Mạt Thế Tiến Hóa

Chương 145




Dòng nhiệm vụ săn giết

Nói chính xác ra thì đây cũng không hẳn là một loại nhiệm vụ, mà nó chỉ là một bảng danh sách treo thưởng trực tiếp từ bên quân đội. Trên đó sẽ có rất nhiều thông tin, hình ảnh của những sinh vật trước và sau tận thế. Sẽ có đầy đủ về tên gọi, tập tính đại khái, vị trí một cách tương đối, và quan trọng nhất là hình minh họa cùng với số tiền thưởng cho cả con hay cho mỗi bộ phận hữu ích riêng biệt. Ví dụ như:

Tên: Bọ ngựa sát thủ

Tập tính: Ngụy trang, phục kích bắt mồi, hoạt động đơn lẻ, xây dựng lãnh thổ.

Thức ăn: Các loại động vật từ nhỏ đến lớn như chuột, chó, mèo, chim, các loại côn trùng…

Vị trí: Thường được tìm thấy ở các vùng cây cối rậm rạp, thực vật phát triển mạnh. Địa điểm yêu thích của chúng thường là các công viên cây xanh, vườn hoa, vườn sinh thái… Nơi bọ ngựa sát thủ hay được phát hiện là ở các công viên gần khu an toàn, cách từ 1km cho đến 2km như công viên Lê Nin, công viên Thủ Lệ, đường cây sấu Phan Đình Tùng…

Mức độ nguy hiểm: Xếp hạng A

Bọ ngựa sát thủ có thể ngụy trang gần như hoàn hảo với môi trường xung quanh nên rất khó để phát hiện. Trong lúc rình mồi, chúng sẽ gần như bất động. Còn khi tấn công thì tốc độ lại cực kì nhanh, gần như chớp nhoáng. Ở trong vùng lãnh thổ của bọ ngựa sát thủ, đối tượng bị xác định là con mồi sẽ rất khó để thoát ra. Ngoài ra, con trưởng thành còn có khả năng bay nên tính bất ngờ cao.

Mức giá treo thưởng: Cặp càng trước giá 1000Dcoin cho mỗi càng, giáp lưng giá 500Dcoin, răng nanh giá 100Dcoin cho mỗi răng, cánh giá 50Dcoin cho mỗi cánh… Đặc biệt viên kết tinh năng lượng giá 5000Dcoin.

Đọc hết thông tin của con bọ ngựa sát thủ, Tân trầm trồ xuýt xoa về mức giá bán thu hoạch được từ nó. Số tiền bán được quá là phong phú rồi, hậu hĩnh đến phát thèm. Nhưng xem kĩ lại hình ảnh của con bọ ngựa này hắn liền hiểu được tại sao nó lại có mức giá như vậy. Con bọ ngựa ở đây không phải là bọ ngựa thông thường mà là loại đã biến dị vì kích cỡ thân thể của nó lớn ngang với một người đàn ông trưởng thành. Hai càng trước lớn và sắc bén như liềm đao, còn cặp răng thì to như quả chuối cực kì đáng sợ. Mới nhìn qua bề ngoài thôi hắn cũng cảm giác được con bọ ngựa biến dị này là một cỗ máy săn mồi cực kì nguy hiểm rồi. Nếu gặp phải thì tốt nhất nên tránh xa chứ không dại gì săn nó mà ôm hận.

Cảm khái mấy câu trong lòng rồi hắn kéo xuống xem thông tin treo thưởng tiếp. Mục tiếp theo là nói về một loại cây lạ.

Tên: Dứa hoa

Đặc điểm: Là loại thực vật mới có giá trị cao về mặt dinh dưỡng, làm thuốc và nghiên cứu. Thân cây dạng gỗ mềm, cao tầm năm đến sáu mét và phân nhánh ở ngọn. Lá màu tím xanh, mọc thành chùm ở ngọn, dạng sợi mềm với đường kính khoảng 0,5 centimet và nhọn ở đầu lá. Quả cây dứa hoa mọc thành cụm gần giống dứa rừng. Kích cỡ quả to bằng quả dưa hấu, có nhiều mắt. Khi quả chín sẽ chuyển từ xanh sang đỏ rực, đặc biệt mỗi mắt sẽ nở thành một bông hoa nhỏ màu tím với nhụy có gai nhọn xen kẽ.

