Mạt Thế Luân Hồi

Mạt Thế Luân Hồi - Chương 27: Tận thế phủ xuống




Phần III: Đi tới tận thế



Editor: Nguyệt Tích



——————lời nói đầu——————



Tai nạn sắp sửa giáng xuống, đất nước của chúng ta và toàn bộ thế giới sắp sửa diệt vong.



Thật hi vọng tôi có thể nói với các bạn, chúng ta có năng lực để chống đỡ trận tai nạn này. Thế nhưng, chúng ta không có.



Hôm nay... chúng ta và người nhà của chúng ta cùng bước vào hắc ám. Tuy tín ngưỡng bất đồng, nhưng tôi tin tưởng lời nói của tôi có thể đại biểu cho suy nghĩ của tất cả mọi người. Nguyện trời cao phù hộ chúng ta...



—— 《2012 》



——— —————



Gần như Địch Khải vừa gật đầu xong, Mặc Ly ngay lập tức liên hệ với Thủy tinh, đổi ba ngày trở về tận thế.



— Cẩn thận một chút. Tuy rằng lực miễn dịch của cậu cao hơn người bình thường, nhưng vẫn phải cẩn thận với loại virus mà TV đưa tin khi chúng ta vừa mới tới đó! — Huyền Phong thấy bóng dáng Mặc Ly dần dần biến mất trong cột sáng, lớn tiếng nói.



Tô Kỳ Đông vẫn luôn trầm mặc lại bất thình lình hô lên:



— Mặc Ly, nếu như có thể, cậu giúp tôi điều tra địa chỉ xxxx một chút. Xem em trai và em gái của tôi có sao không.



— Em trai em gái cậu tên gì? — Mặc Ly cảm thấy mình bị một cỗ lực lượng cường đại hút đi. Tiếng gió gào thét bên tai, cô phải lớn tiếng hỏi mới có thể nghe thấy tiếng nói của mình.



— Em trai tên Tô Kỳ Huy, em gái tên Tô Kỳ Nhi! — Tô Kỳ Đông hô xong mấy lời này, Mặc Ly đã triệt để biến mất tại Không gian của Thần. Cô sẽ trở về sau 12 giờ nữa. Hắn quay đầu lại, phát hiện Địch Khải và Huyền Phong dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình chằm chằm.



— Làm sao vậy?



— Hóa ra cậu cũng có em trai và em gái... — Huyền Phong lặp lại như có điều suy nghĩ. Tại sao Tô Kỳ Đông không hỏi cha mẹ mình trước mà lại quan tâm em trai em gái đầu tiên. Lại nói, có vẻ cả nhà Uchiha sở hữu Sharingan trong《Naruto》đều có một bệnh chung —— brocon.



— Không ngờ Tô Kỳ Đông cũng là brocon, siscon. Làm anh cực khổ. — Địch Khải cười tủm tỉm vỗ vỗ bả vai Tô Kỳ Đông.



—... — Đương nhiên Tô Kỳ Đông biết rõ hai người kia đang nhạo báng mình, chỉ có thể cạn lời không đáp.



——— ————————



Khi Mặc Ly tỉnh lại lần nữa, bản thân đang nằm trên ghế salon quen thuộc. Điện thoại rơi ở một bên, phía trên bịt kín một lớp bụi. Cô hơi mờ mịt nhặt điện thoại lên. Đã qua bốn ngày kể từ khi mình mất tích, thời gian chờ của di động dài đến 160 giờ. Mặc Ly phát hiện thời gian điện thoại cưỡng chế tắt nguồn không đến nửa giờ trước.



Bật nguồn điện thoại, mười mấy cuộc gọi nhỡ, đều là của cha mẹ và bạn bè gọi tới. Tay Mặc Ly có hơi run rẩy. Cô gọi lại, nhưng chỉ nghe thấy tiếng tút tút.



— Đáng ghét!!! — Mặc Ly nâng tay lên, muốn đập vỡ điện thoại trong tay, nhưng cánh tay lại cứng đờ giữa không trung. Mặc Ly vùi đầu vào cánh tay, ngón tay liều mạng nắm chặt mái tóc đen dài của mình.



Không biết qua bao lâu, tâm tình Mặc Ly mới bình phục lại. Cô ở trong phòng thuê chung với bạn học, cô lẽ bản thân cô mất tịch tạo thành phiền toái không nhỏ với người khác.



