Lưu ý: Thế giới này nam có khả năng mang thai, cẩn thận khi nhảy hố
[Cập nhật thông tin:
Họ và tên: Mạc Tử Hoa
Tuổi: 24
Chiều cao, cận nặng: 1m73, 56kg
Thể lực: 210
Cúc hoa: 300
Tích phân : 250
Bổ trợ: Hương thơm cơ thể tư nhiên, khả năng tự tiết d*m dịch ( thưởng người mới), Một cái liếc mắt nhớ vạn năm]
[Kí chủ có muốn nghỉ ngơi chút không?]
“Không cần, cốt truyện tiếp theo đi”
[Đây là một quyển cao h, nội dung là phụ thịt là chính. Công chính là Sơn Thiệu Quân- người đàn ông thành đạt có người ‘vợ’ hiền lành ngoan hiền làm nội chợ ở nhà và một người con trai 2 tuổi. Nguyên chủ xuyên vào người ‘vợ’ này. Ban đầu mới cưới hai người đều yêu nhau nhưng sau khi nguyên chủ sinh con thì công chính đã ra ngủ riêng, hai người cũng không còn quan hệ.
Nhưng hôm đi họp lớp công chính gặp lại người từng thích mình, y khác hoàn toàn với thời đi học. Công chính bị sự quyến rũ mị hoặc mà bước chân vào con đường đầy tội lỗi. Trong truyện có rất nhiều cảnh aybcdz đủ kiểu đầy kích thích nhưng không tiện nhắc ở đây.
Ban đầu hai người chỉ thỏa mãn thể xác nhưng về sau hai con tim lại đập loạn nhịp khi thấy đối phương. Thụ chính là người chấm dứt mối quan hệ và rời đi vì thấy tội lỗi nhưng tra công vẫn theo đuổi và hứa sẽ bỏ người vợ đáng thương của mình.
Và người ‘vợ’ không may gặp tai nạn thành người thực vật. Công chính đã ngay lập tức bảo bác sĩ rút ống thở của nguyên chủ. Bạn thân, đối tác và là người nâng đỡ công chính-Tường Ảnh Minh đã quay lại và chống lại công chính khi biết hắn làm truyện thất đức như vậy. Tuy nhiên nhờ hào quang nhân vật chính nên công chính đã lật đổ được Tường Ảnh Minh.
Cuối cùng công chính hạnh phúc cùng nhân tình sống với đứa con đáng thương của mình. Một cốt truyện không thể máu chó hơn
Trong quá khứ, nguyên chủ là học bá vừa tốt bụng lại còn xinh đẹp nên người theo đuổi xếp hàng dài, khi đó Sơn Thiệu Quân, nguyên chủ và Tường Ảnh Minh là nhóm ba người chơi rất thân. Cốt truyện ẩn cho biết Tường Ảnh Minh cũng từng thích nguyên chủ rất nhiều nhưng không dám nói. Mà Sơn Thiệu Quân lại nhanh hơn một bước lúc nào cũng kè kè bạn cạnh nguyên chủ.
Tường Ảnh Minh tự ti vì mồ côi cha mẹ, nhà nghèo đến mức phải vừa đi học vừa đi làm, lúc nào cũng có gắng hết sức để giành học bổng giảm bớt gánh nặng tiền học. Còn Sơn Thiệu Quân lại là thiếu gia hào môn nhà cũng kha khá giàu, lúc nào cũng mua đồ ăn quà cáp cho nguyên chủ. Cuối cùng chỉ có thể đem mảnh tình đấy cùng quá khứ chôn vùi khi nguyên chủ hẹn hò với Sơn Thiệu Quân.
Sau này Tường Ảnh Minh cũng tùy ý kết hôn cùng một người có phần khá giống nguyên chủ. Cốt truyện ẩn cũng có nói khi công chính phá sản thất bại trong đầu tư nhưng cái tôi quá cao nhất quyết không chịu đi vay ai.
Nguyên chủ đã đi cầu xin Tường Ảnh Minh cho vay và nâng đỡ công chính. Tường Ảnh Minh đau lòng nguyên chủ vừa mới sinh xong đã phải chật vật xoay sở tiền bạc nên đã cưỡng ép không thành công nguyên chủ. Nguyên chủ khi đó đã chửi mắng thậm tệ Tường Ảnh Minh rồi cắt đứt liên lạc.
Cuộc sống của nguyên chủ sau khi về nhà chồng cũng không có hạnh phúc. Bố mẹ chồng khinh thường vì nguyên chủ sống cùng người bà, cha mẹ bỏ đi không ai nhận nuôi, nhà lại còn nghèo. Sau khi lấy chồng thì chỉ ở nhà nội chợ trông con. Mẹ chồng thậm chí còn bắt ép nguyên chủ giặt quần áo, dọn dẹp nấu nướng. Vì thế nên cơ thể nguyên chủ yếu hơn, thường bị đau nhức người khi chuyển mùa]
“Vậy sau lần đó nguyên chủ không còn liên lạc gì lại với Tường Ảnh Minh sao?”
[Đúng rồi, bởi vì thiết lập tính cách nhân vật nguyên chủ rất chung thuỷ yêu chồng nên không chấp nhận được chuyện như này]
“Là ta thì ta cũng làm như vậy thôi”
Tử Hoa đọc xong cốt truyện ẩn cái đầu cậu cũng nhức nhức theo, truyện gì mà cẩu huyết đến như này có chứ
Nhiệm vụ chính tuyến: Trả thù Sơn Thiệu Quân
Nhiệm vụ phụ tuyến: Công lược Tường Ảnh Minh]
“Dù ta có là kẻ không ra gì nhưng vẫn không muốn tiếp xúc với tên khốn tra công chó chết đấy”
[Nhiệm vụ bắt buộc mà kí chủ]
Tử Hoa thật sự rất ghét những loại đàn ông như thế này. Cậu sẽ không ngừng nhớ tới những gã khốn nạn cùng quá khứ tội lỗi của mình. Hệ thống nhìn cảm xúc của Tử Hoa bắt đầu không khống chế được nên Bạch Kim đã tạm thời khóa kí ức trước khi chết của cậu.
Tử Hoa tự nhiên thấy kí ức của cậu dần trở nên mơ hồ rồi không nhớ gì hết. Cậu chỉ còn nhớ mỗi tên tuổi của bản thân mình mà thôi. Cậu hỏi nhưng Bạch Kim lại lờ đi như không nghe thấy
“Xuyên qua luôn đi” Tử Hoa bất lực thở dài nhắm mắt chờ cơn đau điếng người chuẩn bị tới
[Ting…ting….ting]