[Mau Xuyên]: Nhật Ký Luân Hồi Của Hải Yêu

Chương 28: Anh chồng quân nhân của tôi (23)




Vĩ Kì nhíu mày, ánh mắt lãnh đạm dán lên mặt cửa gỗ. Tâm tình của anh ta bấy giờ đủ mãnh liệt để đi hủy diệt thế giới rồi. Sao gõ mãi mà cái cửa nó vẫn chưa chịu mở ra thế?

"Âm Âm, mở cửa cho anh."

"Ồ, đợi em xíu." Trăm lần như một, cô ấy vĩnh viễn sẽ luôn dùng câu trả lời này.

Bàn tay cầm nắm đấm cửa vặn vặn, Vĩ Kì tựa trán vào mặt gỗ bèn nhắm mắt suy tư. Bỗng nhiên nhớ đến một điều gì đó bất ổn, ánh mắt anh ta lạnh lùng hẳn đi...

Vừa nãy trên xe, bọn họ rất cuồng nhiệt...

Nhưng...kĩ năng hôn của Thánh Âm sao có thể lão luyện thế được? Chỉ bằng một nụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng, đã hại cho cả thân thể anh dâng đầy dục vọng rồi...

Chớp chớp mắt, môi mỏng mím chặt chỉ còn một đường thẳng. Vĩ Kì nhớ lại một số chuyện năm xưa...

Đó là trước khi bọn họ kết hôn nửa năm...

Đang chìm trong suy nghĩ trầm tư của riêng mình, bàn tay nắm chặt tay cửa còn chưa buông ra, thì Thánh Âm đã kéo cửa ra rồi. Hương thơm sữa tắm ngọt ngào ngay tức khắc lọt vào sống mũi anh. Vĩ Kì thả tay ra, vươn đến chiếc thon nhỏ của người đối diện. Cô ấy hình như mới tắm xong. Cả gương mặt nhỏ nhắn thanh triệt xinh đẹp mê hồn, đo đỏ tựa trái đào tươi mới chín quả được chăm sóc cẩn thận trong nhà kính, dụ dỗ người ta xông tới cắn một ngụm.

Vĩ Kì đương há miệng ngậm lấy đôi môi béo mập căng mọng kia, vốn định đi tắm trước nhưng ý nghĩ trong đầu ban nãy đã chọc tức anh ta. Khiến Vĩ Kì muốn kiểm chứng lại chuyện này...

Thánh Âm nhíu mày không vui...

Cô vừa mới tắm xong. Vĩ Kì anh ta cũng nên đi tắm đi chứ. Để cả tấm thân bụi trần này đè lên người cô là không được đâu nha. Vươn tay đẩy đẩy lồng ngực người nam nhân ra, ánh mắt Hải yêu lộ rõ tia phản kháng đầy bất mãn. Cảm nhận được điều này của cô ấy, động tác hôn của Vĩ Kì càng thêm độ cuồng liệt. Thân hình to lớn đè thiếu nữ lên tường, chiếc hông tráng kiện chen vào giữa hai chân cô ấy. Tại vì hiện giờ Thánh Âm vẫn còn đang mặc áo choàng ngủ, nên tiểu đệ đệ của Vĩ Kì trực tiếp ma xát với cô bé trần trụi của cô...

Giật nảy người lên cái, cô nàng vỗ mạnh thẳng một cú vào lồng ngực anh ta, nhăn mi: "Anh đi tắm đi đã."

Vĩ Kì lại càng ngang ngược không muốn, trực tiếp dùng miệng chặn mồm Âm Âm yêu dấu của anh. Thấy bàn tay của gã đàn ông này sắp sửa tháo tung nút thắt trên eo, cô mới gấp gáp giữ chặt tay anh: "Vĩ Kì, bình tĩnh chút. Anh đi...Ưm...Ưm..."

Vừa dùng lưỡi vẽ quanh viền môi thiếu nữ, bàn tay của người đàn ông thô bạo giật phăng dây thắt lưng lông mịn kia. Kéo nhẹ một bên vạt áo tắm của Thánh Âm, Vĩ Kì đưa tay sờ đến vị trí nhạy cảm vùng ngực. Anh ta khẽ khàng thầm thì: "Chê bẩn, hửm?"

Ồ, tiểu yêu tinh rất muốn gào lên: "Bà đây chê cả nhà anh bẩn chết đi được."

Nhưng cái miệng cô hiện giờ bận rộn quá trời.

Thánh Âm bị Vĩ Kì giam cầm chặt chẽ trong vòng tay, lực đạo mà anh ghìm eo cô mạnh mẽ tới mức hận không thể nuốt một ngụm cô gái này vào bụng. Để mình chịu đựng khổ vậy, Thánh Âm thà rằng trèo lên lấy lại quyền chủ động. Hai tay cô nhanh nhẹn dựt tung cúc áo của Vĩ Kì, ngón tay đầy móng vuốt ác động cào nhẹ nhẹ lên cơ bụng anh...

Thân hình Vĩ Kì run rẩy. Anh cảm nhận được một luồng tê dại lan truyền bò thẳng vào cột sống...Âm thanh dây thần kinh đại não đứt phụt vang trong não.

Thánh Âm bỗng giật mình.

Tại vì gã nam nhân này trực tiếp gấp gáp bế cô dậy, lao nhanh vào phòng ngủ. Bộ dạng của anh ta như kiểu đưa vợ chạy đi sinh con ấy.

Nhìn thấy chiếc giường đôi vải xanh to lớn kia, Thánh Âm hoang mang. Liệu Vĩ Kì có ác độc quẳng bay cô xuống nệm không? Như thế sẽ đau lắm đây, tiểu yêu tinh không thích nam nhân thô bạo quá đâu...

Coi như Vĩ Kì thức thời, tuy anh ta đang nóng lòng muốn nuốt Hải yêu vào bụng. Song động tác đặt Thánh Âm lên giường lại phi thường nhẹ nhàng dịu dàng mềm mại. Như thể cô là búp bê thủy tinh dễ vỡ...

Sau đó anh ta dùng tốc độ bắn súng trên chiến trường mà thoát y.

Ôi, mỹ nam chỉ nên hở chút vùng bụng thì mới có vẻ bí ẩn đầy gợi cảm. Chứ lột hết ra rồi thì người ta sẽ cảm thấy hơi dung tục cho đấy.

Bởi vì khi đó, tầm mắt của hội chị em phụ nữ đa số đều hướng đến chỗ duy nhất còn thiếu vải thoy.

Thấy chiếc áo sơ mi đen đáng thương bị Vĩ Kì quẳng sang chỗ khác. Và bàn tay anh ta chuẩn bị rút thắt lưng, Thánh Âm nhảy lên chặn lại: "Vĩ Kì...Vĩ Kì... Không vội cởi, không vội cởi."

Niềm đam mê của cô là múi bụng cơ mà.

Thánh Âm sợ...tên này mà cởi hết thì sự chú ý của cô sẽ đặt trên bộ phận khác của anh mất.

Thế nên chàng trai à, nửa kín nửa hở là được rồi. Tôi cam đoan vấn đề này sẽ không ảnh hưởng đến công cuộc giao phối của chúng ta.

"Tại sao?"

"Anh kéo khoá quần không thôi là được. Cởi quần lạnh lắm." Chủ yếu là quá thô tục, cô chỉ muốn ngoạm múi bụng của anh ta, cái thứ kia ai thèm nhìn.