Cái mũi ngửi ngửi, nghe thấy một cỗ mùi vị mà giờ đây mình vô cùng quen thuộc.




Mùi máu tươi...



Run run ống tay áo, hai thanh súng kíp rơi ra từ ống tay áo rộng rãi. Mặc Ly hơi nheo mắt, nhẹ nhàng đi về nơi phát ra mùi máu tươi...



“Phanh ——” Mặc Ly phá cửa phòng tắm, súng kíp trực chỉ bồn tắm lớn —— nước trong bồn đã bị nhuộm thành màu đỏ máu. Vệt máu kéo dài tới cửa sổ, trên cửa sổ bị mở tung thậm chí còn in vài dấu tay máu mất trật tự.



Hồ vĩ kéo lên tờ báo rơi trên mặt đất, Mặc Ly nhìn sơ qua một chút. Mấy ngày nay, thế giới mình sống đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Thứ virus bị chuyên gia khoác lác đã được khống chế trước khi mình đến Không gian của Thần, hiện tại đã quét sạch toàn bộ thế giới.



Resident Evil... Tận thế... Nhìn bức ảnh trên tờ báo, cái được gọi là “người bệnh tâm thần có khuynh hướng bạo lực cực đoan”, y mang khuôn mặt đã hư thối, mở ra cái miệng thối rưỡi cắn xé lấy một con chó đã chết. Mặc Ly không lý do hừ lạnh một tiếng.



Hiện tại mình nên làm gì đây... Mình phải đi đâu để tìm người nhà?



Mặc Ly mờ mịt ngẩng đầu. Tựa như Địch Khải nói, cô đã hối hận.



Bởi vì xem Resident Evil vô số lần, cho nên biết rõ nếu thế giới bùng nổ virus cùng loại Resident Evil, sẽ có kết quả như thế nào. Cha mẹ mình ở tòa thành thị xa xôi khác giờ đây ra sao? Là được quân đội chính phủ đón đi, hay là gia nhập căn cứ của người sống sót, hoặc là... biến thành xác không hồn.



Mặc Ly huy súng trong tay, một cước đá văng cửa lớn, chạy xuống theo cầu thang. Vách tường tuyết trắng in đầy vết máu đỏ sậm, có khi còn nhìn thấy chiếc giầy hoặc đồ vật lẫn lộn rơi dưới đất. Loại tình huống này, cô đã thấy qua trong phó bản Left 4 Dead, nhưng khi nhìn thấy trong hiện thực, lại có một loại cảm giác tuyệt vọng không thể xóa nhòa —— đây không phải trò chơi.



“NGAO—— “



“Phanh—— “ Phản xạ có điều kiện giơ tay phải lên bắn một phát, một con Zombie mời ló ra từ cạnh cửa đã bị xung lượng mạnh mẽ của súng kíp đánh vỡ đầu.



Mặc Ly sửng sốt một chút. Quần áo này... là thiếu phụ thích dẫn chó đi dạo ở dưới lầu. Chiếc váy ngay ngắn xinh đẹp đã dính đầy máu đen, mất đi đầu, cánh tay không được toàn vẹn của y. Có thể tưởng tượng được lúc ấy đã gặp phải tuyệt cảnh cỡ nào.




Đột nhiên dừng bước khiến thiếu nữ Hồ ly nhớ tới diện mạo hiện giờ của mình, không phải người nào cũng có thể tiếp nhận. Vạn nhất bị người sống sót thần kinh suy nhược nhìn thành Zombie biến dị, vậy thực sự sẽ thành chuột chạy qua đường người người hô đánh rồi. Chết không nhắm mắt.



Bào tử thảo Ma giới đã hoàn toàn thăng cấp thành “thú cưng” ngự dụng của Yêu hồ. Bào tử thảo đang ngủ ngon trong cái đuôi ấm áp cảm giác được chủ nhân kêu gọi, ân cần nở ra một đóa hoa nhỏ, phun ra cái mũ che nắng.



Đem mũ che nắng rắn rắn chắc chắc đội trên đầu, đeo kính râm, nhét bốn cái đuôi vướng bận vào trong váy dài kiểu Gothic. Cuối cùng Mặc Ly cũng biến mình thành bộ dạng “nhân loại”, tuy rằng... cái tổ hợp này nhìn qua càng quỷ dị hơn.



