Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

Chương 211: [TG8] Tướng Quân Cao Lãnh VS Hoàng Tử Mỹ Nhân (14)




Vô Dược đứng ở trêи thành lâu nhìn người đến người đi dưới chân, đột nhiên một nữ nhân mặc y phục trắng hấp dẫn ánh mắt của Vô Dược.

Đời trước đối mặt lâu như vậy, Phong Hoa Nguyệt đương nhiên sẽ không quên nàng.

Môi Vô Dược chậm rãi gợi lên, trò hay muốn bắt đầu rồi.

Nàng xoay người, nhìn tới người hướng mình đi tới. Khẽ cười lên, cũng chậm rãi hướng hắn đi đến.

Nàng nhấc đấu lạp của hắn lên, nhẹ giọng hỏi: "Sao lại ra đây?"

Mạch Cẩn Thư cúi đầu, mềm yếu mở miệng: "Thϊế͙p͙ thân nghe nói thê quân ở đây, cho nên... Thϊế͙p͙ thân quấy rầy thê quân sao?"

Vô Dược xoa xoa tóc của hắn, ôn nhu trả lời nói: "Không có."

Mạch Cẩn Thư nghe được nàng trả lời rốt cuộc lộ ra tươi cười, sau đó tựa hồ vô tình hỏi: "Thê quân đang tìm người sao?"

Vô Dược đương nhiên sẽ không giấu giếm, gật gật đầu đáp: "Ân."

Sau đó cúi đầu phân phó cho Phó tướng bên cạnh mình vài câu, Phó tướng ứng thanh vâng, sau đó liền rời đi rồi.

Môi nàng gợi lên, đối với Mạch Cẩn Thư hỏi: "Thư Nhi có nguyện bồi ta đi nơi này một chút?"

Mạch Cẩn Thư ôn nhu trả lời, ngữ khí còn có mơ hồ có chút cao hứng: "Thϊế͙p͙ thân đương nhiên là nguyện ý."

Vô Dược mang theo hắn đến chợ, từ nhỏ ở hoàng cung hắn vẫn là lần đầu tiên đến chợ. Trong ánh mắt tràn đầy tò mò.

Nhìn dáng vẻ này của hắn, Vô Dược cảm thấy mình làm đúng rồi, hắn nhất định sẽ rất vui vẻ.

Đột nhiên Mạch Cẩn Thư đi đến trước một tiểu quán bán vật phẩm trang sức, chỉ vào từng viên cây tương tư hồng hồng diễm diễm kia hỏi: "Đây là vật gì?"

Vô Dược cúi đầu nhìn, không chờ chủ quán giải thích, nàng liền mở miệng trước: "Đây là cây tương tư, sinh sống ở biên giới phía nam."



"Cây tương tư..." Mạch Cẩn Thư lẩm bẩm một câu.

Chủ quán mỉm cười sau đó mở miệng nói: "Vị gia gia này có muốn tự làm cho phu quân nhà ngươi phu quân một cái không? Chỉ cần 30 văn."

"Có thể." Vô Dược không chút suy nghĩ liền trực tiếp đem tiền cho chủ quán, tự mình chọn lấy.

Mạch Cẩn Thư thấy vậy vội vàng ngăn cản nói: "Thê quân việc này sao có thể? Thϊế͙p͙ thân sao có thể để thê quân làm việc như vậy."

Vô Dược mỉm cười trả lời nói: "Không sao, thành hôn lâu như vậy ta còn chưa vì chàng làm chuyện gì, khó được cơ hội như hôm nay."

Chủ quán thấy vậy cũng vội vàng nói: "Vị phu quân này, khó được thê quân ngươi có một phần tâm này, ngươi tiếp nhận là tốt rồi."

Mạch Cẩn Thư hồng một khuôn mặt, không có nói nữa, mà là cúi đầu nhìn người xuyên cây tương tư cho hắn.

Kỳ thật hắn đã từng xem qua ở trong sách cổ, có những từ liên quan được ghi lại: "Hồng đậu sinh nam quốc, xuân lai phát kỷ chi. Nguyện quân đa thái hiệt, thử vật tối tương tư."*

*相思:

紅豆生南國,

春來發幾枝。

願君多採擷,

此物最相思。

Tương tư:

Hồng đậu sinh nam quốc,

Xuân lai phát kỷ chi.



Nguyện quân đa thái hiệt,

Thử vật tối tương tư.

Dịch nghĩa:

Đậu đỏ sinh ở phương nam,

Mùa xuân đến, nẩy bao nhiêu cành.

Xin chàng hãy hái cho nhiều,

Vật ấy rất gợi tình tương tư.

Giải nghĩa:

Hồng đậu có hột hình tròn, màu sắc tươi hồng, hình dạng đáng yêu, thường làm trang sức trêи mái tóc phụ nữ. Người xưa lấy cây này biểu tượng cho tình yêu nên mới có tên là cây "tương tư".

Cây tương tư là tượng trưng nỗi nhớ, càng có ý tứ biểu đạt tình yêu của mình.

Hắn mới vừa rồi là cố ý hỏi, nếu nàng trả lời, vậy nói rằng nàng cũng hiểu rõ ý tứ của cây tương tư hay không? Nàng là đang thể hiện tình yêu của mình với hắn sao?

Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn nhìn về phía nàng càng nóng hơn, điên cuồng trong mắt cũng càng ngày càng đậm.

Vô Dược tựa hồ đã nhận ra ánh mắt của hắn, vì thế liền ngẩng đầu nhìn về phía hắn. Nhưng nàng nhìn thấy chính là bộ dạng hắn thẹn thùng, nhu nhược. Nàng quơ quơ đầu, theo bản năng chỉ là cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.

Thấy động tác của nàng, Mạch Cẩn Thư nhẹ giọng mở miệng: "Thê quân, làm sao vậy? Mệt mỏi sao?"

Vô Dược lắc lắc đầu, ôn nhu trả lời: "Không có việc gì, ta không mệt."

Sau khi Vô Dược lại chọc vào ngón tay mình vài cái xong, cuối cùng cũng xâu được nó lại. Không phải nàng làm thủ công không tốt mà là do cơ thể ảnh hưởng, đôi tay chưa bao giờ làm thủ công thì cho dù cô có cẩn thận bao nhiêu đi chăng nữa, chung quy đánh không lại tay tàn.