Công dụng: Quả dứa hoa mang vị ngọt đậm, hàm lượng đường, khoáng chất, vitamin… Là một loại thực phẩm bổ dưỡng, chỉ cần loại bỏ mắt là có thể ăn trực tiếp. Ngoài cung cấp năng lượng để no bụng, quả dứa còn có thể giải độc, nõn dứa nhai nát đắp vào vết thương có thể cầm máu, kháng khuẩn, tiêu viêm. Quả dứa phơi khô sắc nước còn trị được tiêu chảy, cảm sốt…

Vị trí: Cây dứa hoa phân bố nhiều ở khu vực phía tây, cách khu an toàn từ 3km đến 5km. Cây dứa mọc chủ yếu ở những vùng đất khô, ít nước thường phát triển thành những bụi lớn.

Lưu ý: Cây dứa hoa không khó tìm nhưng khó thu hoạch vì thân cây dứa là nơi lý tưởng cho ong vò vẽ vàng biến dị làm tổ. Những con ong này lớn bằng nắm đấm, màu vàng đen cực kì hung dữ, sẵn sàng đốt bất cứ kẻ nào tiếp cận gần tổ chúng. Vết đốt của ong vò vẽ biến dị mang độc tính rất cao, có thể khiến nạn nhân chết trong đau đớn chỉ trong một giờ. Bị đốt, nhưng nếu nạn nhân kịp bôi thịt quả dứa hoa lên thì có thể cứu chữa.

Mức độ nguy hiểm: Xếp hạng A+

Có thể dùng khói xua đuổi ong vò vẽ biến dị để thu hoạch quả dứa hoa nhưng phải hết sức cẩn thận vì bị đốt là nạn nhân sẽ lập tức tê liệt.

Mức giá treo thưởng: Cây dứa hoa non giá 1500Dcoin, quả dứa hoa giá 50Dcoin một quả, Ngọn dứa hoa 20Dcoin một ngọn, rễ dứa hoa 10Dcoin một rễ…

Xem hết thông tin, hình ảnh về cây dứa hoa và ong vò vẽ biến dị, Tân liên tưởng đến khả năng nhóm mình liệu có thu thập nổi thì rất nhanh hắn phải lắc đầu. Việc này quá khó đối với nhóm của hắn, không chỉ đường dẫn đến chỗ cây dứa hoa xa mà đám ong vò vẽ biến dị kia còn quá nguy hiểm và đáng sợ. Không bận tâm về cây quả lạ này nữa, hắn vuốt điện thoại xem thông tin tiếp thì thấy quân đội treo thưởng khá nhiều và phong phú. Đủ các loại luôn từ động vật như bọ ngựa sát thủ, đà điểu đột biến, lợn biến dị, gà cựa sắt… Hay thực vật như hoa bướm quỷ, dứa hoa, táo mắt đỏ, củ đậu ma…

Tân cảm thấy những treo thưởng này rất hợp với bản thân và cả nhóm lúc này. Một chút tìm tòi, một chút khám phá, lại kết hợp lấy một chút phưu lưu và có thể sẽ có chiến đấu, rất thích hợp cho bọn nó nghỉ ngơi, thả lỏng tinh thần. Mà điều quan trọng nhất ở đây là do nó không phải là một dạng nhiệm vụ thông thường phải nhận và phải xác định hoàn thành, với cái này bọn nó có thể tự do lựa chọn mục tiêu cho mình. Thậm chí bọn nó còn có thể lựa chọn bỏ qua nếu kẻ địch quá mạnh. Thế là cả nhóm thương lượng một chút rồi thống nhất sẽ làm cái này. Có cái di động và hệ thống mạng cho phép kết nối, bọn nó tải hẳn cả bản danh sách treo thưởng xuống. Thứ này giống như một bản từ điển về sinh vật vậy, nó có thể có tác dụng nhiều hơn chỉ là một bảng danh sách treo thưởng rất nhiều.

Sau khi xác định thứ mà nhóm sẽ làm rồi thì bọn nó bắt đầu vào khâu chuẩn bị. Từ trang phục phòng hộ, giáp tay giáp chân, mũ bảo hiểm, khẩu trang, mặt nạ. Đến dụng cụ y tế, hộp cứu thương đa năng, giải dược cho độc tố của một vài loài quái vật thường thấy mà bên quân y đã nghiên cứu ra. Từ thức ăn mang theo như cơm nắm, thịt khô, lương khô loại mới của quân đội, cả những thực phẩm cao năng lượng như kẹo socola, kẹo sữa bò để đề phòng lúc khẩn cấp. Đến vũ khí trang bị như dao găm, gậy dò, đèn pin hay bật lửa. Tất cả đều có thể chuẩn bị được từ trước, ngay trong khu an toàn này, hoặc là sẽ mua được ở chợ tự do, nếu không sẽ có thể mua trực tiếp từ bên quân đội. Chỉ cần có đủ Dcoin thôi thì hầu như cái gì cũng có thể mua được, mà hiện tại thì bọn nó cũng không thiếu Dcoin cho lắm.

