Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 164




Trận đấu này, Lâm Tịch đã giúp gia tộc Moore lấy được một suất cho thương đội với thành tích đáng tự hào.

Gia tộc Simon, gia tộc thay thế vị trí của gia tộc Moore xếp thứ 6, thật đáng tiếc khi đã mất tư cách trong chuyến đi đầu tiên của thương đội.

Hai tháng sau, thương đội đầu tiên từ Tinh vực Flame đến Tinh vực Violet trùng trùng điệp điệp xuất phát. Liên Minh rất xem trọng lần buôn bán đầu tiên giữa hai Tinh vực lớn này, điều động không ít quân đội đi theo để tăng hệ số an toàn.

Lâm Tịch đã gặp lại Mike trong thương đội của gia tộc Moore, còn có một thân ảnh quen thuộc khác, là cô gái nhỏ tên Julie bị cô "Tập kích ngực" cũng cùng nhau đi theo.

Đợi đến khi thương đội trở lại từ Tinh vực Violet, mang về các loại đặc sản từ Tinh vực Violet với số lượng lớn, hầu như mỗi nhà đều kiếm lời đầy bồn đầy bát, gia tộc Simon vô duyên với cơ hội lần này tức giận đến đỏ cả mắt.

Phu nhân Solina cũng không mấy vui vẻ.

Rõ ràng là người của bà ta giành được danh ngạch cho thương đội, nhưng cuối cùng người đạt được phần lớn lợi nhuận lại là Mike.

Dựa vào cái gì?

Solina bày mưu tính kế khắp nơi, cho rằng dựa vào lần này có thể đè ép Mike một chút, không nghĩ tới chẳng biết từ lúc nào Mike đã mua chuộc nhiều nguyên lão như vậy, nhìn Mike dương dương đắc ý ngồi mát ăn bát vàng, Solina dường như tức giận đến mức nốt ruồi bên cạnh khóe mắt trái cũng đang run rẩy.

Thừa dịp Solina và Mike đấu pháp không rảnh quan tâm chuyện khác, Lâm Tịch mua rất nhiều đồ ăn chuẩn bị đi thăm Jerry.

Khi Lâm Tịch ra khỏi cửa hàng, lại trông thấy Mike đứng ở nơi đó, mỉm cười với cô: "Bella?"

Trên mặt Lâm Tịch cười hì hì, trong lòng lại chửi thầm, lên tiếng chào Mike, sau đó quay người định rời đi.

"Tôi biết cô chính là Bella, mua nhiều đồ ăn ngon như vậy là muốn đi thăm cháu trai Jerry đáng yêu của tôi sao?" Trái tim Lâm Tịch đột nhiên trầm xuống.

Cô đã âm thầm điều tra Mike này, chỉ biết bởi vì sự tồn tại của anh ta, gia tộc Moore mới không có hoàn toàn sụp đổ, càng bởi vì sự tồn tại của anh ta, Solina và Kevin mới không có được toàn bộ gia tộc Moore.

Nhìn mặt ngoài anh ta hẳn không phải là người của Solina, nhưng tình huống thật sự Lâm Tịch cũng không rõ ràng lắm.

Mike nhìn cô gái dường như chẳng hề để ý nhưng bắp thịt cả người đã căng cứng, cười nham nhở: "Có lẽ cô không nhớ rõ, tôi từng gặp cô hai lần tại nhà Wendy. Hơn nữa.. Hiện giờ Jerry đang làm khách trong nhà tôi đấy, cô trực tiếp đến trường học chắc chắn sẽ không gặp được Jerry."

Đây là uy hiếp sao? Đây là con mẹ nó uy hiếp sao?

Lâm Tịch ngàn phòng vạn phòng, phòng bị Solina lại không thời thời khắc khắc phòng bị tên đàn ông đang mỉm cười nhưng lại gian xảo như hồ ly này.

Oán hận trừng mắt liếc anh ta một cái, Lâm Tịch đành phải đi theo anh ta lên xe bay.

"Yên tâm đi, cô hóa trang thành bộ dạng này, người của Solina hoàn toàn không thể nhận ra." Mike tiếp tục mang nụ cười tức chết người không đền mạng: "Không nghĩ tới cô còn rất am hiểu hóa trang."

Lâm Tịch mặt lạnh: "Tôi chẳng những am hiểu hóa trang, còn rất am hiểu đánh người."

Mike không chút nào để ý cô mặt lạnh: "Ừm, điểm này Julie đã nói cho tôi biết."

Đến trong nhà Mike, quả nhiên Lâm Tịch nhìn thấy Jerry bình yên vô sự.

Jerry lấy kính sát tròng xuống, thiếu niên 10 tuổi cao khoảng 1m50, có thể đoán được, tương lai sẽ là một đại soái ca.

Cậu bé chạy tới ôm Lâm Tịch thật chặt: "Bella, chú Mike không có lừa em, quả nhiên có thể nhìn thấy chị ở nhà chú ấy."

"Chú Mike của em là một lão hồ ly, không nên tùy tiện tin tưởng anh ta!" Lâm Tịch nghiến răng nghiến lợi nói.

Hóa ra Mike vẫn luôn tìm kiếm Jerry, hầu hết tài nguyên trong tay Mike đều do Prio, ba của Jerry để lại cho anh ta.

