Sau đó quỷ hút máu rất thuần khiết Trạch Ẩn — trêи thực tế chỉ là cũng không hiểu biết về phương diện này. Sau khi làm tất cả những điều cần làm ngoại trừ một việc, liền rất vui vẻ ôm Vô Dược ngủ.
Vô Dược nhìn thuần • không biết • khiết — Trạch Ẩn, trong lòng có chút không biết nên nói như thế nào. Nhiều thế giới đen tối như vậy, đột nhiên biến thành tiểu thuần khiết, cô vẫn có chút không quen. Không phải nói mấy thứ này nam nhân sẽ không học tự thông sao?
Cho nên thế giới này là bởi vì quá thân sĩ, nên đối với mấy thứ này thật sự một chút cũng không biết?
Kỳ thật chân tướng chỉ là bởi vì anh là quỷ hút máu, bình thường quỷ hút máu chỉ có hứng thú đối với hút máu, tình yêu gì đó là thứ hai. Có một số quỷ hút máu bởi vì muốn bảo đảm huyết mạch cường đại hoặc là thuần khiết, mới cùng muội muội hoặc là tỷ tỷ của mình kết hôn. Bọn họ chỉ muốn làm bạn, cùng sinh sản hậu đại. Tình yêu cũng không phải quan trọng như vậy.
...
Cùng lúc đó Tháp Bố Tư bên kia, sau khi đại chiến một hồi, liền rút ra khỏi cơ thể người thiếu nữ.
Vi An lẳng lặng nhìn hắn, sắc mặt đổi đổi.
Lúc này đây, Vi An vẫn là cùng Tháp Bố Tư ở bên nhau, nhưng cũng không có giống như trong nguyên kịch vậy. Tháp Bố Tư cũng không có thích ả, tựa hồ chỉ coi ả là đồ chơi, hoặc là đối tượng phát tiết.
Vi An chậm rãi nhìn hắn rời đi, hung hăng đem tất cả đồ vật trêи giường đều quăng xuống đất. Cúi đầu lẩm bẩm nói: "Đều là cái tiện nhân Đa Duy Lợi Na An kia sai, nếu cô ta không xuất hiện, không tới cái trường học này." Vậy thì ả nhất định sẽ bắt lấy Tháp Bố Tư.
Nghĩ đến đây, ả đột nhiên cúi đầu nở nụ cười. Ả nhất định sẽ không để cô vui vẻ. "Chờ xem Cách Lạp • Đa Duy Lợi Na An."
Mà bên kia Tháp Bố Tư nhìn hướng nơi ở của Vô Dược, con ngươi nhiều thêm vài phần ɖu͙ƈ vọng chiếm hữu. Môi vừa mới dính máu nhẹ nhàng phun ra: "A! Cách Lạp, em nhất định sẽ là của ta. Ta rất chờ mong máu thơm ngọt và thân hình nhu mỹ của em. Càng chờ mong bộ dạng cường hãn của em, ngoan ngoãn ở dưới thân ta."
...
Vô Dược mới vừa lên khoá thực tiễn, thời điểm vừa mới bước vào sân huấn luyện. Liền thu được rất nhiều ánh mắt kỳ quái.
Những người đó nhìn như nhỏ giọng trộm nói, nhưng mỗi một âm thanh đều tiến vào tai cô rất rõ ràng.
"Chậc, chính là cô ta sao? Vị hôn thê của Tháp Bố Tư học trưởng?"
"Đúng vậy, chính là cô ta. Nói gì mà là quý tộc danh viện*! Sai lại không biết xấu hổ như vậy, một chân đúng hai thuyền."
*Danh viện: Những tiểu thư quý tộc có tài năng, nhan sắc và có đóng góp nhất định.
"..."
...
Nghe bọn họ càng nói càng quá mức, Vô Dược lại rất bình tĩnh. Bất quá Trạch Ẩn không bình tĩnh được, sắc mặt càng ngày càng đen xuống.
Vô Dược sờ sờ đầu anh, vuốt vuốt tóc, sau đó phun ra: "Ngoan, đừng nóng giận, như vậy không phải rất tốt sao? Chắc chắn không bao lâu nữa, Tháp Bố Tư sẽ tìm người nhà của em từ hôn."
"Nhưng mà..." Anh rất chán ghét những người đó, nói cô như vậy, những người đó cũng thật ghê tởm. Khiến anh có một loại cảm giác muốn giết chết bọn họ.
Đúng nha, đều giết chết bọn họ là được rồi. Sau đó sẽ không còn người nào nói Cách Lạp của anh nữa.
Trước mặt Vô Dược, anh đương nhiên sẽ không làm như vậy, nhưng mà anh có thể trộm làm nha. Nhân loại này yếu như vậy, nếu anh muốn giết thì không khác gì như giết con kiến.
Sau đó không biết nghĩ tới cái gì, Vô Dược cảm giác được anh đứng bên cạnh càng ngày càng hưng phấn.
"..." Anh như vậy, tổng khiến cô có một loại dự cảm không tốt. Vô Dược chỉ hy vọng là mình nghĩ sai rồi. Tuy rằng cô biết điều đó là không tồn tại. Cô thật sự không biết, nam nhân này vì sao động một chút liền liền tạc mao? Sau đó còn thích bổ não, hơn nữa là loại một khi đã bổ não liền không dừng được.