[Mạt Thế] Trùng Sinh Thay Đổi Thời Cuộc

Chương 143




Theo chân Lý Tử Kha bọn cô đi lên đài quan sát được các dị năng giả hệ mộc dựng lên để quan sát tình hình bên kia bước tường.

Phải nói cũng chuột rất đông và rất manh động, một số con nhờ đồng bọn nâng nên chuẩn bị nhảy qua bước tường liền bị dị năng giả hệ kim xiên chết.

Hành động của bọn chúng vẫn cứ lập đi lập lại không ngừng. Một số lo đào tường còn một số muốn vượt tường.

Hèn gì mấy người ở đây sắp trụ không nổi là đương nhiên. Cũng may có bước tường cản bọn chúng nếu không đám chuột tang thi này thì có lẽ bọn chúng đã tấn công đến chỗ bọn cô rồi.

“Có biết vì sao bọn chúng xuất hiện ở đây không?”

“Không biết. Khi băng vừa tang thì lũ tang thi chuột này xuất hiện, rất nhiều người chết do chạy không kịp”

Lý Tử Kha nhìn xuống đàn chuột đang bò lúc nhúc phía dưới mà sởn gai ốc, bọn chúng đã là tang thi rồi mà trí thông minh vẫn không thuyên giảm chút nào, còn biết tìm cách để vượt qua bức tường nữa chứ.

“Để em thử”

Thanh Triệt cũng là dị năng giả hệ thổ nên cậu biết những người này liên tiếp bồi dị năng vào bức tường không dễ đang chút nào.

Thử điều động một ít dị năng xủa mình bước tường ngay lập tức dày thêm một gang tay làm mấy dị năng giả ở thành phố T không khỏi trợn tròn mắt, cái này cũng quá mạnh rồi.

Tiếp theo sau đó hai tay cậu giữ trên bức tường, ngay lập tức mặt tường bằng phẳng bắt đầu giao động rồi nhô lên tường mũi nhọn đâm chết không ít tang thi chuột đang ở đó.

“Hay quá, sao lúc đầu mình không nghỉ ra nhỉ?” - Một dị năng giả hệ thổ thấy cậu làm liền cảm thán, nếu bức tường có gai nhọn không thể lại gần thì lũ chuột làm sao có thể đào tường sang đây được.

“Không ổn, Tiểu Triệt mau thu hồi”

Thanh Nguyệt nhìn thấy có một bóng dáng màu đen nhỏ bé đang chạy trên những mũi gai nhọn để lên đây.

Thanh Triệt nghe cô ra lệnh lập tức thu hồi gai nhọn lại, mặt tường một lần nữa lại bằng phẳng khiến tang thi chuột con rơi trở xuống đàn của nó.

“Cách này vẫn không ổn”



Mọi người mới vui chưa được năm phút lại phải tiếp tục đâm chiêu.

Mộc hệ cũng không thể làm gì còn giúp bọn chuột leo lên dễ hơn. Thuỷ hệ không có sức công kích mà vẫn còn phải tạo ra nước cung cấp cho mọi người.

Nên những ngày qua đều do ba hệ thổi kim và hoả đứng trấn giữ nơi này, sau lần tang thi chuột tập kích trong thành phố này chỉ còn dị năng giả năm hedj cơ bản, lôi và phong đều không còn ai.

“Mọi người đã thử tổng tấn công chưa?” - Chu Gia Vân nhìn thấy bọn chuột vẫn đang nhắm đến đài quan sát mọi người đang đứng liền nhíu mài.

“Có chứ. Chỉ là vẫn không thuyên giảm một chút nào cả”

Mọi người lại một lần nữa trau mài, đã có nhiều dị năng giả trong đoàn bọn cô thử dùng dị năng tấn công vào đám tang thi chuột và thật sự không có một chút giảm bớt vào cả.

“Anh cảm thấy như thế nào?” - Thanh Nguyệt muốn thử xem ý kiến của Tử Hoàng, anh là người có khả năng quan sát rất nhạy bén nên có thể anh phát hiện ra điều gì đó.

“Anh cũng không chắc nhưng chúng ta có thể thử nghiệm”

Sau đó Tử Hoàng bảo Thanh Nguyệt kêu ra đàn ong nhỏ bén trong không gian bay phía trên đàn tang thi chuột còn anh ở đây phát động lôi cầu tấn công bọn chúng.

“Ầm...ầm”

Phải nói sức mạnh dị năng của Tử Hoàng vô cùng khủng bố, cả thành phố như bị rung chuyển, chỗ đài quan sát của bọn họ đứng cũng bị rung lắc dữ dội tưởng chừng là sập tới nơi.

Không ngờ mạt thế lại có một người mạnh đến nghịch thiên như vậy, sau cùng là dị năng giả cùng giết tang thi mà lại chênh lệch đẳng cấp như vậy?

Mọi người còn chưa kịp hiểu Tử Hoàng đang làm gì thì đám ong phía trên cao liền nhào xuống chỗ Tử Hoàng vừa đánh kia, khi trở lại thì vẫn không có gì hết, đám ong không chút hư hao và bọn chút không mang cái gì về hết.

