thể thu phục hắn.
“Hoàn tổng xin ngài đừng nhìn tôi như vậy”
“Hửm?” Mắt phượng dài khẽ híp lại, môi mỏng mím chặt. Hắn kéo cậu ngồi lên trên người mình. Tư thế này giống tư thế hôm qua khi làm tình, Tử Hoa nghĩ lại thì ngượng ngùng mặt đỏ như tôm luộc.
“Tôi..tôi không dám ngài cứ nhìn thoải mái” Hoàn Cẩm Nam hài lòng ôm lấy tiểu mỹ nhân ngồi đọc tài liệu. Tử Hoa hôm qua cậu còn chưa có đọc kĩ bản hợp đồng, trong đấy có gì nhỉ.
“Hoàn tổng trong hợp đồng có gì vậy”
“Tất cả mọi thứ của cậu đều là của tôi” Tử Hoa thoáng buồn bã, vậy là cậu sẽ không được đi gặp Bác Nhã sao. Cậu nhớ sự ôn nhu của nam nhân ấy.
[Độ hắc hoá của Hoàn Cẩm Nam: 30]
“Đói quá”
“Đi ăn thôi” Tử Hoa nhìn đồng hồ, ai ngờ là đến tối rồi. Thời gian trôi qua nhanh thật. Cậu áo thun với quần ngủ nhìn qua tuỳ tiện, lười biếng đi cùng nam nhân mặc vest cả người nghiêm nghị mang theo hơi thở cấm dục bước vào nhà hàng sang trọng.
Tử Hoa xấu hổ muốn chui mặt vào đâu đó, cậu bé nhỏ đôi tay nắm chặt lấy áo của Hoàn Cẩm Nam. Hắn cười khẽ rồi ôm lấy eo của cậu đi thẳng lên phòng vip.
Phòng này cách âm, ở trên tầng khá cao của toà nhà, nhìn xuống là cảnh thành phố với ánh đèn chói mắt. Tử Hoa lặng người ngắm nhìn cảnh vật, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy rõ thành phố mình đang sinh sống.
Mà lúc này Tử Hoa trong mắt Hoàn Cẩm Nam như là đứa trẻ tò mò khi thấy thế giới bên ngoài, rất đáng yêu.
“Muốn ăn gì?”
“Tôi được quyết định sao?”
“Ừ” Nhận được sự chấp thuận của Hoàn Cẩm Nam cậu vui vẻ gọi gần hết menu của cửa hàng. Nhân viên phục vụ có chút kinh ngạc khi nhìn thiếu niên thân hình có chút gầy thế nhưng lại có phi thường sức mạnh ăn.
“Ăn hết được không?”
“Có, chắc chắn là sẽ hết” Tử Hoa vui vẻ ngồi đung đưa chân. Tử Hoa với người lấy cái kẹo ở trên bàn. Cậu bóc vỏ cho miệng vào, là vị xoài. Hai mắt cong lên thích thú vô cùng.
[Độ hảo cảm của Hoàn Cẩm Nam: 30]
Đồ ăn nhanh chóng được mang lên, cậu chẳng rảnh mà giữ hình. Tử Hoa ăn như bị bỏ đói, cậu phải ăn thật nhiều thì mới có sức lăn giường chứ.
“Dạo này gu thẩm mĩ của anh tệ thật đấy” Tử Hoa nghe giọng của người phụ nữ có chút quen, cậu tò mò ngẩng lên ngước nhìn xem là ai. Tại sao Hoàn phu nhân lại ở đây. Trong đầu cậu đang nảy ra vô vàn cảnh đáng ghen. Tử Hoa khẽ nuốt nước bọt, sức lực của cậu rất yếu, không thể đánh thắng được.
“Không liên quan đến cô”
“Dù sao là vợ chồng trên danh nghĩa, sao không quan tâm được”
Diễm An tao nhã ngồi xuống đối diện cậu. Tử Hoa vốn đang ăn thì bị nhìn chằm chằm nên cũng chẳng ăn nổi nữa.
“Nếu đến để làm phiền thì cút”
“Ay da sao lại nói vợ mình như thế, tôi chỉ tò mò tiểu tình nhân của anh như nào thôi mà.”
“Thế giờ cút”
“Tiểu mỹ nhân cậu tên gì”
“Tôi là Mạc Tử Hoa thưa phu nhân”
[Độ hắc hoá của Hoàn Cẩm Nam: 32]
“Tôi rời ngay đây, tạm biệt tiểu mỹ nhân” Diễm An còn không quên tặng cho cậu nụ hôn gió. Tử Hoa ngại ngùng quay sang thì cảm thấy có luồng sát khí ở cạnh mình.
“Tử Hoa à” Mạc Tử Hoa cảm thấy lần này là cụ đi chân lạnh toát rồi.