Nghe xong chuyện quá khứ của Hứa Khải bọn họ dâng lên một cảm xúc đồng cảm, dù không đau thương nhiều. Nhưng những thứ Hứa Khải phải chịu đựng lúc đó không giống họ, Hứa Khải không được một ai cứu giúp cả. Chỉ biết nỗ lực để có một chỗ đứng ở quân đội để họ vì trọng nhân tài mà không bán đứng cậu
Họ cần một người có lòng trung thành với đất nước hay cần cái tài năng này để lợi dụng Hứa Khải làm theo ý họ. Rồi cuối cùng Hứa Khải cũng phải rời khỏi đó vì sao à, họ cũng đoán được một phần rồi. Là do lòng người quá tham lam, lợi dụng người mạnh hi sinh vì lợi ích riêng của bản thân. Tối đó nhiều người cũng gác tay lên suy nghĩ, chỉ riêng Giai Kỳ, Nhiên Kỳ và Vu Thần là ngủ ngon lành. Còn thoải mái ôm chặt người bên cạnh, điều này làm tôi liên tưởng tới một bài thơ
"Đêm rét chung chăn đ*t nhau như khỉ
Đồng chí!"
{Sorry mọi người là nếu trí nhớ văn thơ của tôi hơi bị fake}
Quay lại truyện nào♥️💚💛♥️💚💛♥️💚💛♥️💚♥️
Tờ mờ sáng sương mù dày đặc bây giờ đã kết thúc tháng 9, chuẩn bị chào đón tháng 10. May mắn là thời tiết vẫn mát mẻ chưa chuyển sang lạnh nhưng chắc cũng nhanh thôi, cơn giá rét đầu tiên sẽ tới. Tuyết sẽ rơi trắng xoá bao thủ tất cả trong vòng 1 tháng, sau đó thì tuyết tan không khí lạnh vẫn còn nhưng sẽ dễ để mọi người làm việc và di chuyển hơn. Mới qua cầu đập vào mắt họ là một tiệm bán hàng mini, kế bên là trạm xăng. Bọn họ xuống xe nhanh chóng giải quyết mấy con tang thi yếu ớt này, chia nhau ra thu thập đồ. Vì là ở bìa ngoại ô nên chắc cũng không ai đi ngang để ý nhiều đến chúng, đồ ăn còn mấy thùng đóng hộp, bánh bao nướng và một vài món đồ cho con gái.
Giai Kỳ và Như Yến là hai cô gái duy nhất trong nhóm, nên việc mỗi tháng đều đến kỳ là hết sức bình thường, nhưng điều đó làm 2 người này không phải mái chút nào. Tang thi bị hấp dẫn bởi âm thanh, điên cuồng vì mùi máu. Mỗi lần như vậy đều rất nguy hiểm nên sau mấy năm tìm tòi họ cũng tìm ra cách ẩn dấu mùi máu mỗi khi đến ngày, Nhiên Kỳ cùng Vu Thần đã chế tạo ra một loại mùi hương thảo mộc đưa cho họ. Mùi thảo mộc giúp giảm đi tối thiểu mùi hương của máu nên họ cũng không cần lo lắng gì nhiều nữa, điều này khiến 2 cô gái cứ thế mà bung xoã chém giết cho hả hê mới chịu rời đi. Đúng là tội nghiệp cho mấy con tang thi kia, đến lúc nào không đến lại đến ngay lúc họ tới thì tự mà gánh lấy
Thu thập đầy đủ đồ họ lại lái xe tới căn cứ J ở lại mấy ngày tìm nhiệm vụ gì đó để làm đã rồi mới rời đi, sao họ lại làm vậy à. Đầu tiên là để dễ dàng tìm người trả thù cho Hứa Khải, thứ 2 có thể càn quét được mấy món đồ hay ho trong căn cứ. Họ như cũ dừng xe lại ở một chỗ hẻo lánh, đám bọn họ quan sát che chắn cho Nhiên Kỳ. Cất xe xong họ mới đi bộ tiến tới phía cửa khai báo, nhận được khai báo nhân viên vui mừng mời họ tiến vào. Chắc nhiều người thắc mắc tại sao xảy ra đống chuyện ở thành phố B mà họ khồn bị truy nã, đơn giản thôi chả có bằng chứng hay một dấu vết gì về việc họ giết toàn bộ người của Mặt Trời cả. Vì họ đã đánh lừa mọi người hết rồi, chiều ấy họ nộp lại chìa khoá hiên ngang rời khỏi nhưng thực chất đã ngầm quay lại nhưng chả ai biết.
