Mạt Thế: Không Thức Tĩnh Dị Năng Ta Vẫn Là Đại Lão

Chương 48: Thuốc




Trong chốc lát Tần Minh hoảng hốt ôm lấy mình đầu vẽ mặt thống khổ.

Từng mạch máu trên khuôn mặt và cổ của cậu như đang cớ sức sống mà sôi động nhảy lên.

“Bịch, bịch, bịch”

Cảm giác như có căn búa ta gõ thẳng vào thức hải khiến cậu không kiềm được mà dừng lại trong giây lát.

Thế nhưng trong chiến đấu chỉ một giây phút nhỏ cũng đã thay đổi hết thảy tình thế.

Vết đao giữa chừng lại chệch hướng về con kiến hộ vệ giáp sắt và lấy đi của nó nửa người.

Dù thất thủ và chỉ giết được một con kiến cận vệ nhưng cũng đã nói lên được vết đao đó chứa sức mạnh to lớn như thế nào.

Một con kiến bên phải nhìn thấy đồng bọn tử vong liền không ngần ngại tiến lên áp sát, ý đồ gặm lấy tay phải của Tần Minh.

“KENG”

Một âm thanh vang dội phát ra

Rất may mắn cho Tần Minh vì Thiên An đã nhanh chóng bao bọc và tạo cho cậu thêm 2 màng bọc kết nối, kiêm thêm màng nhiễu tấn công tinh thần của kiến chúa.

Tần Minh không dám manh động tiến tới, cậu lui lại về phía sau để lấy lại sức chuẩn bị chiến đấu lâu dài.



“Học học học”

Tiếng thở dóc dồn dập vang lên cho thấy người này đang hết sức vất vả chạy một chặng đường dài.

Minh Gia Văn cũng Vũ Vinh đám người đang nhanh chống di chuyển lên lại phía trên đại sảnh, không biết lý do vì sao mà cửa thang máy không hoạt động. Bọn họ đành phải đi thang bộ từ tầng hầm số 8 lên trên khiến ai nấy cũng mệt mỏi hết sức.

Thiên Dương cùng mọi người nghe thấy tiếng thở dốc và tiếng bước chân nên ai nấy đều quay lại nhìn lấy Minh Gia Văn.

Minh Gia Văn lúc này đã mệt lả nhưng vẫn không hề kéo dài thời gian mà nhanh chóng di chuyển đến một đám binh lính khác đang thủ vệ dặn dò kỹ lưỡng.

Ở bên kia đàn kiến vừa hăng vừa tiên thêm sức mạnh.

Bọn chúng nhanh chóng chồng người lên nhau ý định leo vào tường thành.

Tang thi dị năng hay tang thi khác cũng không ngừng tấn công ồ ạt.

Trên dưới tường thành ai cũng vật vã phòng vệ, tính thế không được tốt lắm

Một quân binh đang đứng trên tường nã súng thì bất thình lình nhận thấy nguy hiểm đang tới gần.

Cậu ta chưa kịp né tránh thì đã bị một con kiến cắn đứt nữa người bị kéo ngã xuống tường thành.

Chưa kịp hoàn hồn đám người, họ lại hoảng hốt sợ hãi khi đàn kiến nhanh chóng bò vào trong tường thành.

Không chỉ xếp chồng nhau leo lên tường thành, bọn chúng cũng đang đào động quanh chân tường ý đồ thâm nhập.

Dù đã được xây dựng và tu sửa chắc chắn nhưng cũng không địch lại dị năng của bọn kiến đỏ kiến mặt đất được đào ngày càng một khoan.

Một con kiến hung hãn, tiên phong đi đầu dò xét với cặp râu dài và đôi mắt linh động chuyển qua chuyển về như đang khảo sát tình hình.

Bọn chúng đã khoan được một đường hầm dẫn vào căn cứ và không ngừng phát tính hiệu thông báo cho đồng bọn.

Dù đã chống trả nhưng đám người Tần Minh cùng binh lính cũng không thể phân thân chóng lại một đội quân đông đảo.

Đang lúc tuyệt vọng kêu rên than khóc vang vọng khắp nơi lúc một vài giọt sương rơi xuống nhẹ nhàng xung quanh đám người.

Đó chỉ là hạt nước li ti linh động di chuyển xung quanh như sương mù nhỏ tập trung bao bọc vây quanh đàn kiến.

Trong màng sương mù màu tím huyền ảo đó đám kiến như gặp thứ gì kích thích không ngừng bạo động và chạy loạn.

Bọn chúng tấn công tất cả mọi thứ xung quanh kể cả là đồng loại.

Nhóm người ai cũng hoảng hốt mà lùi lại và một vị trí khác để tránh vạ lây.

Một số con kiến không chịu được mà dần dần yếu đi, bọn chúng ngựa nguậy một hồi lâu rồi không có cách nào khác mà yên lặng nằm im và tử vong.

Đàn kiến như nhận thấy được điều gì nhanh chống lui lại, trên đường gặp một số tang thi cũng bị bọn chúng tiêu diệt nhằm tạo đường thoát cho bản thân.

Ngay cả mệnh lệnh của con kiến nhỏ bọn chúng cũng không hề nghe theo, cả bọn đều không chịu được mà theo bản năng lùi lại.

Vận tốc đó có thể nói là nhanh hơn vận tốc tiến công gấp 5 lần của chúng.

Không lâu sau ngoại trừ sót lại đám tang thi ích ỏi thì đàn kiến như đã bốc hơi biến mất.

Nếu không phải trên mặt đất còn sót lại bọn chúng thi thể cùng dấu vết thảm thiết của chiến tranh lúc thì dường như bọn họ chỉ vừa xem một bộ phim bom tấn nào đó mà thôi