Mặt Trời Sẽ Luôn Đến

Chương 17




Harry hôn ông như thể cậu ấy không còn hy vọng vào ngày mai, như thể sẽ không có giây tiếp theo, phút tiếp theo, hoặc giờ tiếp theo nữa. Không có tiếp theo ... cho bất cứ điều gì. Hai bên sườn của ông được xoa dịu bằng một chuyển động hướng xuống, chuyển động kết thúc khi sư tử của ông cuộn hai tay mạnh mẽ quanh đùi ông và kéo chân của ông lên trên, quỳ trên người ông như một chiến binh đã bị chinh phục và tạo ra một khoảng trống nhỏ giữa hai chân đột ngột run rẩy của ông, cho phép Harry ... nép vào. ... trong cái hõm nhỏ được tạo ra bởi sự tách rời chậm rãi và tự giác của hai đầu gối đầy xương của ông.

"Ông quá xinh đẹp như thế này, tình yêu của tôi ... tất cả đôi mắt đen và làn da đỏ ửng và nhu cầu rõ ràng cần được thỏa mãn như vậy ..." Những lời khó tin đó bùng nổ trong sự im lặng căng thẳng đột ngột như một đòn quất roi mạnh mẽ, khiến Severus đau đớn trong sự tin tưởng, muốn tin vào sức mạnh của sự tôn kính của Harry.

"Ta không có gì như vậy cả. Ta ... có những vết sẹo ... và quá gầy." ông thở gấp, đẩy sự thật đau đớn ra công khai và cầu nguyện với tất cả khát vọng của mình, khi người yêu nhìn ông không có lăng kính màu hồng. Để cậu ấy nhìn thấy ông, không hề đáng yêu và xấu xí đến mức đau lòng như chính ông thực sự là, và dù như thế thì cậu ấy vẫn tìm cách để có được ông, bất chấp những khiếm khuyết thất bại của ông.

Harry cười, nụ cười ở trong mắt cậu, cậu vuốt ve chiều dài của đùi ông trong một chuyển động hạ xuống nhẹ nhàng, cuối cùng cậu ấy ôm lấy phần sau gầy gò của Severus trong lòng bàn tay mình, siết chặt nó một cách đầy chơi đùa.

"Ông có thể cần thêm một chút thịt trên xương, nhưng vẫn không thiếu sự quyến rũ với vẻ ngoài hiện tại. Ông có kích thước hoàn hảo, tôi hứa với ông điều đó."

Severus bật cười, và cố gắng xoay người trong sự ngạc nhiên: "Potter!" Cử động đó mang lại cho ông một lần sờ bóp đùa giỡn khác, và một nụ hôn đúng nghĩa cướp đi hơi thở từ phổi ông trước khi thanh niên ép mình vào ông một cách nhẹ nhàng và gầm gừ bên tai ông:

"Tôi sẽ biến ông thành của tôi, tình yêu của tôi. Tôi sẽ cho ông thấy sự sung sướng trước đây ông chưa từng biết đến. Tôi sẽ phủ lên các đầu ngón tay của mình một chất bôi trơn và đẩy chúng vào cơ thể ông như một đầu dò tìm kiếm. Tôi sẽ mở toang ông ra như một bông hoa nở rộ trước khi cắm ông một-cách-rất-chậm-rãi bằng ngón tay của tôi, và tôi sẽ không dừng lại cho đến khi ông quên tên của chính mình và ông sẽ đưa ra bất cứ điều gì để có tôi chôn vùi ngập vào trong cơ thể của ông."

Nhịp tim của Severus tăng nhanh để phản ứng lại sự tấn công đầy nhục dục của những lời nói vừa khẳng định vừa mang tính dự báo. Harry làm theo đến từng từ, lột bỏ từng lớp từng lớp những gì còn sót lại trong sự tỉnh táo của ông, khiến ông nhảy lên theo những giai điệu được tạo ra bởi những cảm giác lạ thường nhấn chìm ông tựa như đang trong một dòng sông ấm áp chứa đầy mật ngọt. Buộc ông phải hoàn toàn đầu hàng trước sự yêu thương cuồng nhiệt bao trùm trong đôi mắt của Harry, bao phủ ông trong một ánh sáng rực rỡ có thể sánh ngang với tia nắng mùa hè.

