Edit: Cá Muối
____________
Đường Oản còn không biết mình đã lộ tẩy trước mặt Phượng Tê Đồng.
Nghe Tiểu Khả Ái hưng phấn nhắc nhở độ hảo cảm rốt cuộc cũng đột phá phá 80 điểm, nàng chỉ cảm thấy Phượng Tê Đồng bây giờ nhìn đặc biệt thuận mắt.
Gia hỏa này, xem như đã động tâm với nàng, không uổng công mấy ngày nay nàng vẫn luôn thỏa mãn đống yêu cầu vô lý ở trêи giường của hắn.
Đáng giá!
Nàng đã khổ tận cam lai!
Kế tiếp, cho dù nàng cự tuyệt Phượng Tê Đồng, cũng không cần lo lắng sẽ bị hắn chém rớt!
Nghĩ đến đây, ánh mắt Đường Oản nhìn Phượng Tê Đồng càng thêm ôn nhu.
Lại không biết rằng, ánh mắt giống như ẩn chứa đường mật đó của nàng, ở trong mắt Phượng Tê Đồng có bao nhiêu câu người.
Hầu kết nhẹ lăn, Phượng Tê Đồng ngăn chặn ɖu͙ƈ vọng đang xao động, nhẹ nhàng mà nắm lấy tay Đường Oản, giọng nói khàn khàn: “Đi, chúng ta trở về.”
“Ồ!” Đường Oản cao hứng gật gật đầu, căn bản không chú ý tới ánh mắt Phượng Tê Đồng hận không thể đem nàng tử hình ngay tại chỗ.
……
Chờ sau khi về đến phủ Thái Tử, Phượng Tê Đồng trực tiếp ôm Đường Oản từ trêи xe ngựa nhảy xuống, sau đó đi thẳng đến tẩm cung.
Nhìn dáng vẻ gấp gáp của hắn, trong lòng Đường Oản không khỏi sinh ra cảm giác bất an.
“Phu quân, ngươi chậm một chút, nếu không thả ta xuống dưới, ta có thể tự mình đi.” Đường Oản có chút hoảng hốt.
Tư thế này..… Nhìn thế nào cũng không giống dáng vẻ không có việc gì!
Nghe Đường Oản nói, bước chân Phượng Tê Đồng không ngừng mà tiếp tục về phía trước, đồng thời cúi đầu nở một nụ cười được xem là ôn nhu với Đường Oản.
“Thể lực của ái phi vẫn nên tiết kiệm một chút, giữ lại dùng ở trêи giường tương đối tốt!” Phượng Tê Đồng cười nhẹ.
Trong lòng Đường Oản lộp bộp một cái.
Mẹ kiếp!
Nàng liền biết, gia hỏa này gấp gáp trở về tuyệt đối không có chuyện gì tốt!
Trong lúc nhất thời, nàng vội vàng giãy giụa: “Phu quân, ta đột nhiên nhớ tới còn có chút việc chưa có làm xong, hơn nữa, bây giờ là ban ngày ban mặt, nếu lan truyền đi ra bên ngoài, nhất định sẽ có người nói ngươi ban ngày tuyên ɖâʍ, không được nha!”
“Cô nói làm liền làm!” Phượng Tê Đồng nhếch khóe môi, đem Đường Oản đang nhảy loạn như con thỏ gắt gao ôm ở trong ngực.
Đường Oản mắt thấy không có hi vọng rời đi, tức khắc lộ ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
Một lời không hợp liền lăn giường, gia hỏa này còn là người sao?
……
Ở trêи giường, Đường Oản giống như một con cá mặn bị Phượng Tê Đồng lăn qua lộn lại chiên lên.
Đột nhiên, Phượng Tê Đồng tiến đến bên tai Đường Oản, trong ánh mắt mê ly của nàng thấp giọng hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Lời này vừa nói ra, Đường Oản nháy mắt thanh tỉnh, nội tâm khϊế͙p͙ sợ không thôi.
“Tiểu Khả Ái, xảy ra chuyện gì? Có phải Phượng Tê Đồng phát hiện ra cái gì hay không?” Đường Oản vội vàng hỏi.
Nhưng mà lúc này Tiểu Khả Ái đã bị chủ hệ thống che chắn, căn bản không nghe được Đường Oản nói.
Vì thế, Đường Oản đành phải ra vẻ bình tĩnh nói: “Ta…… Ta là tiểu yêu tinh của ngươi!”
Nghe được lời này, Phượng Tê Đồng sửng sốt, sau đó hung hăng va chạm Đường Oản một chút, tiếp theo lại rầu rĩ nở nụ cười.
“Yêu tinh? Vậy ngươi cũng quá vô dụng.” Phượng Tê Đồng dứt lời, nhẹ nhàng cắn một ngụm trêи vành tai Đường Oản.
Trong lòng lại nghĩ: Mặc kệ ngươi là yêu cũng được, cô hồn dã quỷ cũng thế, kiếp này, đừng mơ tưởng thoát khỏi lòng bàn tay Phượng Tê Đồng ta!
Nếu đã đi vào trong lòng ta, vậy chỉ có thể ở lại bồi ta đi trêи con đường này!
……
Đường Oản thấy Phượng Tê Đồng không truy vấn nữa, trong lòng lúc này mới buông lỏng.
Không lâu sau, nàng thử đẩy đẩy Phượng Tê Đồng không cho hắn tiếp tục, làm nàng kinh hỉ chính là, lúc này Phượng Tê Đồng vậy mà thật sự buông tha nàng, không khăng khăng muốn tiếp tục giống như túc trước.
Chỉ một thoáng, Đường Oản nhanh chóng nhắm mắt lại, nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Trước còn ngủ còn không khỏi cảm thán: Nam nhân này động tâm so với không động tâm, đối đãi với nữ nhân quả nhiên khác biệt đủ lớn.