Mắt Xích Hận Thù Tình Yêu Hèn Hạ

Chương 13: Thảm hại




Minh Bảo đã âm thầm giúp Vĩnh Hạ tìm được một công mới, cô không biết người đang giúp đỡ mình là ai nhưng Vĩnh Hạ cảm thấy rất vui vì cuối cùng cũng đã xin được một công việc. Suốt cả một đêm Minh bảo cứ trăn trở tự nhủ với lòng sẽ không nhúng tay vào chuyện của Vĩnh Hạ nữa nếu Lâm Ngạo biết thì sẽ rất phiền phức, nhưng trong tâm trí của anh luôn nghĩ đến hình bóng của cô cả nụ cười khi cô nhìn anh, trong Vĩnh Hạ luôn có một sự lương thiện khó tả được, anh không thể nào đứng nhìn cô phải chật vật với cuộc sống khó khăn này.

Ngày đầu đi làm gám đốc đối xử rất tốt với Vĩnh Hạ có vài phần u ái, vì đã có tiếng nói của Minh bảo tài phiệt giàu có nhất nhì, nếu có được bản hợp đồng đầu tư của công ty Minh Bảo, chắc chắn sẽ có được chỗ đứng trong giới kinh doanh. Ngày hôm đó Vĩnh Hạ vừa đi tìm việc thì gặp được một người lạ mặt, anh ta giới thiệu công ty của mình đang cần tuyển người gấp nếu như cô đồng ý thì sẽ được nhận vào làm việc ngay lập tức với mức lương hậu hĩnh, còn được ứng trước một tháng lương để xoay sở cho cuộc sống, Vĩnh Hạ cứ nghĩ bản thân gặp may mắn nhưng cô không ngờ phía sau có sự chóng lưng của Minh Bảo.

Dạo cần đây Vĩnh Hạ luôn suy nghĩ cảm thấy số tiền mà mình kiếm được vẫn chưa đủ để cô lo cho em trai, cô quyết định đi tìm việc làm thêm vào buổi tối để làm thêm. Vĩnh Hạ tìm đến một quán bar để xin làm phục vụ vì để em trai có được một cuộc sống tốt hơn cô sẽ cố gắng dù có vất vả đến đâu đi nữa, quản lý nhìn thấy Vĩnh Hạ khá xinh đẹp lại có khí chất nên muốn đưa cô vào làm công việc khác đó là phục vụ đàn ông, tuy không còn trong trắng như thiếu nữ nhưng Vĩnh Hạ cũng có lòng tự trọng riêng của mình, vì không có công việc nào làm vào buổi tối ổn định mức lương thoả thuận như ở đây, cô không còn sự lựa chọn nào khác, sau một lúc thuyết phục không thành nhưng quản lý vẫn đồng ý nhận cô vào làm, Vĩnh Hạ biết tìm việc rất khó khăn nên cô luôn chịu khó làm việc, Vĩnh Hạ cố gắng không trang điểm trong mình nhợt nhạt, để không ai chút ý đến mình, nhưng cô không biết nét đẹp trên gương mặt của mình là một sự đặt trưng vốn có, và cơ thể thon thả làn da trắng mịn từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ làm việc nhà, nhưng bây giờ cuộc sống đã thay đổi hoàn toàn, Vĩnh Hạ không thể tiếp tục là một thiên kim nhà họ Vĩnh nữa, cô chỉ là một con người bình thường đang chật vật với cuộc sống mưu sinh.

Sau một ngày dài làm việc mệt mỏi Vĩnh Hạ quay về nhà rất khuya, nhưng Vĩnh Huy vẫn thức chờ đợi cô.

" Em không ngủ đi đợi chị làm gì?"

Vĩnh Huy cảm thấy rất thương xót khi nhìn thấy chị của mình phải làm việc vất vả để cậu ấy được đến trường học tập.

" Chị hai đã ăn gì chưa?"

Vĩnh Hạ gật đầu nói.

" Chị ăn rồi."

Cô chỉ đang nói dối thật ra Vĩnh Hạ không ăn gì từ chiều đến giờ, vì cô muốn tiết kiệm chi tiêu một chút.