Công tác chuẩn bị mất hết cả buổi sáng, đến gần mười giờ mới xong. Tân bảo cả bọn đến nhà ăn, ăn trưa sớm, ăn một bữa thật no xong nghỉ ngơi một chút rồi sẽ lập tức lên đường. Đề nghị của nó nhanh chóng được đồng ý. Thậm chí An Nhiên và con Lu còn nhảy cẫng lên hoan hô, hai đứa này đã rất nóng lòng muốn được ra bên ngoài.



Bước ra khỏi cổng của khu an toàn, không khí lập tức đổi khác. Không giống với cái vẻ yên bình, nhịp điệu lao động hăng say và tấp nập xây dựng phía trong bức tường. Bên ngoài là vẻ hoang tàn đổ nát, cảnh vật tang tóc và tiêu điều. Ở gần cánh cổng, không khí còn rất là khẩn trương, với người người vội vã ra vào, với những người lính canh tay lăm lăm súng, và với cả nhưng vết sẹo, những lỗ châu mai, những họng súng đại liên đen ngòm thò ra từ trên bức tường lớn.

Cả nhóm nhanh chân rời đi cánh cổng, chọn đại một hướng mà tiến lên, chẳng mấy chốc mà khuất bóng sau những công trình kiến trúc đổ nát và những mảng thực vật tươi tốt lan tràn.

Không cần phải đi kiếm phương tiện di chuyển, Tân nghĩ rằng đi bộ thôi cũng được vì chuyến đi này của bọn nó vốn không có mục đích cụ thể gì cả, cứ đi thôi, chỉ cần không cách quá xa khu an toàn thì đều không sao hết.

Đoạn đường đầu tiên khá là yên bình vì lúc này vẫn nằm trong vành đai an toàn. Vành đai an toàn này được xác định là một khoảng không gian khá lớn tính từ khu an toàn cho đến các điểm trước chòi canh. Theo như bên quân đội công khai công bố thì có tất cả tám điểm trước chòi canh, phân bố rải rác bên ngoài và xung quanh khu an toàn. Mỗi một chòi canh đều giống như một pháo đài nhỏ vậy, đều được trọng điểm xây dựng với tường dày, tháp cao. Bên trong có quân đội thường trực trú đóng với hỏa lực mạnh mẽ và vật tư tiếp tế cũng rất là sung túc.

Những điểm trước chòi canh này ban đầu được xây dựng với mục đích tiếp ứng người sống sót tiến tới và những đoàn cứu viện vủa quân đội từ bên ngoài trở về. Cũng có nhiệm vụ phát hiện trước những cuộc tấn công của đàn quái vật với quy mô lớn. Về sau, khi tình hình ổn định lại, lũ quái vật ở gần bị tiêu diệt đi một cách tương đối, số lượng giảm xuống nên chúng cũng không còn điên cuồng như vậy. Khi đó thì quân đội lại chủ động xuất kích, lấy khu an toàn và các điểm trước chòi canh làm cột mốc mà tiến hành càn quét, tiêu diệt toàn bộ quái vật trong phạm vi này, tạo ra một vùng đệm chiến lược cho khu an toàn được yên tâm phát triển.

Sau đó, quân đội còn thường xuyên tuần tra, tiêu diệt những con quái mới đến. Mặc dù không thể nào mà hết hoàn toàn được, nhưng số lượng cũng như mật độ quái vật trong vành đai an toàn này cũng đã thấp hơn ở những nơi khác rất nhiều lần.

