"Chào cô bé dễ thương, em sẵn sàng làm vợ chị chưa"
"Thỉnh cầu chị nghiêm túc, tôi có người yêu rồi. Với lại cứ đánh hết sức đi tôi sẽ không dễ để chị thắng đâu. Dị năng Hoả cấp 90 à"
"haha cô bé tìm hiểu về chị kỹ thật đấy, em thích chị rồi à"
"Chị bị tự luyến à, tôi đấu với ai thì tôi phải điều tra người đó chứ. Chị nghe qua câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng chưa, ngu dốt"
Khởi Khởi cười to, Giai Kỳ nhìn người trước mặt như kẻ mới trộn viên tâm thần ra. Nếu hiện giờ không phải Mạt Thế chắc chắn rằng Giai Kỳ sẽ gọi ngay 115 tới hốt bả đi lâu rồi. Giai Kỳ hôm nay chuyển hướng đổi sang dùng dị năng Mộc hệ dù cho dị năng nay yếu hơn Hoả hệ của Khởi Khởi. hai cô gái cứ thế đâm đầu vào nhau, dị năng va chạm Giai Kỳ ngửi thấy mùi nguy hiểm liền nhảy lên
Khởi Khởi tỏ vẻ tiếc nuối nhìn cả cầu Hoả hệ chạm vào sàn đầu rồi nổ tung, tiếng Ầm ầm vang lên. Giai Kỳ lao xuống tay trái giấu liệm những sợi dây gai, tay phải ấn một đừng xuống phía dưới. Khởi Khởi thành công né đi đoàn ấn chí mạng của cô nhưng lại bị dây gai quật cho bị thương súyt chút nữa là rớt khỏi đài. Khởi Khởi khuôn mặt dần trở nên hứng thú nhìn Giai Kỳ
Giai Kỳ trong lòng có chút rùng mình nhưng bên ngoài vẫn một mực vô cảm nhìn Khởi Khởi, Giai Kỳ tiếp tục dùng ấn trì trệ tạm thời những bước di chuyển của Khởi Khởi. Cô ta may mắn thoát khỏi cạm bẫy hố xụp của cô liền tung cước về phía Giai Kỳ. Giai Kỳ né tránh đem dây gai tạo thành mọt bức tường bọc lấy Khởi Khởi, cô đứng trên cao nhìn xuống nhếch mép cười. Tay làm làm dấu ok ngược, dây leo gai thu gọn phạm vi lại đâm xuyên qua da thịt Khởi Khởi bên ngoài nhìn vào chả thấy gì. Máu của Khởi Khởi bị dây leo hấp thụ nở thành những chùm hoa tuyệt đẹp nhưng tốc độ hoa nở quá nhanh khiến cô ta không kịp đốt trụi hết
Khi hoa nở cũng là lúc Khởi Khởi chính thức bị loại khỏi cuộc chơi, Giai Kỳ mặc kệ dùng Thủy hệ trị thương cho cô ta sau đó vui vẻ chạy về phía mọi người nhưng chủ yếu vẫn là ôm lấy Như Yến.
Hiệp 4 Á Hiên phải đấu với chỉ huy đã đừng huấn luyện cho đội S, Ông Thương. Trước khi lên khán đài, Ông Tây có nói chút chuyện nhỏ với anh
"Cẩn thận lão già đó, lão ta không phải loại tốt đẹp gì đâu. Sự độc ác và tàn nhẫn của lão chính là thứ cậu phải dập cho nó nát bét cho tôi. Nếu không làm được thì cút đừng có hòng mà rước cháu tôi đi"
"Vâng chú cứ yên tâm, cháu Á Hiên thề với chú, cháu sẽ đánh bại ông ấy. Cháu nói được ắt hẳn sẽ làm được"
"Ừ đi đi"
Nhiên Kỳ có chút lo lắng khi nhìn vào người này, bèn léo Á Hiên lại dặn dò
"Anh làm gì thì làm nhưng không được để bản thân bị thương, đấu không được nữa thì cứ nhảy xuống đài nhận thua. Nhớ kỹ anh không được có chuyện gì đâu đấy"
"Ân anh hiểu rồi, xong vụ này chúng ta cưới nhau nhé! Anh sẽ đem chiến thắng này trao tặng em, Ánh Sáng của đời anh"
Á Hiên ôm chầm lấy Nhiên Kỳ, thấy vị kia dần khó chịu anh liền buông cậu ra bước về phía đài, trận đấu giữa những kẻ mạnh nhất bây giờ mới thật sự bắt đầu
"Khí tức khá đây nhóc nhưng mà vẻ kiểu ngạo kia của của ngươi thật khiến ta ghét bỏ mà, y chang loã già Tây kia"
"Tôi sẽ coi đó như một lời khen mà đối thủ dàn tặng cho tôi trước khi thua cuộc"
"haha khẩu khí tốt lắm nhưng muốn đánh bại ta sao, một tren vắt mũi chưa sạch như ngươi. Chật chật chỉ là phế phẩm của phế phẩm mà thôi"
Ông Thương nhanh chóng lao về phía Á Hiên, anh coay mình thánh đi đòn tấn công trực diện của dị năng giả Hoả hệ. Anh thích thú mà cười rộ, cuộc chiến giữa hai dị năng Hoả chính thức mở màn. Ông Thương xoay người đấm liên tục vào cad phần mềm của anh khiến anh bị rơi vào trạng thái bế tắc, tiến cũng không được lùi cũng không xong
Sau 30 phút trên người Á Hiên không nơi nào không tránh khỏi những thương tích do đối thủ gây ra nhưng lời hứa một khi đã nói ra anh chắc chắn phải thực hiện. Á Hiên dùng lửa bao quanh lấy cơ thể thiêu đốt những vết thương bầm dập kia. Ông Thương đứng nhìn một cách thích thú không đợi chờ lâu ông liền vun một nắm đấm chứa dị năng về phía anh. Cảm nhận được nguy hiểm Á Hiên dùng tay không thò ra từ trong ngọn lửa chụp lấy nắm đấm của ông Thương
Ngọn lửa bao quanh cơ thể cũng biến mất dần, ông Thương xoay người định đá nhưng tiếc thay Á Hiên đã kịp thời bẻ ngược chân ông lại bằng tay còn lại kia. Ông Thương ăn một vố đau liền tức giận, nét mặt ôn nhu, hoà nhã lúc đầu biến mất. Thay vào đó là khuôn mặt của một con cáo già, ông ta kẹp chặt lấy eo của anh bằng hai chân. Ra sức mà ép nó đến méo mó, Á Hiên đành chưởng cho ông ta một cái, khiến ông ta tự chủ mà nhảy khỏi người anh tránh đi cú trưởng kia
Tích tắc đồng hồ trôi cả khán đài chìm trong im lặng, Ông Thưong và Á Hiên mồ hôi dần chảy ướt đẫm áo. Hai người vứt bỏ dị năng dùng tay không ra sức đấm nhau. Đấm hăng say một hồi cuối cùng Á Hiên thở dộc đứng hiên ngang trên đài mà giơ cao tay mừng chiến thắng, mọi người hò reo phấn khích. Ông Thương mệt lử nằm thở, Á Hiên đi tới kéo ông đứng dậy. Ông lẳng lặng đi xuống khán đài, ông Tây thấy vậy vứt đại cho ông Thương một chai nước linh tuyền mà Nhiên Kỳ đưa cho ông
Ông Thương nhìn ông Tây đến sáng lạng, sau đó còn cười cười đến ngốc ra. Thật mất mặt