Vĩnh Huy lo lắng nói.

" Chị à người chủ cho thuê vừa đến lấy tiền phòng, em bảo là chị không có ở đây, đợi chị quay về sẽ mang sang đóng cho ông ấy."



Vĩnh Hạ mỉm cười trấn an em trai để cậu ấy không lo lắng.

" Em đừng lo ngày mai chị sẽ mang qua đó đưa cho ông ta."

Sáng sớm Vĩnh Hạ đi ra ngoài mua một ít đồ ăn sáng về cho Vĩnh Huy ăn để đến trường, sẵn tiện cô ghé qua nhà ông chủ cho cô thuê phòng để gửi tiền tháng này, ông ta bước ra với gương mặt đầy sàm sỡ, ông ta cố tình đụng chạm vào tay của Vĩnh Hạ, cô biết ý đồ của lão già này nên đã khó chịu rút tay về, nhanh chóng rời đi.

Những ngày sau đó Vĩnh Hạ làm việc mà không nhìn đến thời gian, cơ thể cô ngày càng suy nhược, vì không ăn uống đầy đủ, lão chủ nhà cố tình gây khó dễ tăng tiền phòng, vì nhìn thấy Vĩnh Hạ đi sớm về khuya, ông ta cứ tưởng cô là loại đàn bà bán thân để mưu sinh, cô biết lão chủ nhà muốn gì ở mình, nhưng Vĩnh Huy sắp vào học kì mới nên cần có tiền đóng, cô cố cắn răng chịu đựng đến khi vượt qua khoảng thời gian này cô sẽ tìm một nơi ở ổn định hơn.

Buổi tối ngày hôm đó Vĩnh Hạ đang làm công việc phục vụ ở quán bar, trái đất thật sự rất tròn, đám người lúc trước còn là bạn bè với cô cũng đến đây giải trí, Vĩnh Hạ cố gắng cúi đầu để không bị ai phát hiện, nhưng đám tiểu thư đó thật sự không muốn bỏ qua cho cô, vừa nhìn đã biết đó là tiểu thư nhà họ Vĩnh, bây giờ đã sa cơ thất thế đến thảm hại.

" Xem ai đây."

Một người trong đám người đó lên tiếng mỉa mai Vĩnh Hạ.

" Chẳng phải là Vĩnh Hạ sao, tại sao cô lại làm ở đây, chẳng phải đã kết hôn với chủ tịch của tập đoàn Lâm thị hay sao."

Vĩnh Hạ cố gắng hoàn tất công việc để rời đi, nhưng đám tiểu thư này ngày trước rất ganh tị với cô, vì Vĩnh Hạ là người yêu của Lâm Ngạo, bọn họ có nằm mơ cũng không được hắn để ý đến, Lâm Ngạo chỉ tập trung vào kế hoạch trả thù gia đình của Vĩnh Hạ, nên mới khiến cho cô yêu hắn đến điên cuồng rồi đẩy cô vào cánh cửa địa ngục.

" Cô không dựa giẫm được vào Lâm Ngạo nên mới không màng đến lòng tự trọng đến đây để làm việc có phải không."

Vĩnh Hạ vẫn không trả lời cô không muốn dây dưa vào những loại người này, nên đã quay người rời đi khi hoàn thành xong công việc rót rượu, nhưng một cô gái đã đưa chân ra gạt vào chân của Vĩnh Hạ khiến cho cô ngã nhào xuống sàn này, ly rượu trên tay đã vỡ tan tành, đám người đó cười phá lên vì thích thú, bây giờ cô mới nhìn ra được đây điều là những hạng người vô giáo dục. Quản lý đi đến trách mắng Vĩnh Hạ giữa đám đông, khiến cho cô bị bẻ mặt, nhưng Vĩnh Hạ vẫn không nói lời nào ngược lại người quản lý còn ép buộc cô phải xin lỗi đám người đó, Vĩnh Hạ cố gắng kiềm chế hạ mình xin lỗi đám người đó vì cô vẫn cần công việc này.