Trên đường đi, nhóm Tân cũng thường xuyên bắt gặp những nhóm người khác hoạt động bên ngoài này. Họ chủ yếu là những tiểu đội nhặt nhạnh quanh đây. Trong bọn họ có trẻ con, có phụ nữ và có cả những người khá là lớn tuổi. Họ sẽ nhặt tất cả mọi thứ có thể nhặt được và đem về khu an toàn bán. Mặc dù nguy hiểm không phải là không có, và đồ vật nhặt được càng ngày càng ít đi thế nhưng bù lại thì sinh vật lại càng ngày càng nhiều lên. Rau dại, các loại củ quả dại, cây thuốc, côn trùng, các con vật mặc dù biến dị rồi những vẫn nhỏ như chuột, cá hay thậm chí là mèo nhỏ chó nhỏ, bắt được đều có thể bán ra thành tiền. Dựa vào cái vành đai an toàn này cũng đủ để nuôi sống một đám người.

Nhóm của Tân đi qua, cũng không có ý định cạnh tranh gì với những người nhặt nhạnh này, chỉ tình cờ bắt gặp quả dại hay rau dại thì lấy một ít chứ không cố gắng tìm kiếm gì. Mục tiêu của bọn nó còn xa hơn nữa cơ, ở tận bên ngoài vành đai an toàn.

Đi được một lúc thì bọn nó gặp được một điểm trước chòi canh. Vậy là vành đai an toàn đến đây là kết thúc, nhưng do ở gần chòi canh nên xung quanh đây vẫn khá là an toàn, bọn nó vẫn có thể thấy được người qua lại.Lại đi thêm một đoạn ngắn nữa, kéo dài khoảng cách với điểm chòi canh thì hết người, bọn nó tiến hẳn vào khu vực hoang dã. Vẫn tiếp tục tiến lên một chút, và bọn nó bắt đầu gặp được các loại quái vật, sinh vật mới càng ngày càng nhiều hơn, giữa đống đổ nát của thành phố khi xưa, sự sống muôn màu bừng lên trong tầm mắt.

Ban đầu, đi trong vành đai an toàn thì An Nhiên và Thương còn cưỡi trên lưng con Lu, nhưng bây giờ hai cô bé chủ động bò xuống, giải phóng tự do cho con chó. Thế là con Lu thoát khỏi vai trò thú cưỡi, trở về với vị trí trinh sát quen thuộc mà đáng tự hào của mình. Nó chạy một vòng lớn xung quanh cả nhóm, sục sạo vào bất cứ bụi rậm nào khả nghi, đánh hơi mọi thứ và thỉnh thoảng còn đứng im lại dỏng tai nghe ngóng động tĩnh xung quanh.

Có con Lu làm cảnh giới, Tân yên tâm lắm. Hắn ra hiệu cho cả nhóm thả chậm bước tiến và để ý quan sát xung quanh, tìm kiếm những vật có giá trị.

Dựa vào thông tin trên bản danh sách treo thưởng, tụi nó có đầu mối để tìm kiếm và rất nhanh liền thu được thành quả. Dễ nhất là mầm dương xỉ, loại thực vật này khá giống cây dương xỉ nhưng thân xốp mềm, lá bẹ như tàu chuối, cây nào cây đấy đều cao hai mét có thừa.. Chỉ là đoạn ngọn lại quăn tít xanh non giống hệt mầm cây dương xỉ nên quân đội đặt luôn cây lạ là mầm dương xỉ. Giống cây này mọc nhiều ở khu vực ẩm ướt, cũng không hiếm, thu hoạch cũng không có gì khó khăn nên cả bọn rất nhanh thì gặp được. Mầm dương xỉ hái về dùng làm rau ăn, vi giòn ngọt có thể chế biến xào, nấu, luộc được nhiều món nên được rất nhiều người yêu thích. Bán loại thực phẩm này cũng rất dễ, cứ 2Dcoin một bó vài ngọn, cung không đủ cầu.

Bắt gặp loại thực phẩm quân đội treo thưởng, cả bọn hưng phấn thu hoạch chỉ để lại một người là Thương cùng con Lu cảnh giới. Mặc dù ra bên ngoài khu an toàn tất cả mọi người phải đặt yếu tố yên lặng, nghiêm túc cảnh giác và tập trung cao độ lên hàng đầu nhưng An Nhiên vẫn không nhịn được cười khúc khích khi được Tân kiệu lên cao để cắt mầm dương xỉ. Do trước đó hắn đã thăm do kĩ khu vực này rồi nên cũng không cứng nhắc quá với con bé. Ở gần đấy, Thương liếc thấy An Nhiên được anh Tân bế trên vai mà hâm mộ không thôi. Nhưng em vẫn luôn ghi nhớ nhiệm vụ của mình là cảnh giác cao độ, không dám lơ là dù chỉ là một giây. Còn Huyền Linh thì mỉm cười liên tục, đang cắt đoạn mầm, không hiểu cô tưởng tượng gì mà thỉnh thoảng mặt lại đỏ rực lên, hạnh phúc ngắm Tân và An Nhiên.

