Mạt Thế: Không Thức Tĩnh Dị Năng Ta Vẫn Là Đại Lão

Chương 55: Bất lực




Mưa rơi tầm tã 3 ngày 3 đêm. May thay ngày đầu tiên mưa xong có khoảng 3 giờ đồng hồ mưa tạm thời dừng lại nên một số người chưa kịp về nhà liền cấp tốc trở về.

Thiên Dương cùng Tần Minh lúc đầu cũng không dám bước ra ngoài để về nơi ở nhưng khi thấy Thiên An nhanh chóng quyết định ôm nhà hắn bảo bối chạy nhanh về nhà khi, bọn họ cũng nhanh chóng tận dụng cơ hội ngắn ngủi này mà đi về nơi cư trú.

Sau 3 tiếng tạnh mưa, cơn mưa dường như được nâng cấp mà càng rơi thêm nặng hạt.

Ngay càng nhiều hạt mưa rơi xuống, ban đầu là màu nước trong pha tí đỏ nhạt, cho đến màu đỏ đậm, rồi đỏ đen, cuối cùng kết thúc bằng màu xanh lá cây và màu tím.

Mặc dù chỉ 3 ngày nhưng có vô số người vì ở nơi chật hẹp mà bị úng.

Vô số người đói bụng vì không có sẵn đồ ăn tích trữ.

Còn nói nếu đi ra ngoài sao. Thật sự không ai dám bước ra ngoài một bước.

Nhìn này càng ngày càng mài mòn bức tường, hay ngày càng đỏ đậm mặt đất, không một ai dám liều mạng bước ra khỏi nơi trú ẩn.

Mặc dù có một số người đói bụng quyết tâm muốn cầm dù hay đồ bảo hộ ra ngoài kiếm ăn thì lại phát hiện một điều kinh hoàng.

Trong căn cứ có 1 con gà mái được một người nuôi lấy trứng bị nhốt ngoài hành lang.

Hạt mưa rơi xuống lọt qua hàng rào, tưới vào con gà mái.

Mặc dù đã có dự cảm và muốn trốn thoát nhưng vì đang bị giam trong lồng sắt, khiến nó uổng có bản năng động vật lại không thể trốn khỏi nguy hiểm dự đoán.

Càng ngày ánh mắt nó càng thêm đỏ đậm.

Hàng ngàn cọng lông tơ như biến thành gai nhọn mà xù lên đinh vào trên lồng sắt.

Bộ lông của nó sắc bén đến nỗi ngay cả lưới sắt cũng muốn dứt đoạn.

Chưa đợi lồng sắt căng bể thì nó đã dùng mỏ và vuốt phá tan cái lồng nhỏ bé.

Các mô cơ tế bào của con gà như được thực thể hoá, không ngừng nhảy múa hoạt động sôi nổi khiến con gà ngày một to lớn.

Đã vậy nó còn toát ra lửa có thể đốt cháy phòng rồi nhanh chóng nắm được khả năng bay lượn dù trước kia nó chưa từng biết bay.

Vô số người hoảng hốt mà nhìn con gà cùng một số động vật, thú cưng trong nhà mắc mưa tương tự mà nhanh chóng bành trướng.

Một số người nhanh nhạy khi nhận thấy không đúng đã kết liễu bọn chúng trước khi tiến hoá hoàn thành.

“Rầm”

Tần Minh dùng dị năng tấn công vào một con chuột đang biến hóa giữa chừng khiến nó không kêu lên chói tai.

Nhanh nhẹn dứt khoát chỉ một đòn mà Tần Minh đã hạ gục được này chỉ chuột.

Một con chuột biến dị to bằng một con khỉ đang nhanh ngã xuống bắn nước tứ tung.

May mà Thiên Dương và Tần Minh đứng cũng đủ xa nên nước không bị lan đến.

Thiên Dương đang tò mò nghiên cứu sác con chuột thì chợt nhận ra điểm khác lạ.

Cậu nhanh chóng cầm lấy bộ đàm gọi điện cho Vương tiến sĩ.

Tần Minh cũng không khỏi kinh ngạc mà nhìn phía trước con chuột rồi nhìn lại vết máu, sau đó liền cẩn thận mà lui lại tránh sự rắc rối.

“Các các các”

Một con gà đang bay về hướng họ nhanh như xe chạy.

“Rầm”

Chỉ thấy nó dùng móng vuốt vượt lên cắt sé con chuột làn da.

Lộ ở bên trong không phải là máu tươi và nội tạng mà là tinh oánh dịch thấu tinh hạch.

Đúng vậy từng giọt máu như biến thành những viên đá quý hay thạch lục bảo quý giá không ngừng ống ánh mỹ lệ.

Con gà không ngừng mắt đỏ mà nhanh chóng nuốt lấy toàn thân sác chuột.

Không những thế các động vật khác bị biến dị cũng nhanh chóng chạy ra chém giết nhau ý đồ nuốt càng nhiều hơn năng lượng.

Trong 3 ngày ngoại trừ tránh né nước mưa, nhân loại còn phải cố gắng tìm kiếm đồ ăn, cố gắng tránh đi trận chiến của các động vật biến dị, hay phải đối mặt với nguy cơ đột biến gen và bài thải của thiên nhiên cũng như tâm chết lặng giữa thiên tai rộng lớn.