Mạt Thế Nữ Phụ Trọng Sinh Xoay Người

Mạt Thế Nữ Phụ Trọng Sinh Xoay Người - Chương 13: Mẹ Ruột Của Khiêm Khiêm




Mười ngón của cậu thanh niên múa máy liên tục gõ gõ bàn phím, tra xét ra một hình ảnh, bối cảnh của hình ảnh là không gian ba chiều của bản đồ thành phố Thương, trên bản đồ đánh dấu một điểm màu xanh lục, không ngừng lập loè, từng vòng phát ra tín hiệu.



Cậu thanh niên nhẹ nhàng thở ra, âm thanh sung sướng:“Lão đại, em tra được vị trí của Khiêm Khiêm, chúng ta hiện tại đi cứu nó luôn không?”Những người khác đang vây quanh đây, thấy rõ ràng tin tức chủ nhà, người chủ này có quan hệ với Khâu gia, sắc mặt đều ai nấy đều không tốt, trong đó người có mái tóc quăn lượn sóng, mặc trang phục màu đen, người phụ nữ có dáng người nóng bỏng nói:“Có thể là cái bẫy hay không? Phương gia tuy rằng có chút tiền, nhưng chỉ là thương nhân bình thường, Khâu gia bắt Khiêm Khiêm sẽ không ngu ngốc giấu ở Phương gia?”Bạch Diệp trầm giọng nói:“Tra xem Khiêm Khiêm đã đi qua những nơi nào, mặt khác, tra tất cả người Phương gia.”Cậu thanh niên chính là Hầu Tam Nhi, mười ngón lần thứ hai múa máy tiếp tục gõ, trên bản đồ hiện ra lộ tuyến hoạt động của Bạch Khiêm Khiêm, lộ tuyến xuất hiện, một số địa điểm bị gián đoạn, hiển nhiên tín hiệu đã bị quấy nhiễu, không hiện ra.



Mà một số địa điểm, Bạch Khiêm Khiêm đi qua tương đối rõ ràng.



Trừ lúc cậu nhóc xuống sân bay, quán ăn, điểm dừng chân tại giao lộ, liền dư lại bốn địa điểm khác tương đối khả nghi.Bốn địa điểm này, có hai địa điểm tín hiệu bị quấy nhiễu, hiển nhiên Bạch Khiêm Khiêm gặp phải người Khâu gia phái đi bắt, dư lại hai địa điểm, một là viện nghiên cứu sinh vật, một là Phương gia, máy tín hiệu của Bạch Khiêm Khiêm báo hiện tại còn ở nơi đó.Tình huống phía Phương gia tra xét tương đối đầy đủ, Phương gia làm ăn buôn bán, là gia đình làm ăn có đạo đức, tiền kiếm được đều sạch sẽ, thường xuyên làm từ thiện, danh dự thanh danh trong sạch.





Vấn đề duy nhất là, Phương gia cùng Khâu gia quan hệ thân cận, Phương Cẩm Đường cùng người cầm quyền Khâu gia Khâu Hồng Thịnh là bạn tốt, con gái ông là Phương Vũ Hân cùng con trai Khâu Hồng Thịnh là Khâu Dịch Minh có hôn ước.Theo lý thuyết, Khâu gia làm những việc đó không có khả năng để Phương gia biết càng không để Phương gia nhúng tay vào, nhưng trên người Bạch Khiêm Khiêm giấu thiết bị định vị vì sao xuất hiện ở Phương gia,nói là Khâu gia bố trí bẫy, nói ra lại không thông.Người phụ nữ dáng người nóng bỏng thấy Bạch Diệp vẫn luôn trầm mặc, đến bên người anh ngồi xuống an ủi nói:“Khiêm Khiêm thông minh như vậy, khẳng định không có việc gì, anh đừng lo lắng……”Nói tới đây cô ta mở to hai mắt nhìn, thanh âm thay đổi, mang theo vài phần địch ý mà bén nhọn,“Cô ta là ai?”Sắc mặt những người khác giờ phút này trở nên vi diệu, theo bản năng nhìn về phía Bạch Diệp.



