Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!

Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha! - Chương 102: Thái tử tàn bạo (51)




Edit: Cá Muối



Nghe Tiểu Khả Ái nói, khóe miệng Đường Oản hung hăng co giật.



Nhưng cảm xúc căng thẳng bất an cũng thật sự giảm bớt đi rất nhiều.



Hơn nữa bà đỡ rất có kinh nghiệm, Đường Oản dần dần thả lỏng, cũng chưa đến mức thống khổ la to giống như trong phim truyền hình diễn, mà là ngậm lấy một miếng nhân sâm để tích góp thể lực.



Mà thả lỏng như vậy, quả nhiên giống như Tiểu Khả Ái nói, hài tử không quá khó sinh, nàng cũng không cảm giác đau lâu lắm.



Ngay sau đó, nghe được đó chính là một tràng âm thanh chúc mừng.



Tuy rằng sớm biết rằng hài tử là một bé trai, nhưng mà giờ phút đứa nhỏ sinh ra, Đường Oản vẫn cảm thấy có chút cảm động cùng vui vẻ.



Nàng cũng có hài tử của chính mình.



……



Đứa nhỏ này vừa sinh ra, lập tức được Phượng Tê Đồng lập làm Thái Tử, hài tử được sinh ra cũng hoàn toàn cắt đứt cơ hội đăng cơ của Nhị hoàng tử.



Cho dù hiện tại Phượng Tê Đồng lập tức phát điên thì ngôi vị Hoàng đế vẫn không tới phiên hắn ta ngồi!



Trong lúc nhất thời, Nhị hoàng tử không khỏi đem tất cả mọi thứ đều giận chó đánh mèo đến trêи đầu Đường Thanh Trúc.



Tuy rằng nữ nhân này cũng không thể thay đổi cái gì, nhưng ai bảo nàng ta cho hắn hy vọng sai lầm?



Nhưng ngay khi Nhị hoàng tử chuẩn bị đi tìm Đường Thanh Trúc tính sổ, lại phát hiện nàng ta đã cuốn gói tất cả châu báu hắn đưa cho nàng ta mà chạy mất!



“Tiện nhân! Lừa gạt bổn vương, còn muốn chạy?” Nhị hoàng tử hung hăng đập nát một chung trà, sau đó sai người đuổi theo Đường Thanh Trúc.



Không bao lâu sau, Đường Thanh Trúc lập tức bị tóm trở lại.



Hắn ta không lưu tình chút nào sai người cắt đầu nói bậy của nàng ta, nếu không phải Ngũ hoàng tử cầu tình, hắn ta còn định trực tiếp đem nàng ta băm ra cho chó ăn.



Cuối cùng, Đường Thanh Trúc bị hắn ta ném vào thanh lâu dưới danh nghĩa.



……



Trong nháy mắt, chín năm qua đi.



Trong chín năm này, vô số ong bướm lượn lờ xung quanh Phượng Tê Đồng, các đại thần cũng đều kiến nghị hắn mưa móc đều dính, mở rộng hậu cung, nhưng mà sau khi Phượng Tê Đồng chém vài quý nữ, ai cũng không dám nhắc lại nửa chữ.



Mà qua chín năm, sau ngày sinh nhật của Thái Tử, Phượng Tê Đồng lưu lại một tờ chiếu thư, chính mình lại mang Đường Oản chạy mất.



Trêи chiếu thư chỉ có đơn giản một hàng chữ, “Ngươi đã trưởng thành, nên học cách tự mình quản lý giang sơn!”



Năm ấy Thái Tử chín tuổi thấy thế, vẻ mặt bình tĩnh tan vỡ, khóe miệng hung hăng co giật.




Khó trách ngày hôm qua hắn đã cảm thấy lão gia hỏa kia đang dự mưu cái gì đó, thì ra là muốn bắt cóc mẫu hậu!



Hừ!



Quả nhiên âm hiểm xảo trá lãnh khốc lại vô tình!



……



Năm thứ bảy sau khi rời cung, Đường Oản và Phượng Tê Đồng chết trong một đợt sóng thần.



Phượng Tê Đồng vốn định mang nàng đi đến Bồng Lai Đảo trong truyền thuyết để nhìn xem, ai ngờ thời tiết trêи biển thay đổi liên tục, xảy ra chuyện ngoài ý muốn.



Trước khi chết, hắn vạn phần tự trách ôm lấy nàng.



Đường Oản ôn nhu nhìn hắn, “Không phải chàng sai, hơn nữa, có thể cùng chàng chết chung một chỗ, cũng là một loại hạnh phúc mà.”




Phượng Tê Đồng nghe xong càng thêm nắm chặt tay nàng, rốt cuộc cũng hỏi ra vấn đề đã chôn dấu trong lòng nhiều năm.



“Oản Oản, hiện tại nàng có thể nói cho ta biết nàng rốt cuộc là ai hay không?”



Nghe được lời này, Đường Oản chậm rãi cong môi, “Ta biết chàng đã sớm phát hiện, nhưng ta không thể nói, nếu không sau khi chết cũng sẽ có trừng phạt.”



Phượng Tê Đồng nghe xong lập tức nói: “Vậy đừng nói nữa, kiếp sau, ta nhất định sẽ tìm được nàng.” Ngữ khí Phượng Tê Đồng kiên định nói.



“Ân! Ta chờ chàng!” Đường Oản gật đầu.



Giây tiếp theo, hai người bị sóng lớn cắn nuốt.



Nhưng trước khi chết, bọn họ vẫn như cũ gắt gao ôm nhau, đó là sóng thần, cũng không thể chia lìa bọn họ.



……



“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, lần này nhiệm vụ đánh giá cấp S, khen thưởng một ngàn tích phân cùng cơ hội một lần rút thăm trúng thưởng.” Tiểu Khả Ái mang đĩa quay rút thăm trúng thưởng ra.



Đường Oản lại không có tâm trạng rút thăm trúng thưởng, mà chỉ nhìn Tiểu Khả Ái nói: “Tiểu Khả Ái, vì sao rõ ràng ta đã lựa chọn ở lại thế giới nhiệm vụ, cuối cùng đều bởi vì chuyện ngoài ý muốn mà chết đi?”



_____~♥~_____



Hoàn TG2 nhé mn! ♡



Dạo này tiến độ truyện bò chậm như sên luôn @@… Deadline hong cho phép nhóc đáng thương bay nhảy nữa (╥﹏╥)



T tự nhìn còn thấy chán nữa ấy, cho nên các tiểu mỹ nữ có thể tiếp tục ủng hộ truyện thì t rất vui & cảm ơn luôn nè! ♥



#yêu mn nhiều nhiều!!! (づ ̄ ³ ̄)づ