“Em hiểu rồi. Bọn chuột này đều là ảo ảnh” - Thanh Nguyệt nhìn đám ong liền hiểu ra mọi chuyện.

Giống như lần bị tập kích trong đám sương mù kia cũng vậy, cũng có tang thi xuất hiện nhưng khi mình hoạt động thì mới có, còn đám chuột này có lẽ cũng tương tự với đám sương kia tạo ra ảo ảnh giết chết con người, nên dù giết như thế nào thì cũng vẫn là ảo ảnh không thể giết hết.



Mọi người nghe Thanh Nguyệt nói xong thì không khỏi thổn thức, không ngờ thứ bấy lâu nay bọn họ chịu đựng lại là ảo ảnh, hèn chi bọn họ thắc mắc vì sao giết hoài vẫn còn hoài, vì sao đột nhiên xuất hiện một lượng lớn tang thi chuột không biết từ đâu ra. Bây giờ thì mọi chuyện đã sáng tỏ.

“Vậy làm sao để phá huỷ ảo ảnh này bây giờ?” - Một người dị năng của thành phố T lên tiếng, bây giờ dù biết là ảo ảnh vẫn không thể làm gì nó cả, dù là ảo ảnh nhưng lực sát thương của bọn chúng lại là thật, quả là đau đầu.

“Mọi người có để ý con chuột nhỏ lúc nãy nhảy lên đây không?”

“Nó là hàng thật sao?”

Mọi người nghe vậy ánh mắt liền sáng rỡ nhìn Thanh Nguyệt nhưng cô lại trực tiếp lắc đầu đánh mất hy vọng của bọn họ.

“Nó cũng là đồ giả. Lúc nãy khi nó té vào đàn của mình bọn chuột xung quanh không một chút bị ảnh hưởng hay nói đúng hơn không xảy ra giao động. Như vậy cho thấy con tang thi chuột có khả năng tạo ra ảo ảnh đang ở gần đây và nói đang trộn lẫn trong đàn để quan sát chúng ta”

Nghe Thanh Nguyệt nói mọi người đồng loạt nhìn xuống đàn chuột ở phía dưới, bọn chúng đông đúc và có khi còn chồng lên nhau, làm sao bọn họ phân biệt được đâu là thật đâu là giả đây?

“Tiểu Linh, em cảm nhận giao động của nó được không?” - Tiểu Linh nhà ta là một cái máy ra đa di động nên hỏi con bé là chính xác nhất.

“Em cảm nhận được nhưng nó rất ranh ma liên tục trộn lẫn trong đám ảo nên em không thể chỉ ra phương hướng cụ thể được. Nhưng em có thể chắc một điều con chuột này không phải là tang thi mà là biến dị” - Tiểu Linh nhìn xuống biển ảo ảnh kia lạnh lùng nói - “Em có thể nghe được nó đang muốn giết sạch con người ở thành phố này vì trước kia đã bắt không ít đồng loại của nó làm thịt vì thịt biến dị động vật có thể lên cấp. Hiện tại nó muốn cho con người ở đây hiểu cảm giác bị tàn sát là như thế nào và kêu em không được xía mũi vào chuyện của nó”

Những dị năng giả ở đây nghe Tiểu Linh nói xong thì chắc chắn cô bé đã nói đúng thì năm ngoái khi mùa đông sang mọi người đều cần lương thực để dự trữ vì mùa đông khồn thể ra ngoài. Đám động vật biến dị lúc đó đều đã ngủ đông nên dễ dàng bị bọn họ bắt và chế biến nhưng không ngờ lại sót một con và đó cũng là nguyên nhân khiến cho thành phố này xém chút nữa đã diệt vong.

“Không thể đàm phán nhẹ nhàng sao?”

“Không thể. Mọi người đã giết toàn bộ đồng loại của nó, hiện tại chỉ còn mỗi nó một thân một mình, nó rất cô đơn và muốn báo thù cho đồng loại của mình”

Tiểu Linh nói xong thì mọi người lại rơi vào trầm tư không biết làm sao mới phải. Đây vốn là cuộc sống sinh tồn, nếu mình không ăn nó thì nó sẽ ăn mình, để duy trì cuộc sống bọn họ không chỉ có thể ăn rau mà cần có thịt để cung cấp dinh dưỡng, nhưng bây giờ lại làm một động vật biến dị sinh ra oán niệm muốn giết bọn họ. Không biết nên làm sao cho đúng đây.

“Tiểu Linh em thử truyền đạt cho nó ý này em sao” - Thanh Nguyệt nói nhỏ vào tai Tiểu Linh và nhờ con bé dùng cách giao tiếp riêng để nói chuyện.

Mọi người bắt đầu căng thẳng nhìn xuống phía dưới xem như thế nào thì ảo ảnh đột nhiên có giao động dữ dội, tiếp theo sau đó thì tất cả đều biến mất như chưa có sự xuất hiện của đám tang thi chuột.

“Xuống xem”