[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong

Chương 15: Một tiểu đội ngu xuẩn




Tối đó mọi người trong xe thay phiên nhau lái xe để những người còn lại nghỉ ngơi, vì biết trước điều này nên trong đồ ăn và nước uống của đoàn đội đều được cậu dùng nước thần (nước trong không gian mình gọi rứa cho khoẻ) để chế biến. Còn những lúc bình thường như đánh răng thì dùng nước thường, sáng sớm họ dừng xe ở một chỗ ít người, từng người đi xuống cầm theo đống đồ như bàn chải đánh răng và cốc nước. Vu Nhiên Kỳ lôi mấy bình nước thường trong không gian đổ cho mỗi người 2 cốc, còn phòi kem cho mỗi người. Đánh răng xong xuôi họ lại lên đường, vẫn như thường ngày họ vẫn vừa lái xe vừa ăn.

Hôm nay lại là cơm nắm nhưng vì đã được một bàn tay khoé léo, đảm đang chế biến khác đi nên ăn vẫn rất ư là tuyệt vời.

"Qua được cây cầu kia là tới thành phố A"

"Quan sát"

"Rõ. Phía trước chỉ có hơn mấy chục con tang thi cấp 1 và 2 lảng vảng"

"Không cần tiêu tốn dị năng"



Mới hớp xong ngụm nước, Vu Nhiên Kỳ cảm nhận được điều gì đó, không phải của tang thi. Là con người sao, cậu chợt ngơ ra. Chuẩn bị qua cầu thì đã có một chiếc xe vượt qua họ chắn ngay mũi xe, thật liều lĩnh. Bước xuống xe đầu tiên là một tên tai to, mặt bực trông rất hung tợn. Phía sau hắn là một tốp người tương tự và có vài cô gái ăn mặc không hợp hoàn cảnh hiện tại cho lắm. Chúng xách gậy lên đập ầm ầm vào xe của bọn họ, tiếng đủ to để thu hút đám tang thi

"Bọn c** này bị n*** l** à"

"Nín"

"Xin lỗi boss"

"Không được học theo"

"Hả....À vâng em biết rồi"

"Ngoan"

Tử Khiết chửi thầm hàng chục lận trong lòng mình

"Ơ cái beep gì đang diễn ra vậy, ơ boss tàn ác của họ đâu, ai đoạt xá ổng mịa rồi à. Tình nghĩa anh em như beep"



Bọn chúng đập đã đủ mệt tay mà cái đám người ngồi trên xe vẫn không hề muốn xuống xe, bọn chúng điên tiếc định đập vỡ cửa kính. Nhưng chiếc xe việc giả này là loại được nâng cấp tối tân, cái beep kiểu gì đập bể được kính xe nhà họ. Hắn hết cách liền dùng bũ lực giải quyết nhưng chưa kịp làm gì thì tang thi đang di chuyển tới gần, bọn chúng sợ hãi xe cũng bị tang thi vây quanh. Văn Phong ngồi trong xe cười ha hả

"Đáng đời"

"Đúng là lũ không có não, dell hiểu kiểu gì mà chúng nó còn sống sót được nữa"

"Ông bà gánh gồng lưng nha"

"Chơi không? Chứ chị đây hơi bị ngứa tay"

"Boss ý anh như thế nào"

Á Hiên gật đậu nhẹ bọn họ mở cửa xe, lao nhanh về phía đám tang thi. Đợi mọi người ra chém giết thì Nhiên Kỳ nhàm chán ngáp một cái ôm Vu Thần vào không gian để cho nhóc ấy ngủ, tiện thể làm thêm vài món mới. Á Hiên thấy cậu rời đi cũng xuống xe tham chiến, không lâu sau bằng cách chém giết cực kỳ thân thiện của họ đám tang thi đã chất thành đống. Tên to con kia nút sau phía mấy cái xe cũ cũng đi ra bước hùng hồn về phía họ quát lớn

"Bọn mày đánh cũng khá đây, gia nhập vào tiểu đội của tao đi. Tao giúp chúng mày có lương thực để ăn"

"Gia nhập cái beep, lũ óc c** như tụi mày á hả. Bọn này đi theo có khi chết sớm"

"Tử Khiết bình tĩnh"

Văn Phong lên tiếng khuyên nhủ Tử Khiết, Như Yến đứng một bên xem kịch. Á Hiên mặc lạnh không hề lay chuyển

"Đi"

"Này bọn kia tụi mày có bị đuôi không? Tụi mày nghĩ với mấy cái chiêu mèo mỡ gà đồng như vậy mà thoát được khỏi lũ quái vật kia à. Tụi tao là dị năng giả hiếm có đấy, mau cầu xin gia nhập để gia gia đây bảo vệ tụi bây"

Họ vẫn phớt lờ tên kia, bỗng hắn nhìn chằm chằm Như Yến và Giai Kỳ....