Bọn họ tiến sâu vào bên trong, việc đầu tiên là phải đến phòng điều khiển. Vì chỗ đó có công tắc điện của cả căn cứ thí nghiệm này, với lại làm việc trong bóng tối sẽ dễ bị bệnh tim lắm nên họ không muốn mạo hiểm đâu
"Phong thí nghiệm nằm ở đâu vậy?"-Giai Kỳ
"Hmm hình như là đi thẳng rẽ trái, rồi rẽ phải, tiếp đó đi thẳng rẽ phải, rẽ sang góc 90° rồi......"-Như Yến
"Dừng, nghe xong không muốn đi luôn"-Tử Khiết
"Đứa nào cầm bản đồ vậy?"-Văn Phong
"Chịu, mà hình như làm gì có bản đồ"-Gia Tử
"Ồ đúng rồi đám người đó không hề nhắc tới vụ bản đồ"-Bạch Vọng
"Ủa rồi tìm bằng niềm à, ở đây cũng lớn chứ có nhỏ đâu"-Vu Thần
"Chắc ở trong này sẽ có chỗ dán bản đồ nơi ý"-Chu Minh
"Không có đâu trước khi tới đây tôi đã tìm hiểu qua rồi, ở đây bảo vệ rất nghiêm hầu như phải học thuộc đường đi nước bước chứ không hề có bản đồ"-Tư Minh
"Nhiệm vụ này khó khăn rồi đây"-Hứa Khải
"Mà chỗ này tối như vậy tìm đến khi nào mới xong"-Nhã Ân
"Chúng ta không nên lãng phí thời gian, mau đi thôi"-Á Hiên
"Đèn pin của mọi người đây"-Nhiên Kỳ
Nhiên Kỳ lấy tưg không gian dị năng giả ra mấy cái đèn pin, mọi người nhận lấy đèn pin từ cậu xong cũng dần di chuyển về phía trước. Vì con đường vừa tối vừa không có bản đồ hay thông tin cụ thể nên lúc đi rất khó khăn
"Hello mọi người"-Giai Kỳ
"Im đi anh mày thấy ớn lạnh vãi"-Tử Khiết
"Văn Phong cút ra nắm tay tôi làm gì?"-Như Yến
"Điên à ai rảnh mà nắm tay bà"-Văn Phong
Như Yến và Văn Phong hổng hoát nhìn chằm chằm nhau, đôi mắt khẽ liếc từ từ xuống phía bàn tay. Như Yến khẽ la một cái, Văn Phong bỗng theo tự nhiên là la theo. Sau đó, hai con người thần kinh này bị Giai Kỳ và Tử Khiết đấm cho một phát. Chật chật người yêu nắm tay mà còn không nhận ra, một lũ khù khờ
"La cái quần"-Tử Khiết
"Người yêu nắm tay mà còn không nhận ra, thật thất vọng"-Giai Kỳ
"Bọn anh/chị xin lỗi"-Văn Phong và Như Yến
"Xin lỗi đã cât ngang nhưng làm ơn để ý tình hình đi. Đừng có rãi cẩu lương nữa"-Gia Tử
"Bọn tôi đồng tình với câu nói này của cậu"-Mọi người (trừ bốn con người kia)
Một màn cẩu lương qua đi, mọi người lại tiếp tục đi. Á Hiên đi cạnh Nhiên Kỳ bỗng cảm thấy có ai đó nắm lấy tay mình bèn không ngần ngại nắm chặt hơn. Lúc này mặt thanh niên trông rất chi là hạnh phúc cho đến khi Nhiên Kỳ đứng bên trái vỗ vai anh. Trong khi tay phải đang bị nắm chặt lấy, Á Hiên dứt khoát thu tay nhìn qua phía kia
Một bộ mặt khô khốc, nhếch lên một nụ cười mê hoặc. Á Hiên không nhanh không chậm tẩn cho nó một cái, đạp đến mức tường muốn nức ra luôn. Nhiên Kỳ thấy vậy liền dâng lên một cổ hạnh phúc, anh trở thành một cây si chính hiệu mặc sức cho Nhiên Kỳ dắt đi. Một đám đi phía sau chiếu đèn về phía họ, con mắt khinh bỉ dành tặng riêng cho Á Hiên. Không nói gì rồi đi tiêp, Gia Tử và Tư Minh thấy vậy sắc mặt trở nên âm trầm không rõ biểu cảm
Đi vòng quanh hết nửa ngày cuối cùng họ cũng đến được khoang điều khiển, cánh cửa trắng đập vào mắt họ mấy chữ 'xin hãy nhập mật mã để vào'. Tất nhiên cái nhiệm vụ này là dành cho Á Hiên rồi ai rảnh mà làm, nhanh hơn lần trước cửa từ từ mở ra. Ở trong phóng ra một bóng đen, Á Hiên phất tay kêu họ vào bên trong bảm thân ở bên ngoài chơi đùa với thứ kia
Nhìn thôi cũng biết đây là một nhà khoa học, áo khoác trắng trên áo còn đang giữ mấy cái lọ và một tấm thẻ tên. Á Hiên vận dụng đôi mắt tinh tườm của mình đảo quanh, xung quanh màu đen bao chùm đen kịt. Bọn họ vào bên trong chưa nhìn đến cái bảng điều khiển mà chỉ mãi tham thú xung quanh. Á Hiên mà biết được có khi bọn họ bị đá đít hết ra ngoài mất, quay lại bên phía anh.
Chiếc tang thi vẫn đang đi du lãng xung quanh, nhìn thôi cũng rõ đây là một con tang thi tốc độ, Á Hiên dùng dị năng hoả chiếu tới. Khuôn mặt 'xinh đẹp' của tang thi hiện ra trước ngọn lửa, đầu nó bắt đầu bốc cháy. Ủa rồi sao nó ngu vậy thấy lửa là thè vào, máu tò mò ăn vào máu rồi nên dù là tang thi cũng không bỏ được. Anh lạnh nhạt nhìn cái đầu đang bốc lửa lên chiếu sáng một góc phòng, Lôi hệ nhẹ nhàng xoẹt qua tinh hạch đem nó nằm gọn trong lòng bàn tay anh. Con tang thi ngã xuống đầu vẫn còn cháy tanh tách.
"Tý nhờ Giai Kỳ dập lửa vậy"
Anh đi vào bên trong thấy một đám người đang ngứa tay chạm vào mọi thứ trừ cái bảng điều khiển. Nhiên Kỳ từ lúc nào đã ngồi vào ghế mầm mầm mò mò rất cực khổ vì dell có đèn, Á Hiên tạm thời ghi thù đám kia nhẹ nhàng đi tới phía cậu. Tay cầm theo đèn pin chiếu vào bảng hệ thống, hai người tiếp tục mò. Á Hiên ngửi thấy một mùi hương thơm phả vào mũi, không tiếc tháo mà để cằm nơi cổ cậu mà hưởng thụ. Nhiên Kỳ có chít giật mình nhưng sau đó cũng chỉ khẽ xoa đầu anh
Công tắc điện được mở lên, Á Hiên luyến tiếc đứng thẳng dậy. Nhiên Kỳ rời ghế đi tới đám người vẫn đang cố gắng phá hoại đống đồ kia, anh thản nhiên năm tay cậu đi trước tiếp theo đó bọn họ dần theo phía sau. Một bóng đen từ phòng bí mật ngó theo