Mau Xuyên Hệ Thống: Trăm Phần Trăm Ngọt Sủng

Mau Xuyên Hệ Thống: Trăm Phần Trăm Ngọt Sủng - Chương 38: Đệ đệ ngoan ngoãn bị bẻ cong (1)




Editor: @Diệp Thanh Thu



Beta: @Aki Re



Thời điểm Phó Khuynh lại lần nữa tỉnh lại, không, chuẩn xác là thời điểm bị xóc tỉnh.



Phát hiện chính mình ngồi trong một chiếc xe, nàng cúi đầu nhìn thoáng qua tứ chi chính mình, là một thân quân phục màu xanh lục...... Quân trang?



Tức khắc có chút hỗn độn.



"Ký chủ, hiện tại chuẩn bị tiếp thu cốt truyện." Thanh âm Tả Tả vang lên trong đầu.



Lời vừa ra, ngay sau đó một trận xé rách đau nhức truyền đến, hồi lâu sau, Phó Khuynh cố nén một chút sửa sang lại ký ức không thuộc về mình.



Nguyên chủ tên là Tô Thanh, là nữ nhi của Tô Thịnh tứ đại gia đứng đầu kinh thành, ngậm thìa vàng mà lớn lên, vốn nên nhận hết sủng ái, cả đời vô lo vô nghĩ, nhưng lão thái thái trọng nam khinh nữ, gây áp lực cho mẫu thân nàng vốn đã có cơ thể yếu đuối, lại vừa vặn vào thời điểm sinh bạn tốt nhiều năm vào đỡ đẻ giúp, biết được chính mình sinh ra nữ nhi, nên tức khắc nói dối giới tính của nàng.





Mẫu thân thực xin lỗi nàng, đối với nàng là hết mực yêu thương, sau đó lại bệnh nặng qua đời, vào thời điểm cuối cùng vẫn luôn nhớ tới chuyện này.



Nguyên chủ cũng là người có tính tình phóng khoáng, khi còn nhỏ cảm thấy giả thành nam nhân cũng không có gì không xấu, đánh nhau quấy rối cũng thành nghề.



Mười tám tuổi năm ấy phụ thân yêu cầu tham gia quân ngũ, vài năm sau xông ra chiến trận một phen liền nổi danh tên tuổi lấy được nhiều quân hàm.



Chẳng qua, giới tính thật bị phơi bày, liền trở thành công cụ liên hôn của gia tộc. Nàng từ nhỏ đã có năng lực quan sát phi phàm, bằng không cũng không có khả năng lừa gạt mọi người nhiều năm như vậy, biết ngày đó mọi người coi trọng chẳng qua là thân phận nam nhân của nàng, sau lưng đều ở trong tối mắng nàng là người biến thái nam không ra nam nữ chẳng ra nữ.



Tuy rằng nàng dấu diếm sự thật là thật, nhưng lại không có gây trở ngại đến người khác......



Thời điểm nàng tràn đầy buồn bực khi nhiều người thân cận ruồng bỏ, nhất thời không có chú ý tới xe tải chạy như bay cứ thế đi ra đường, trực tiếp bỏ mạng.



Nếu trở lại một đời, nàng hy vọng có thể xoay chuyển vận mệnh, không trở thành công cụ để gia tộc liên hôn, tìm một nam nhân khác mà ân ái, sống cả đời vui vẻ.




Phó Khuynh nhịn không được giơ tay đỡ trán, nói cách khác, nàng muốn dùng thân phận nam nhân bẻ cong một nam nhân...... Việc này không phải là dọa người sao!



"Ký chủ, cố lên, ta tin tưởng ngươi có thể!" Tả Tả mang vẻ mặt fan não tàn thêm bộ dạng đưa canh gà có độc nói.



Có lẽ là thấy được sắc mặt nàng không tốt lắm, tài xế Trần Đông nhịn không được hướng nàng ngắm vài lần, "Tô ca, ngài làm sao vậy? Có phải đoạn đường này quá xóc hay không?"



Nghe xưng hô này, Phó Khuynh dìm cảm giác đau nhức đầu xuống: "Không có việc gì, chỉ là bà gì tới..."



Trần · Thẳng nam ung thư thời kì cuối · Đông: "... Nga nga, tôi đây vẫn là nên đi nhanh lên, không thể làm lão nhân gia sốt ruột chờ......"




Ha hả...... Phó Khuynh cũng lười giải thích, trực tiếp khép lại con ngươi, nhắm mắt dưỡng thần.



Trong đầu lại tiếp thu bộ phận cốt truyện về nam chủ.




Nói đến vị nam chủ này, không thể không nói đến mục đích Phó Khuynh đang đi bộ đội bỗng phải về nhà, thăm người thân cũng chưa nói tới, nhiều lắm là trong nhà vừa có thêm hai người -- phụ thân nàng cưới bà vợ thứ tư, tên Vương An Tuệ, còn có đứa con trai so với nàng còn nhỏ hơn hai tuổi tên Giang Thời.



Phó Khuynh vừa nghe xong, hoảng sợ, không biết còn tưởng rằng kêu cương thi* tới!



* Giang Thời "江时" Jiāng shí với Cương thi "僵尸" Jiāngshī phát âm gần giống nhau.



Mà cái tên cương thi này, chính là vị nam chủ - Giang Thời.



Đột nhiên, trong đầu hiện ra khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ của Thẩm Mặc Bạch, toàn bộ cơ thể của Phó Khuynh đều run lên, bỗng nhiên mở hai tròng mắt, lúc này xe đột nhiên điên một chút, kịch liệt xóc nảy mới làm Phó Khuynh lấy lại tinh thần.



"Tô ca, ngài không có việc gì chứ?" Ngữ khí Trần đông lộ ra vài phần cẩn thận.



Phó Khuynh tùy ý lên tiếng, những ký ức khắc cốt ở sâu trong não vào giờ phút này như là bị bịt kín bằng một mảnh khăn che, làm người không rõ.