Hầu Tam Nhi tra xét ra hình ảnh Phương Vũ Hân, mà dáng vẻ của cô cùng Bạch Khiêm Khiêm có năm sáu phân tương tự! Đặc biệt là đôi mắt cùng cái miệng, còn có thần thái, như khuôn mẫu khắc ra.Bạch Diệp đôi mắt hơi nhíu lại, hạ lệnh nói:“Tra quá khứ của cô ấy.”Lúc trước bởi vì tinh trùng bị của anh đánh cắp điều tra ra là một tổ chức phi pháp ngầm thực hiện, đem tổ chức kia phá huỷ, cao tầng của tổ chức đã hủy tất cả dữ liệu cùng tư liệu.



Sau phát hiện sự tồn tại của Bạch Khiêm Khiêm, lúc đó đã hai tuổi, liền đem đứa nhỏ mang về nhà nuôi.Ban đầu anh đối Bạch Khiêm Khiêm tình cảm phức tạp, đứa nhỏ này hoàn toàn là ngoài ý muốn, không phải anh chờ mong.



Nhưng con đã sinh ra, sinh mệnh nhỏ như vậy, anh không xuống tay tàn nhẫn bóp chết được, càng không yên tâm để người khác nuôi, vì thế quyết định mang về nhà, để mẹ của anh đang nhàn rỗi ở nhà nuôi dưỡng.Kết quả thời gian dài, hai người sinh ra tình cảm phụ tử, anh đối với đứa nhỏ Bạch Khiêm Khiêm này không bỏ được, chân chính đem bé con trở thành con trai ruột mà đối đãi.



Duy nhất làm anh đau đầu, Bạch Khiêm Khiêm vẫn luôn muốn có mẹ.Vốn dĩ, anh đối với mẹ ruột của Bạch Khiêm Khiêm là ai một chút cũng không hiếu kỳ, chưa bao giờ nghĩ sẽ tìm bằng được người phụ nữ này, nhưng anh không nghĩ tới, lần này tới thành phố Thương làm nhiệm vụ, Bạch Khiêm Khiêm ngồi máy bay một mình chạy tới đây, thiếu chút nữa bị Khâu gia bắt đi, hiện giờ còn kéo ra một Phương Vũ Hân!Tuy rằng chỉ là ảnh chụp, nhưng trực giác Bạch Diệp nói cho anh biết Phương Vũ Hân chính là mẹ ruột Bạch Khiêm Khiêm.



Điều anh không nghĩ được với thân phận Phương Vũ Hân, làm sao có quan hệ với cái tổ chức ngầm đó?Hầu Tam Nhi gõ gõ đánh đánh trên máy tính, mau chóng tư liệu về Phương Vũ Hân liền có.



Đơn giản, Phương Vũ Hân từ nhỏ đến lớn là học bá, không chỉ có thành tích ưu tú,thiên phú nghệ thuật lại thập phần không tồi, hơn nữa lớn lên đặc biệt xinh đẹp.



Đổi cách nói, phẩm chất gen của cô tốt vô cùng, cũng giống như Bạch Diệp.





Nói cách khác, bởi vì cái này cô mới bị cái tổ chức ngầm để ý đến.Hầu Tam Nhi đột nhiên kêu một tiếng:“Tra được! Thời gian cô ấy học năm nhất làm tình nguyện tại công ty dược phẩm xx, được tham gia vào hạng mục quan trọng.”Nói tới đây, cậu thanh niên quay đầu nhìn Bạch Diệp,“Lão đại, tính thời gian, cô ây rất có thể là mẹ ruột Khiêm Khiêm.



Nhưng cô ấy không có nghỉ học, cũng không béo lên bất thường, hẳn là bị lấy trứng, không có mang thai.