"Anh trai tôi vẫn luôn đề phòng Solina, cô ta.." Mike chần chờ một chút, cảm thấy hiện tại Jerry cũng coi như là một người lớn nhỏ, tương lai cậu bé sẽ quản lý gia tộc Moore, có một số việc cho cậu bé biết cũng tốt, tiếp tục nói: "Hình như có quan hệ không tầm thường với Mark đội trưởng chiến đội, vì vậy anh trai tôi mượn cớ kiểm tra DNA Kevin, quả nhiên không phải đứa bé nhà Moore. Nhưng mà tin tức bị tiết lộ, Solina tiên hạ thủ vi cường, hại chết anh trai tôi."

Hóa ra sự thật là như vậy? Jerry là người thừa kế duy nhất của gia tộc Moore!

Mike vẫn luôn không thích quản lý những việc trong gia tộc, anh ta thích đến các Tinh vực lớn để ngắm nhìn những cảnh vật khác nhau. Du lịch, mỹ thực những thứ này mới là điều anh ta mong muốn cả đời.

Nhận được tin tức anh ta vội vàng trở về Sí Dương Tinh, lúc ấy gia tộc Moore đã bị Solina khống chế quản lý hơn phân nửa. Từ đầu đến cuối Mike đều cho rằng Jerry bị Solina khống chế trong tay, cho nên chỉ có thể cùng bà ta đấu trí đấu dũng nhưng lại không dám vạch mặt, sợ rằng ngộ nhỡ dưới cơn tức giận Solina giết Jerry, anh trai mình sẽ hoàn toàn tuyệt hậu.

Cuối cùng Lâm Tịch cũng hiểu rõ, tại sao Solina lại phải hao tâm tổn trí nuôi dưỡng Jerry ở Ram tinh như thế.

Làm như vậy sẽ hoàn toàn khống chế Jerry trong tay, tránh bị người khác phát hiện.

Mấu chốt là, nếu như thân phận Kevin không lộ ra ánh sáng, dĩ nhiên có thể ổn thỏa tiếp nhận toàn bộ gia tộc Moore, lúc đó Solina đã có thể yên tâm diệt trừ Jerry. Trái lại nếu như thân phận Kevin lộ ra ánh sáng thì Solina nuôi dưỡng Jerry nhiều năm như vậy, hơn nữa dựa theo chỉ thị bà ta cho Mary, chắc chắn Jerry sẽ bị nuôi phế đi, bà ta lại đón Jerry về bên người lợi dụng Thiên tử để sai khiến chư hầu.

Thật sự là tình toán giỏi tiến có thể công, lui có thể thủ nha!

Lâm Tịch nghĩ đến trong cốt truyện, năm đó, khi Jerry 10 tuổi, cậu bé đã biến mất một cách không thể giải thích được, mà Bella cũng bị dằn vặt đến chết, điều đó có nghĩa là, trong năm đó Solina đã nâng đỡ con trai của mình thượng vị thành công, đã quản lý toàn bộ gia tộc Moore.

Như vậy Mike là người biết thân thế của Kevin, chỉ sợ trong một năm này cũng dữ nhiều lành ít.

Lâm Tịch có thể cảm nhận được sự từ ái Mike dành cho Jerry giống như người cha dành cho con mình phát ra từ nội tâm.

Buông xuống địch ý, Lâm Tịch hỏi: "Tôi tự nhận mình làm cũng không có sơ hở gì, Jerry cũng bị tôi giấu rất bí ẩn, anh là.. Làm sao anh biết những điều này?"

"Đầu tiên, tôi có trí nhớ siêu phàm, thứ hai tôi từng là họa sĩ, cho nên coi như cô cố gắng thay đổi một chút, tôi vẫn luôn cảm thấy cô có chút quen thuộc, nhưng mà chân chính để cho tôi nhớ tới cô, là cháu ngoại của tôi, cậu bé là bạn học của Jerry."

Lúc Mike đi đón cháu trai vô tình nhìn thấy Jerry, cho dù đôi mắt Jerry đổi màu, nhưng tướng mạo gần như giống như đúc người anh trai đã qua đời của mình khiến Mike muốn tìm hiểu hư thực.

Không biết đây có được tính là ý trời không?

Lâm Tịch vứt cho Jerry một cái liếc mắt: "Em là kẻ phản bội. Nếu như chú Mike là người xấu, bây giờ chúng ta đã chết!"

Jerry cười thật tươi với cô: "Em biết chú Mike không phải là người xấu. Em tới gần chú ấy, có thể cảm nhận được nhịp tim của chú ấy, rất vui vẻ, rất vui vẻ. Chỉ là chị gái nhỏ nhà chú ấy không thích em. Nhịp tim của chị ấy lúc nhanh lúc chậm, nhìn thấy em sẽ tức giận."

Buổi tối, Lâm Tịch tự mình xuống bếp, làm cho Jerry một bữa ăn thịnh soạn, dĩ nhiên Mike cũng đi theo ăn như gió cuốn. Jerry nhìn Mike một chút, lại nhìn Lâm Tịch một chút: "Có phải cảm giác ở cùng ba mẹ chính là như vậy hay không?"

Lâm Tịch thương tiếc nhìn về phía đứa bé chưa từng được hưởng sự ấm áp từ gia đình này, hi vọng sau này cậu bé sẽ có một mái nhà ấm áp.

Bên cạnh lão vô lại nghe thấy liếc nhìn Lâm Tịch một chút, mặt già đỏ ửng, đáng tiếc không có người chú ý tới.

Quang não của Lâm Tịch đột nhiên lóe lên, sau khi kết nối, bên trong truyền đến giọng nói của Mark: "Chris, lập tức đến nhà chính một chuyến."

Nhà chính? Solina tìm cô vào lúc này, sẽ có chuyện gì?