Từ sau khi họ mất tích nhiều người càng đón mò là họ bị tang thi ăn rồi, còn có người lại phủ định điều đó. Nhưng giờ họ đã quay lại, tưởng rằng những tháng ngày bản thân mất tích mà độ nổi tiếng này có thể lắng hẳn xuống. Nhưng lại chẳng ngờ rằng nó lại càng nổi hơn, may thay bọn người kia không bu lại nếu không chắc bọn lại sinh nhẹ mấy cái tinh hạch rồi. Ở căn cứ này đoàn đội mạnh đứng đầu là 'Joker', họ là cổ máy tàn sát dị năng giải của họ tuy ít nhưng đều đạt cấp 30 trở lên. Nhưng đối với Ánh Sáng bọn họ chỉ như một chú kiến nhỏ không hơn không kém, đoàn đội tiến vào căn cứ. Trước con mắt ngỡ ngàng và u mê của bao nhiêu con người, cái nét đẹp này của họ không phải dạng vừa đâu. Cái nhan sắc này có thể đem đi trưng bày luôn được đấy, kết thúc một màn nhốn nháo họ đi về phía khu nhiệm vụ. Xem xét một hồi rồi chọn nhiệm vụ khó nhất cấp 5, đăng ký xong xuôi và tìm chỗ ở. 8 người một nhà, căn nhà này thích hợp với bọn họ. Dù gì cũng không ở lâu nên thuê một căn vừa đủ ở là được, vậy là họ quyết định nghỉ ngơi bữa hôm nay mai mới lên đường làm nhiệm vụ.
Trưa đó họ ăn cơm Nhiên Kỳ nấu, phân chia phòng, ngủ một giấc chiều dậy lại tiếp tục chuyến tham quan căn cứ. Họ đi tới đâu đều càn quét được một đống đồ, xả cả đống tích phân mà không hề có chút tiếc nuối nào, mấy người khác đi qua thấy vậy toàn há mồm lên vì kinh ngạc. May là ở đây có một tiệm vải, họ bước vào trong lựa toàn những loại vải tốt nhất. Giai Kỳ sau khi kiểm tra liệu vải mới gật đầu hài lòng quẹt tích phân, sau đó ở một góc Giai Kỳ biến mất cùng đám vật tư. Trong không gian đi vào nhà gỗ ở phòng thiết kế riêng của cô, mắt Giai Kỳ sáng lên bắt đầu lấy giấy ra vẽ. Hì hục mà may, bên ngoài mọi người tiếp tục đi dạo. Còn mua chút đồ ăn, sẽ rất nhiều người tự hỏi tại sao lại có đồ ăn trong khi đồ ăn rất than hiếm. Chuyện lạ trong 2 tháng họ biến mất người thiên tài kia đã thành công nghiên cứu ra một vài loại đồ ăn có thể cứu cánh trong tình thế nguy bách này, nhưng dù vậy thì nói về độ ngon thì đừng nên hỏi thì hơn. Tùy người cảm nhận đi
♥️💛💚♥️💛💚♥️💛♥️💚♥️💛💚♥️♥️💚♥️💛♥️
Chào mọi người đến chuyên mục giao lưu, nơi mà các bạn có thể đặt câu hỏi và giao lưu với tôi
Mọi người cứ đặt câu hỏi thoải mái nến tôi thấy câu hỏi đó bản thân trả lời được thì tôi sẽ trả lời mấy bạn. Coi như đánh dấu một chặn đường dài các bạn cùng tôi đi qua. Tôi thật sự rất quý mấy bạn đó, nên là cứ hỏi tự nhiên nha đừng ngại, nếu ok về câu hỏi đó thì tôi sẽ trả lời cho mấy bạn:3