"Harry, Harry, Harry ..." ông thở gấp kêu lên, hoàn toàn không thể nhớ được từ nào khác trong ngôn ngữ tiếng Anh. Ông không thể chịu đựng được ngọn lửa tinh tế đang thiêu đốt ông từ trong ra ngoài nữa.

"Harry ..." ông thì thầm cái tên đó mà không biết ông muốn cầu xin người thanh niên dừng lại hay tiếp tục. Ông chỉ đơn thuần nhận ra ông muốn gọi cái tên ấy ra, gọi nó mà không bị ngăn cản không được phép, gọi nó ra khỏi môi mình, để lấp đầy sự im lặng căng thẳng đột ngột này bằng âm thanh quen thuộc của chính ông, vì ông biết rằng cái tên ấy sẽ làm cột mốc, thả neo cố định ông vào khoảnh khắc này và sự lựa chọn này. Giữ ông ở giây phút này trong cuộc đời ông, vào thời điểm khi ông quyết định có niềm tin và vươn tới nhiều hơn so với những gì ông xứng đáng, đánh dấu thời khắc ông muốn có, dám hi vọng sẽ có nhiều hơn so với những gì ông từng dám tưởng tượng rằng mình sẽ nhận được ...

Vật cứng rắn của Harry đẩy vào bên trong ông với một chuyển động dịu dàng phá vỡ ông, và ông cong người dựa vào nệm, nghiến răng để phản ứng lại với cảm giác bùng cháy đi kèm theo sự xâm nhập không ngừng của người yêu. Cơn đau dữ dội khiến ông thở gấp dù ông đã cố nhịn, nhưng cảm giác đó không kéo dài vì sau đó Harry đã hôn ông, cậu đã vùi sâu vào trong miệng ông đến nỗi ông không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tập trung từng chút tế bào của mình vào nụ hôn đầy yêu cầu đó.

Những chiếc răng chơi đùa cắn xé cái cổ run rẩy và quai hàm của ông, đưa các giác quan quay cuồng của ông vào một vòng xoáy xoay tròn của sự ham muốn tuyệt đối, và những tiếng rên rỉ đầu hàng của ông chỉ càng trầm hơn khi người thanh niên trong ông quyết định rút gần như hết chiều dài trong cơ thể ông ra chỉ để đẩy trở lại, tạo nên một nhịp điệu chậm chạp khủng khiếp khiến ông đạt đến đỉnh cao của dục vọng mà ông không thể chống lại.

Khoái cảm đã chinh phục ông như một kẻ thù hắc ám, buộc ông phải mở rộng ra hơn nhiều so với tất cả những lần trước đây ông từng làm, buộc ông trần trụi phơi bày bản thân với những giấc mơ không tưởng, với những nỗi sợ hãi khủng khiếp, và với những hy vọng điên cuồng đã từng nuôi sống linh hồn luôn bị tổn thương của ông.

Đôi mắt của ông nhắm lại khi ông hoàn toàn từ bỏ sự phản kháng và cho phép bản thân sự tự do để ... được là chính mình. Ông trở thành nô lệ cho giác quan của ông, là một con rối được niềm vui sướng của Harry thổi hồn sống lại, là một người đàn ông không thể chịu đựng được những kiến ​​thức khủng khiếp rằng ông đã sống bốn mươi lăm năm đầu tiên của cuộc đời mình mà không bao giờ biết vẻ đẹp của việc có ai đó ân ái với ông như thế này, chính xác như thế này: chạm vào ông như thể trong vũ trụ này không có thứ gì quý giá hơn hay mỏng manh hơn nữa. Rằng trên đời không có gì quan trọng hơn. Đáng yêu.... Hơn ông.

Khoái cảm của ông đột ngột dâng trào đến nỗi ông không có thời gian để làm gì ngoại trừ việc mở to đôi mắt đen như mun để nhìn thẳng vào thế giới mang màu ngọc lục bảo. Một tiếng thở hổn hển vì niềm sung sướng tột độ bùng lên khỏi môi ông ngay khi bàn tay có vết chai của Harry đặt quanh vật cứng của ông, xoa bóp ông một, hai lần, trước khi hai viên cầu của ông co thắt lại, ngực ông đông cứng và các giác quan của ông trống rỗng trong cơn cực khoái mãnh liệt nhất mà ông từng trải qua.

