"Thiển Thiển, anh là vị hôn phu của em, em sao lại có thể không tín nhiệm anh như vậy, anh cùng thư kí Xa chỉ đơn thuần là quan hệ cấp trên cấp dưới, em lại suốt ngày nghi thần nghi quỷ, thật sự không có cách nào với em." Tiếu Khiêm nhìn Thư Niệm, ánh mắt ôn nhu cơ hồ muốn hòa tan cô, chỉ là nếu không nhìn đến đôi tay đang nắm chặt của hắn, Thư Niệm cũng phải tin là thật.
"Thật vậy sao? Anh cùng thư kí Xa thật sự không có gì?" Thư Niệm nước mắt lưng tròng nhìn hắn.
Tiếu Khiêm nhịn xuống hỏa khí trong lòng, đi lên trước, đem Thư Niệm ôm vào trong lòng, cười dụ dỗ, "Đồ ngốc, đương nhiên là thật."
Bịa chuyện, còn bịa được một cái hôn trên trán cô.
Thư Niệm:......→_→
Khóe mắt cô liếc sang, nhìn Xa Tiếu Tiếu vẻ mặt khiếp sợ cùng thống khổ trên mặt đất, trong lòng cảm thấy sảng khoái, lộ ra một mạt cười dối trá ngọt ngào, vô cùng hào phóng đem nước miếng trên trán lau đi, cười tủm tỉm nói, "Vậy thật sự là quá tốt, A Khiêm, chúng ta bên nhau nhiều năm như vậy, em cũng không muốn cùng anh tách ra, chẳng qua là cô thư kí này thật không có tố chất, vào phòng cũng không gõ cửa, em đổi cho anh một thư kí mới."
"Không cần, thư kí Xa rất chuyên nghiệp, em cho cô ấy một cơ hội đi." Tiếu Khiêm nghe Thư Niệm nói, trong lòng vừa động, vội vàng nói.
"Như vậy a......" Thư Niệm sờ sờ cằm, giống như tự hỏi, làm cho tim Tiếu Khiêm cùng Xa Tiếu Tiếu cũng treo lên, "Vậy cũng đúng."
"Bất quá, thư kí Xa, A Khiêm cũng là người có vị hôn thê, mong lần sau cô không cần làm ra loại chuyện không có gia giáo như vầy nữa." Thư Niệm nhàn nhạt nói.
Lúc này Xa Tiếu Tiếu đã từ trên mặt đất bò dậy, cả người phát run, mặc dù Tiếu Khiêm đau lòng, nhưng không có cái gan đem người đẹp ôm vào lòng.
"Đã biết, Hạ tiểu thư......"
"Được rồi, em cùng Ninh Hiên có hẹn, không bồi A Khiêm nữa, còn có mọi người giải tán." Thư Niệm ưu nhã duỗi người, giống như con gà trống thắng cuộc, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang rời đi.
"Tất cả giải tán!" Tiếu Khiêm nhìn mọi người chung quanh, sắc mặt âm trầm, lạnh lùng quát lớn nói, "Thư kí Xa, đến văn phòng của tôi."
Xong, bước nhanh về văn phòng của mình, giống như sau lưng có quỷ đuổi theo.
Xa Tiếu Tiếu bị Thư Niệm thình lình khóc lóc la lối sợ tới mức cả người nhũn ra, rõ ràng biết Tiếu Khiêm là vì tránh bị nghi ngờ mới đối với cô lãnh đạm như vậy, nhưng Xa Tiếu Tiếu vẫn khó chịu cắn răng, theo sau Tiếu Khiêm đi vào văn phòng, còn không quên đóng cửa.
"Đúng là may mắn......."
"Đúng vậy, nếu không phải nhờ Hạ tiểu thư, Tiếu Khiêm kia đừng nói đến tổng giám đốc, ngay cả cái chức tổ trưởng cũng đừng nghĩ ngồi lên nổi."
"Đừng, người ta có bản lĩnh, mới có thể ôm đùi được Hạ tiểu thư........."
........
Thư Niệm vừa đi, làm uy tín của Tiếu Khiêm trước mặt toàn bộ nhân viên mất sạch, mọi người nhắc tới Tiếu Khiêm, liền nói hắn là tên đàn ông ăn cơm mềm.
( ăn cơm mềm: ám chỉ những người đàn ông chuyên bám váy phụ nữ)
Bên này, Tiếu Khiêm vừa vào phòng, liền hung hăng đem văn kiện trên bàn quăng xuống đất, ánh mắt âm trầm giống như phun độc nhìn vào hư không.
"Tổng giám đốc Tiếu....." Xa Tiếu Tiếu cũng là vẻ mặt đau khổ, cô cho rằng mình đã tìm được chân ái, vậy mà Thư Niệm lại đem cô lột sạch, gắn cho cô cái nhãn tiểu tam.
Nghe được thanh âm của Xa Tiếu Tiếu, Tiếu Khiêm phục hồi tinh thần, trên khuôn mặt âm ngoan bị ôn nhu thay thế, nhìn cô gái trước mặt tái nhợt sợ hãi, hắn đau lòng đem cô ôm vào lòng, "Nơi này không có ai, em không cần sợ hãi."
"A Khiêm......" Trong lòng Xa Tiếu Tiếu cực kỳ ủy khuất.