Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

Chương 283: [TG10] Thân Vương Huyết Tộc VS Thiếu Nữ Quý Tộc (30)




Sắc mặt Trạch Ẩn đổi đổi, nhưng cuối cùng vẫn là không nói gì. Ngày hôm sau, ngay cả chào hỏi với trường học cũng không nói lời nào liền trực tiếp đến nhà Đa Duy Lợi Na An.

Cùng Vô Dược đoán trước giống nhau, cha mẹ của Cách Lạp cũng không phản đối. Mà vui vẻ đồng ý.

Thời điểm Vô Dược trở về liền đoán được, kỳ thật cha mẹ của Cách Lạp đều biết việc Tháp Bố Tư là quỷ hút máu. Đến nỗi mục đích của bọn họ vì sao đồng ý cho cô cùng quỷ hút máu ở bên nhau, cô không muốn đoán, nhưng lấy thái độ bình thường của bọn họ đối với Cách Lạp, nói vậy cũng là vì tốt cho Cách Lạp, rốt cuộc quỷ hút máu vẫn là cường giả.

Không biết là ở trong sách hay từng nghe nói, nhưng cô từng nghe qua quỷ hút máu đam mê hoa hồng và tường vi.

Một lần kia, anh mang cô vào vườn hoa hồng này. Cô còn không nghĩ nhiều đâu. Ai biết đây là nơi anh ở.

Nhìn lâu đài cổ uy nghiêm trang trọng, tinh xảo đẹp đẽ quý giá cách đó không xa kia, Vô Dược liền yên lặng nghĩ xem thân phận của anh là gì.

Tay cô vòng lên cổ anh, tại giữa biển hoa này hôn môi anh.

Trạch Ẩn ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi cô, từ sau khi để cô biết anh là quỷ hút máu, con ngươi huyết sắc của anh đã không còn ẩn đi nữa. Môi đỏ bừng, nhẹ nhàng mở ra, âm thanh ôn nhu khàn khàn hỏi: "Cách Lạp, em thích không? Thích một mảnh hoa hồng này không? Đều là vì em trồng."

Vô Dược gật gật đầu trả lời: "Thích." Nếu là đích thân anh trồng, em sao có thể không thích đây?

Trạch Ẩn hái một bông, đặt ở trêи ngọn tóc cô. Sau đó hôn mái tóc của cô: "Thật đẹp. Cách Lạp của anh đẹp nhất."

Trong mắt quỷ hút máu, màu đẹp nhất là màu máu. Cho nên lúc trước anh không chút suy nghĩ liền trồng vườn hoa này, hoa hồng đỏ như máu. Anh tựa hồ hiện tại mới nhớ tới, hẳn là nên hỏi cô thích hoa gì.



Anh đem cô ôm ở trong ngực, nhẹ giọng hỏi: "Cách Lạp thích hoa gì nhất?"

Vô Dược không có nghĩ quá nhiều, liền trực tiếp buột miệng thốt ra, nói ra hoa mình thích: "Thược dược."

Trạch Ẩn sửng sốt một chút, sau đó suy nghĩ trong đầu một chút, tựa hồ đối với loại này hoa không hề có ấn tượng. "Đó là hoa gì?"

Vô Dược nghiêm túc nghĩ nghĩ, thế giới này hình như cũng không có hoa thược dược. Sau đó phải trả lời: "Một loại hoa rất đẹp rất đẹp."

Trạch Ẩn cọ gương mặt của cô hỏi: "So với hoa phía sau lưng Cách Lạp còn đẹp hơn sao? Chỉ là anh cảm giác nhất định là không."

Câu nói đó của anh khiến Vô Dược nhớ tới, tựa hồ thân thể mỗi thế giới mà cô ký túc, đều sẽ có cái bớt giống như trêи cơ thể thật của cô. Giọng nói cô ôn nhu trả lời anh: "Cái đó chính là hoa thược dược a!"

Trạch Ẩn cúi đầu cách lớp quần áo hôn lên vị trí cái bớt kia: "Thật xinh đẹp."

Vô Dược hơi hơi mỉm cười, xoay người nhìn anh nghiêm túc mở miệng: "Có xinh đẹp cũng không thắng nổi vẻ đẹp của Trạch Ẩn."

Trạch Ẩn thủ sẵn cằm cô, hướng môi đỏ của cô hôn xuống. Đầu lưỡi cuốn lấy đầu lưỡi của cô, cùng cô hôn nồng nhiệt. Con ngươi huyết sắc tràn đầy thâm tình, âm thanh ôn nhã trầm thấp, tựa như đàn cello êm tai dễ nghe, mỹ diệu cực kỳ: "Cách Lạp... Cách Lạp của anh, anh yêu em."

Sau khi Vô Dược nghe được lời anh nói, đầu quả tim run lên, cũng trả lời: "Em cũng yêu anh, Trạch Ẩn, chỉ yêu anh."

Mặc kệ có thể đến bao nhiêu thế giới, vẫn thích thân cận anh, vẫn sẽ lựa chọn anh, thời điểm anh nói yêu em, em vẫn giống như một cô gái nhỏ, trái tim kinh hoàng không ngừng. Đầu cũng giống như muốn nổ tung, trong đầu cũng chỉ có hình ảnh của anh. Đối với việc em là người từ ngoài xâm nhập vào thế giới này mà nói, anh là tất cả của em.