Lao ra khỏi cửa thép của chung cư, hai tay Mặc Ly đè chặt lên bả vai của con zombie đánh tới, lộn ngược qua đỉnh đầu nó. Trách không được trong cầu thang không thấy tung tích zombie, hóa ra toàn bộ đều tụ tập ở tầng dưới cùng! Gần mười con zombie qua lại dưới lầu, khi Mặc Ly xuống tới lập tức gào rú nhào lại.



— Yo —— Làm một phát không?



Mấy thanh súng kíp rơi xuống từ váy dài. Mặc Ly chống đầu một con zombie khiến mình ngưng giữa không trung, tay kia cầm chặt vũ khí. Bốn cái đuôi giương nanh múa vuốt duỗi ra từ dưới váy, câu lên bốn thanh súng kíp. Đồng thời hướng tới các phương hướng bất đồng mà nổ súng, năm con zombie ngã xuống đất cùng lúc.



Cái đuôi dùng sức ném súng về phía zombie. Hiển nhiên, sức mạnh của cái đuôi và thuộc tính cơ bản tệ hại có liên quan trực tiếp. Kèm theo tiếng gãy xương thanh thúy, con zombie ngã nhào bên tường. Một cước đạp lên đầu zombie dưới thân khiến xương sống vặn vẹo, cái đầu xụi lơ trên cổ.



Mặc Ly nheo mắt lại, điều động tinh thần lực toàn thân. Nguyên bản động tác của zombie cũng rất chậm rãi, trong mắt cô gần như đã biến thành pha quay chậm. Xoay người tránh thoát một con zombie, nhặt lên súng kíp rơi trên đất vẫn chưa kịp sử dụng, một phát headshot với zombie trên mặt đất.



Bắt chéo cánh tay ở trước ngực, thanh súng đã sử dụng bị vứt sang một bên, súng kíp mới xuất hiện ở trong tay, bắn vào đầu con zombie cuối cùng. Mùi tanh hôi dày đặc và rung động thị giác mà zombie mang lại kích thích thần kinh Mặc Ly. Tuy rằng đã trải qua phó bản Left 4 Dead nhưng cô vẫn chưa đạt tới cảnh giới bách độc bất xâm.



Giải quyết xong một tiểu đội zombie, Mặc Ly bắt đầu suy nghĩ bước hành động tiếp theo của mình. Tận thế bộc phát chưa được vài ngày, trong thành thị có lẽ còn rất nhiều người sống sót. Hay mình nên tìm người còn sống, hành động cùng bọn họ đi, sẽ đề cao tỷ lệ tìm được cha mẹ... Chỉ là cái tỷ lệ này có thể vượt qua 10% hay không cũng là một vấn đề.



Dù sao chỉ ở đây ba ngày, cho dù diện mạo Yêu hồ có bị lộ, cũng không có chính phủ nào ăn no rửng mỡ tìm tới để đuổi bắt.




Mang theo ý nghĩ cam chịu, Mặc Ly định đi đến siêu thị gần chung cư nhất, chuẩn bị “thử thời vận“. Xem coi có thể tìm được người còn sống nào khác không.



Dù sao mình đã về gần một giờ, nhưng ngay cả một người sống sót cũng không nhìn thấy. Thiếu nữ Hồ ly tách rời với tận thế bắt đầu nghi ngờ nhân loại có phải đã toàn quân bị diệt rồi không.



“Rống!”



Mặc Ly vừa mới bước ra cửa lớn, những con zombie ẩn nấp ở bốn phía đã cảm giác được mùi của người sống mà xuất hiện tới tấp, lung la lung lay ló ra từ ô tô hai bên đường và cửa thủy tinh của cửa hàng. So với đám quán quân chạy nước rút trong Left 4 Dead, mấy con này hiển nhiên không phải chậm hơn chỉ một chút.