Mặt khác, em vừa mới tra được, tại địa điểm này Khiêm Khiêm ngồi lên xe cô ấy.”Cậu ta chỉ, đúng là địa điểm thứ hai tín hiệu bị quấy nhiễu.Thấy Bạch Diệp vẫn luôn không nói, Hầu Tam Nhi hỏi:“Lão đại, anh tính toán tiếp theo làm gì? Cô gái này…… Không tồi a, anh thử xem sao?”Cậu ta vừa dứt lời, người phụ nữ tuốn uốn sóng thân hình nóng bỏng hung hăng trừng mắt, liếc cậu ta một cái, bất mãn nói:“Hầu Tam Nhi! Cậu nói hươu nói vượn cái gì đó? Tình huống của Khiêm Khiêm như thế nào cậu không biết sao? Nếu Phương Vũ Hân đúng là mẹ ruột Khiêm Khiêm, cô ta cùng lão đại cũng không có bất kì quan hệ gì! Hơn nữa cậu đừng quên, cô ta chính là vị hôn thê của Khâu Dịch Minh!”Nói xong cô ta hít một hơi thật sâu, quay đầu đối Bạch Diệp nói:“A Diệp, Phương Vũ Hân này nếu là vị hôn thê của Khâu Dịch Minh, chúng ta không nên tiếp xúc với cô ta là tốt nhất.”Nói xong cô ta khẩn trương nhìn sắc mặt Bạch Diệp, đáng tiếc trên mặt Bạch Diệp không nhìn ra được điều gì.“Đủ rồi,”Rõ ràng âm thanh thực nhẹ nhàng, lại làm người ở đây đều cảm nhận áp bách, sau đó anh còn nói thêm,“Dựa theo kế hoạch đã định tiến hành, cẩn thận một chút, không được kinh động đến Khâu gia.”(Đây là bộ truyện đầu tiên tớ dịch, có sai sót gì mong các độc giả góp ý.



Cùng đọc truyện trên d t r uy e n.



c o m ủng hộ tớ để có động lực ra chương liên tục nhé! Cảm ơn các độc giả đang theo dõi bộ truyện này.)……Phương Vũ Hân nhìn thấy Bạch Khiêm Khiêm đưa khuôn mặt hướng cô trông mong, cảm thấy thật đau đầu.



Vốn định không đưa Bạch Khiêm Khiêm mang về nhà, nghĩ sẽ liên hệ với người nhà Bạch Khiêm Khiêm.




Nhưng Bạch Khiêm Khiêm nói với cô, bởi vì người trong nhà không thích bé cho nên bé bỏ trốn, tâm tình trở nên rối rắm.



Cuối cùng, bất đắc dĩ đem Bạch Khiêm Khiêm mang về nhà cô.





Rốt cuộc chỉ là đứa nhỏ, tùy tiện để ở khách sạn cô không đành lòng, cũng không yên tâm.Bạch Khiêm Khiêm muốn ngủ với cô, Phương Vũ Hân rất xấu hổ, nhưng vẫn thỏa hiệp.



Vì thế, Bạch Khiêm Khiêm hưng phấn căn bản ngủ không được, không ngừng kể mấy năm nay ở nhà bị đối xử lạnh nhạt cùng ngược đãi như thế nào.



Phương Vũ Hân nhìn khuôn mặt bánh bao trắng mập, như thế nào cảm thấy mức độ đáng tin không cao.Bộ dáng Bạch Khiêm Khiêm, nào giống lớn lên bị ngược đãi.



Cậu bé tự tin lại thông minh, hơn nữa biết không ít kiến thức, cùng Phương Cẩm Đường, Khúc Thiên Hà nói chuyện đều có đạo lý rõ ràng, mấu chốt khuôn mặt bánh bao trắng nõn, mặc áo ba lỗ cùng quần đùi, Phương Vũ Hân còn cố ý xem qua, trên người bé con một chút vết sẹo đều không có, tính cách đặc biệt hoạt bát, thấy thế nào đều bị nuông chiều lớn lên.Nghe Bạch Khiêm Khiêm hưng phấn nói, Phương Vũ Hân ngủ quên lúc nào không hay.



Không biết qua bao lâu, cô bỗng nhiên cảm thấy lạnh, hơn nữa trong phòng có hơi thở xa lạ.



Thân thể Phương Vũ Hân căng cứng, sau đó cô mở mắt, rút ra con dao dưới gối nắm trong tay, đồng thời xốc chăn ngồi dậy.Cửa sổ không biết mở ra khi nào, bức màn bị gió đêm thổi lay lắt, một người đàn ông cao lớn, đứng ở vị trí cửa sổ thân thể che mất ánh sáng bên ngoài..