Đầu ông lắc lư khi Harry cưỡi ông vượt qua cơn bão đang đổ sóng dồn vào tâm trí và cơ thể ông, đang ôm lấy trái tim ông đang đập thình thịch trong lồng ngực. Dương vật cứng rắn bên trong ông giữ ông tiếp tục níu lại trong thế giới này khi ông phun ra ngọn lửa màu kem trắng khắp vùng bụng của cậu ta. Đôi mắt ông mở to vì sự kích thích tột độ khi tên nhóc có đủ sự xấu tính để xoáy một đầu ngón tay vào chỗ lõm của rốn cậu ta, nhẹ phủ một lớp chất dịch lên ngón tay trước khi đặt nó vào miệng cậu ta, và thưởng thức nó như một món ăn tuyệt vời nhất cậu ta đã từng nếm thử.

"Harry ..." ông rên rỉ, bị giằng xé trước bất ngờ và hài lòng, ông ngạc nhiên trước cảnh tượng vô cùng kích thích của người thanh niên vẫn đang mãnh liệt cắm sâu vào bên trong ông, ông tự dìm mình trong cậu ta ngay cả khi cậu ta ghìm ông xuống nệm thêm một lần nữa. Hai lần. Ba lần... trước khi lưng cậu ta cong lên một cách mạnh mẽ và cậu ta hét lên sự hoàn thành của mình với một tiếng thở dài đầy dục vọng, ngón chân ông cuộn lại trước cảm giác phi thường khi chất dịch mang sự đam mê của người yêu lấp đầy bên trong ông với sự ấm áp ẩm ướt.

Cảm giác thỏa mãn lắng đọng trong lòng ông khi thân người như không xương của Harry cúi về phía trước, đắp trên người ông như một tấm chăn có sinh mệnh. Hơi thở gấp gáp của cậu ta phả vào làn da nhợt nhạt ở xương quai xanh của ông, giữ cho các đầu dây thần kinh vừa lên đỉnh của ông tiếp tục treo ở lưng chừng.

Những lọn tóc đen mượt rối tung nhột nhột dưới hàm ông, và ông vùi những ngón tay dài của mình vào đó, chôn vùi nó trong tóc cậu ta, trong sự chắc chắn tuyệt vời rằng ông có quyền chạm vào nó như thế này, rằng sự vuốt ve của ông được cậu ta đón chào và khao khát. Lúc này ông đã có niềm tin, rằng ông có thể giao ra sự xoa dịu, cũng như cậu ta có thể tìm kiếm sự thoải mái ở ông, mà không sợ những cái cau mày khó chịu sẽ luôn hướng trực tiếp về phía cậu ta, như bất cứ khi nào cậu ta cố gắng tìm kiếm nó trước đây.

Tiếng đập thình thịch của trái tim ông bắt đầu chậm lại khi một giây chuyển thành hai giây, rồi lại thành ba giây trong một sự im lặng đầy mãn nguyện, sự im lặng của hòa bình và ... niềm vui. Đầu ngón tay ông tiếp tục cào những đường nhỏ trong tóc Harry và ông vui thích với những âm thanh gừ gừ nhẹ nhàng vang lên bên tai ông như vậy.

Tuy nhiên, cuối cùng, Harry cẩn thận di chuyển ra xa, lùi về phía sau khỏi khoảng trống giữa hai chân ông, để với một tiếng động nhỏ, dương vật vẫn còn đang chôn bên trong ông có thể trượt ra ngoài. Đôi mắt xanh lục sáng rực lần đầu tiên bắt gặp đôi mắt của chính ông từ sau khi cao trào và niềm hy vọng lấp đầy sự sâu thẳm trong đôi mắt cậu ta, nhiều đến mức Severus khó nuốt xuống cái cục nghẹn khổng lồ mà cái nhìn vô cùng ... nhiều tình yêu ấy ... đã làm mắc lại trong cổ họng ông.