Mặc Ly tự cho mình có thể bỏ rơi zombie, vung mấy cái đuôi bắt đầu nhảy lên ô tô đậu đầy trên đường... Mười phút sau, phía sau tập kết một bầy zombie ngay cả chính cô cũng không có dũng khí quay đầu lại nhìn. (Người dịch: Ngu thì chết chứ bệnh tật gì =)))



— Oa a a a —— đừng qua đây a a ——



Thiếu nữ Hồ ly từ nhảy chân sáo biến thành chạy như điên. Bầy zombie sau lưng có thể so sánh với cơn lũ zombie trong Resident Evil 4. Có điều nhân vật chính là một con Yêu hồ vừa thoát ly hàng ngũ newbie mà không phải là chiến thần Alice. Tự thân tỉnh ngộ một cách sâu sắc, Mặc Ly bắt đầu rót yêu lực vào chùm nho trong tay, chia thành hai nửa ném ra sau lưng.



Quả nho tròn trịa bị bàn tay hư thối của zombie bắt lấy, sau đó ——



“Oanh ——” Vụ nổ làm dậy lên mùi máu tươi đậm đặc và hương hoa quả, hòa cùng một chỗ quả thực là thuốc gây nôn thiên nhiên.



Mượn lực nhảy lên, lướt qua một cỗ xe buýt nằm giữa đường, Mặc Ly tạm thời thành công cắt đuôi biển zombie mênh mông sau lưng. Dùng đuôi ném bay hai con zombie lay động, cô nhìn thấy mục đích cách đó không xa —— một siêu thị tổng hợp cỡ nhỏ.



Lần trở về tận thế này Mặc Ly hết sức sốt ruột, thậm chí ngay cả thức ăn nước uống cũng quên bổ sung. Cô cần bổ sung vật tư gấp để chuẩn bị cho sinh hoạt của 7 ngày sau. Dù sao, lần này chỉ mình cô hành động, không có trợ giúp từ những người khác.



(ND: Đoạn này lạ nhỉ? Đầu chương bảo chỉ đổi có 3 ngày thôi mà?)



Thanh lý xong mấy con zombie lảng vãng xung quanh, Mặc Ly lặng lẽ tiếp cận cửa lớn siêu thị. Hình như... có người? Cô nhìn thấy quần áo màu trắng lúc ẩn lúc hiện trong cửa, không khỏi nhớ tới ngày hôm qua còn cùng một quý cô oán linh sống chung một chỗ (sương mù lớn). Bất thình lình cô nhảy đến trước cổng chính, dùng cái đuôi đập nát thủy tinh chống đạn, vũ khí trong tay trực tiếp chỉ vào vật thể kia.



— Yo — thiếu nữ, làm ——



— Oa a a —— chị yêu quái ơi đừng mà! Em gầy lắm chỉ có thể nấu canh a a a ——



(ND: Choyduu cưng vãi " 3")



Hai người đồng thời sững sờ ngay tại chỗ.



Toàn bộ mặt mũi của Mặc Ly đều run rẩy, chậm rãi dời súng. Một thiếu nữ xinh xắn nhỏ nhắn, hoặc có thể dùng từ nhỏ gầy để miêu tả, đang ôm đầu co lại thành một nhúm run lẩy bẩy, cố gắng biểu đạt bản thân không thể trực tiếp bỏ vào bụng.



Tác giả: Gặt hái một thiếu nữ không thể trực tiếp bỏ vào bụng =.= bán manh muốn được ban thưởng nha —— người ta vất vả khổ cực chạy tới từ trường quay cách vách đó (xem như ta chưa nói gì đi...)



Độ dài nhạc dạo của tận thế hơi ngắn, chủ yếu dùng để chôn dấu phục bút cho những chương sau này, cũng là vì tạo một bầu không khí vui vẻ chút ~ Báo trước nè... phần tiếp theo chính là bước ngoặt của cuộc đời Mặc Ly, ừ... cơ bản là thế.



Ps: Anh trai Tô Kỳ Đông, siscon brocon cậu có hay không có....



Người dịch: Phần giới thiệu ở đầu bỏ sót một nhân vật, chân thành xin lỗi TwT



“13. Wright: sinh mệnh nhân tạo, thừa hưởng gene gốc của Mặc Ly, có được thiên phú niệm lực và tinh thần lực cực cao. Bề ngoài cậu chỉ mới hơn mười tuổi, là tinh thần năng lực giả thứ hai của đội ngũ. Em trai ruột của Mặc Ly trên phương diện gene, mắc chứng siscon trầm trọng.”