Thu hoạch được vài bó mầm dương xỉ lớn xong thì cả bọn lại tiếp tục lên đường. Theo thông tin hướng dẫn mà quân đội cung cấp, rất nhanh thì cả bọn tìm được mục tiêu treo thưởng khác. Đó là nấm bông, một loại nấm mới được quân đội nghiên cứu không độc có thể ăn được cách đây không lâu. Cây nấm này trước kia Tân nhìn thấy khá nhiều lúc di chuyển trên đường tới khu an toàn. Hắn không dám động vào vì không rõ có độc hay không nhưng bây giờ thì khác. Cây nấm bông này to bằng bát tô, màu trắng muốt, mũ nấm dạng cầu tròn xốp như cục bông. Nó mọc nhiều ở những chỗ gỗ mục ẩm ướt trong những hốc hác tối đen. Bình thường thì cũng khá khó gặp cây nấm này, nhưng chỉ cần tìm ở những khu phố cao cấp nhà dân dùng trần gỗ thì xác suất rất lớn là sẽ có.

Phát hiện ra thực phẩm hữu dụng, cả bọn nhanh chóng tiến hành thu hái. Đầu tiên là thám thính tình hình xung quanh, sau đó thì chia người ra cảnh giời rồi mới bắt đầu hành động. Nhét một số lượng khá lớn cây nấm vào ba lô xong, Tân kêu mọi người dừng lại di chuyển tiếp. Có thể nói hôm nay là ngày may mắn khi cả bọn đi được không bao lâu thì lại gặp đàn châu chấu trên bãi cỏ rộng. Nơi đây trước kia khả năng là sân thể dục. Đàn châu chấu này cũng là một loại thực phẩm quân đội treo thưởng. Thế là không cần nghĩ nhiều, cả bọn lấy dụng cụ ra rồi đuổi bắt.

Càng đi ra xa, bọn nó cũng càng hay bắt gặp được quái vật, số lượng lớn nhất vẫn là tụi nấm đầu người. Những loại quái vật và động vật biến dị khác cũng không hề ít. Nếu gặp quái đầu người là loại thường thì bọn nó đánh luôn. Số lượng ít khoảng một hai con thì thằng Tân chỉ đứng một bên lược trận, để ba đứa còn lại thay phiên nhau luyện tập chiến đấu, vừa để gia tăng kinh nghiệm thực chiến, vừa để kiểm nghiệm, áp dụng những gì bọn nó học được trong mấy ngày vừa qua. Nếu gặp các loại quái vật khác, bọn nó sẽ tra thông tin trong bản danh sách treo thưởng, thấy yếu thì đánh luôn. Còn mạnh quá hoặc không có thông tin thì bọn nó sẽ xem xét lại và ưu tiên bỏ qua. Gặp quái mới mà không bị phát hiện bọn nó còn chụp hình quay phim, theo dõi con quái đó một thời gian để thu thập thêm thông tin. Những thông tin này khi về đến khu an toàn có thể bán cho quân đội, cũng sẽ được trả tiền.

Thiên nhiên là một tòa bảo khố, có nguy hiểm nhưng cũng có những phần thưởng xứng đáng cho những ai can đảm khiêu chiến.

Mới đi một buổi mà nhóm của Tân đã có thu hoạch tương đối khá. Hai cái ba lô, một của hắn và một của Huyền Linh đều bị nhét căng phồng. Cái ba lô nhỏ trên lưng của An Nhiên và Thương cũng đựng vào một chút nữa, không phải chỉ toàn là sinh vật mới sau tận thế, bọn nó còn nhặt cả những vật hữu ích còn tồn tại từ trước tận thế đến giờ. Cảm giác thu hoạch khá là đầy đủ, đống này mà bán hết đi tính sơ qua cũng được vài trăm Dcoin.

Nhìn đồng hồ thấy hơn bốn giờ chiều, Tân quyết định trở về. Hôm nay là một ngày nhẹ nhàng, nếu được thì hắn muốn hôm sau lại đi thêm một chuyến nữa, tích thêm chút tiền. Kế hoạch trở về của hắn cũng sẽ tiến triển được nhanh hơn.

Nhất định…