Tống Thiên bỗng cảm thấy trời đất như sụp đổ!
Cô ta luôn tự hào về thân thế của mình, phút chốc tất cả đều tan biến, cũng không còn mặt mũi bước ra ngoài.
Cô ta mà lại bị tống cổ khỏi Tống gia sao!
*Cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, chính là do Lạc Li chia sẻ trên vòng bạn bè.
*: một câu ngạn ngữ phương Tây, có một người sở hữu một con lạc đà rất nghe lời, ông rất muốn biết rốt cục con lạc đà đó có thể chịu đựng gánh được bao nhiêu rơm rạ, liền bắt đầu đem tất cả rơm rạ chất đầy lên người nó, đến khi chỉ còn lại một cọng rơm cuối cùng. Thấy con lạc đà vẫn đứng yên bất động, ông ta liền ném nốt cọng rơm cuối cùng lên người nó, con lạc đà đã vượt quá sức chịu nặng liền bị cọng rơm cuối cùng đè ngã xuống chết.
Cái vòng cổ kia, Giang Hoài đã hứa sẽ mua nó cho cô ta, là món quà hoà hảo mối quan hệ của bọn họ.
Ảnh chụp bên trong xe có bài trí bùa bình an, đó quả thực là cái cô ta đã mua!
Giang Hoài, đồng ý cho nữ nhân kia ngồi trên ghế phó lái chỉ thuộc về riêng cô ta chưa đủ, còn dâng luôn món quà vốn sẽ tặng cho cô ta!
Nhất niệm thành ma, nhất niệm thành phật*.
*thành ma hay thành phật, tốt hay xấu, được quyết định chỉ trong một ý nghĩ.
Liên tiếp chịu đả kích, Tống Thiên, hoàn toàn hắc hóa!
****
Cổng trường, Lạc Li ấn số gọi điện cho Bạch Dục.
Nhưng nhận được lại là thông báo đã tắt máy của tổng đài.
Sao lại thế này?
“438, Có phải Bạch Dục đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Cô nheo mắt lại, nhận ra được có điều không thích hợp, hỏi.
438: giả chết-ING!
A, không nói?
Lạc Li khóe miệng nở một nụ cười khát máu, trong tay xuất hiện một quân đao Thụy Sĩ.
Ánh mắt điên cuồng, cô cười khẽ mở miệng, “Dao trắng nhỏ vào, dao đỏ nhỏ ra, hiểu chứ?”
Chết tiệt!
Loại tình huống gì đây?!
Gượm đã nào, ta tới đây!
Đừng màaa……
Ký chủ đại nhân đại lượng.
438 dường như muốn quỳ xuống, gì thế kia, không phải mới khử độc sao, giờ lại thành ra như này…
Nhiệm vụ đã gần hoàn thành, nếu ký chủ xuống đao, không phải mọi thứ đổ sông đổ biển cả sao?!
【 Ta sai rồi, là ta sai, Muội Tạp, đừng kích động, ta nói, ta nói! Vừa nãy á, lúc mà Giang Hoài chuẩn bị đeo vòng cổ cho ngươi, Boss phản diện chính là đang đứng ngay trước mặt hai ngươi, chứng kiến cảnh đó, hắn hiểu lầm hai ngươi đang hôn nhau. Hắn cho rằng ngươi chỉ xem hắn như lốp dự phòng có cũng được không có cũng không sao, vô cùng tổn thương rời khỏi, còn đem hoa với nhẫn chuẩn bị để cầu hôn ngươi ném vào thùng rác! 】
Huhu, nó chỉ là muốn xem kịch hay mà thôi, thật sự không phải cố ý, ngàn lần vạn lần xin ký chủ đừng nổi nóng!
***
Mịa nó.
Lạc Li mắng một tiếng.
Nhanh chóng chạy tới thùng rác theo lời 438.
Lại đúng lúc thấy xe rác chạy qua.
Mía….
Lạc Li vừa mắng vừa đuổi theo.
438 lặng người, nếu thế này không phải OOC*, thì cái gì mới là OOC?!
*OOC: Là từ viết tắt của Out of character, nghĩa là nhân vật trong truyện không xử sự như tính cách vốn có của họ ở bên ngoài.
Nguyên chủ có bệnh tim, đừng nói chạy 800m, chỉ 50m thôi đã là muốn chết đi sống lại a!
Ngươi làm thế quái nào so với xe rác còn chạy nhanh hơn!
A a a a, nó chắc chắn lại bị nhiễm virus, nó muốn khử độc a, nhưng muốn khử độc thì hệ thống phải dừng hoạt động.
Nó hoàn toàn không dám tưởng tượng, sau khi tạm ngưng hoạt động, ký chủ biến thái này sẽ còn làm ra chuyện tác quái gì nữa.
Ôi đau lòng, đau lòng quá.
Lạc Li mất nửa giờ tìm kiếm, đem chiếc hộp nhung đi vào ngõ nhỏ, cẩn trọng mở hộp ra, bên trong là một chiếc nhẫn cưới màu hồng phấn to bằng quả trứng bồ câu.
Ánh mắt ôn nhu, cô lấy nhẫn ra đeo vào ngón áp út của mình, ừ, không lớn không nhỏ rất vừa vặn, thật tuyệt.
【 Cảnh báo, Muội Tạp, sớm muộn gì ngươi cũng phải rời khỏi vị diện này, tốt nhất là đừng rung động, sẽ bất lợi trong những nhiệm vụ sau. 】
438 sợ cô thật sự yêu Bạch Dục, ảnh hưởng tới nhiệm vụ trong các vị diện sau của cô, không thể không lên tiếng nhắc nhở.
Thẳng thắn mà nói, Bạch Dục chẳng qua chỉ là NPC* của vị diện này, hắn tính ra cũng là được tạo ra từ đống số liệu mà thôi.
*NPC: viết tắt của Non-player character, là một nhân vật trong các trò chơi do máy tính điều khiển.
Yêu NPC trong trò chơi, còn có chuyện gì thê thảm hơn sao?
“Cái này không gọi là yêu, cái này gọi là toàn tâm toàn ý hưởng thụ trò chơi, ngươi cứ coi như ta đang ở cửa trò chơi tình ái đi.”
Lạc Li lắc đầu, thản nhiên nói.
Editor : Kani
Beta: Johanna