Mạt Thế Giả Tưởng

Mạt Thế Giả Tưởng - Chương 54: Trần Văn Trúc tới




Căn cứ Việt Quốc Xã, phòng Hiểu Trưởng

Trần Văn Trúc ngồi trên ghế hiệu trưởng, đối diện với hắn là một hắc y nhân.Nếu để ý, sẽ phát hiện ra thằng này chính là một trong bốn Tiến Hóa Giả mà Lạc Thần tha chết,

Quỳ một chân dưới đất, âm thanh cung kính cực kì

“ Thiếu gia! Đã tìm được nơi ở của bọn người Lạc Thần”

“ Chó Săn, mày làm tốt lắm. Bảo thằng Ngọc với thằng Hiếu, ngày mai theo tao đi gặp bọn họ” Trần Văn Trúc hài lòng gật đầu, đoạn dặn dò

“ Vâng! Thiếu gia” Chó Săn cung kính nói, sau đó rời đi để lại Trần Văn Trúc mang theo vẻ suy nghĩ ngồi đó

****************

Sáng sớm, Lạc Thần lẳng lặng đứng ở trên mái nhà, trên đầu hắn là một con mắt màu đỏ đang xoay tròn. Hiển nhiên, Lạc Thần đang sử dụng Thiên Lý Nhãn

Đêm qua, Saeko cùng Ly Tiên theo Lạc Thần lên phòng liền chủ động rời đi. Dù sao, hai nàng da mặt vẫn rất mỏng, lại còn là xử nữ, cũng không chủ động cùng Lạc Thần ngủ chung

Mà Rei thì ôm Alice ngủ say, Airi thì 100% sẽ không để Lạc Thần trèo lên giường nàng. Cuối cùng nha, Lạc Thần cũng chỉ có thể ôm Lilith xxx một hồi rồi ngủ. Mặc dù làm việc này rất sướng, bất quá tiêu hao thể lực cùng tinh thần khá lớn, dù cho là Thần Tuyển Giả, Lạc Thần cũng phải nghỉ ngơi một hồi

Sáng sớm tỉnh lại, Lạc Thần liền đứng trên này dùng Thiên Lý Nhãn quan sát mọi hoạt động trong vòng bán kính 6m. Bất kì một hành động nào trong bán kính 6m, Lạc Thần đều sẽ biết tới

*****************

Cách nhà Rika môt đoạn đường về phía đông. Hai thanh niên sải bước trên đường. Một trong hai người chính là Trần Văn Trúc, người còn lại là một nam nhân cao to đen hôi, cánh tay xoay tròn những viên bi nhỏ xíu, những thây ma nào tiến lại gần đều sẽ bị viên bi bắn thủng đầu

Nếu để ý, ở trên mái nhà còn có một người đang chạy rất nhanh, như thế dưới chân hắn không phải mái nhà mà là đất bằng vậy. Đây là một thanh niên hơn hai mươi, tóc bạch kim, mắt xanh lam lạnh lẽo, không cảm tình. Khuôn mặt thanh tú khá giống con gái. Thân hình không gầy cũng không lực lượng, có thể tính là cân đối

Lưng đeo một khẩu Bazett M99 nặng nề. Mang theo một khẩu súng hạng nặng mà vẫn ở trên mái nhà di chuyển nhanh nhẹn?.... người này không tầm thường chút nào

“ Xung quanh thây ma đều đã bị thanh tẩy không còn con nào à?” Trần Văn Trúc nhìn một đường thênh thang, xác thây ma nằm la liệt khắp nơi. Trong mắt lóe lên một tia ngưng trọng

Theo như Chó Săn kể lại, quanh đây thây ma khá đông đảo. Thế nhưng chỉ sau một đêm liền không còn mấy con cho thấy bọn chúng đều đã bị giết sạch. Mà có thể dọn dẹp cả một khu phố thây ma, chứng tỏ thực lực đám người Lạc Thần không hề yếu kém. Đây chính là lý do tại sao Trần Văn Trong ngưng trọng

“ Thiếu gia, theo như ảnh chụp của Chó Săn thì ngôi nhà kia chính là nhà của mục tiêu” tên cao to tay một tay cầm điện thoại, một tay chỉ về phía nhà Rika, trầm giọng

“ Thiếu gia! trên mái nhà có người” Thiếu niên chạy trên mái nhà dùng giọng điệu không cảm tình, tay cầm ống nhòm khẽ nói

Nghe thế, Trần Văn Trúc trên tay ngưng tụ một cái ống nhòm quân sự, dùng ống nhòm nhìn về phía nhà Rika. Khi thấy Lạc Thần đứng trên mái nhà, sắc mặt Trần Văn Trúc trở lên âm trầm

“ Chính là hắn? Lạc Thần”


“ Là kẻ đã giết đám người Huyết Lang sao? thiếu gia, mối thù này, quyết phải trả” tên cao to hai mắt toát lên sát khí mãnh liệt. Hắn với Huyết Lang quan hệ không tệ, giờ đồng bạn bị giết, thủ phạm thì đang ở ngay trước mặt, tên cao to không tức giận mới là lạ

“ Ngọc. Mày im miệng cho tao. Tý nữa mày mà cùng bọn nó gây xích mích. Bị giết tao cũng mặc kệ mày” Trần Văn Trúc âm thanh băng lãnh, cảnh cáo.

Lạc Thần giết người không ghê tay, Trần Văn Trúc đã lĩnh thử qua. Nếu thằng đàn em mình gây gỗ với Lạc Thần, kết quả chỉ có cái chết. Hắn cũng không muốn khi không mất đi một tên Sinh Tôn Giả

“ Vâng, thiếu gia” Tên to con dù không cam lòng bất quá vẫn nhận mệnh. Nhìn ra, Trần Văn Trúc có rất cao tiếng nói trong căn cứ

" Hiếu! mày đi trước đi. Tốt nhất đừng để đối phương nhìn thấy"

" Đã rõ"

Trần Văn Trúc không biết, bọn chúng đã ở trong pham vi 6m, với phạm vi đó, Lạc Thần há lại không biết. Trên mặt hắn kéo ra một nụ cười tà, cười lạnh

“ Đã tới rồi sao… Chỉ dẫn theo hai tên đàn em sao?”

Thu hồi Thiên Lý Nhãn, Lạc Thần quay lại phòng. Nếu đối phương đã tới, hắn cũng không thể không tiếp đón chu đáo được

Vừa xuống dưới, Lạc Thần phát hiện Airi đang đứng ở trên sân thượng, một đôi mắt ngập nước mang theo u buồn nhìn ra xa.

Đồng phục thủy thủ với áo dài màu tím than khiến vòng một của nàng trở nên khiêm tốn chút. Váy ngắn chưa tới đầu gối, phẳng phất như chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng đủ nhìn thấy chiếc quần lót màu hồng phấn phía bên trong khiến Lạc Thần một trận miệng đắng lưỡi khô

Ánh mắt đảo quanh thấy không có ai, khóe miệng treo nụ cười tà mị, từng bước một đi tới

Airi giống như suy nghĩ tập trung thế nên không có phát hiện Lạc Thần phía sau.

Nghĩ tới đêm qua bị Lạc Thần rape, trong lòng Airi khổ sở vô cùng. Nàng rất muốn rời đi nơi này, thoát khỏi tên ác ma Lạc Thần, thế nhưng thế giới bên ngoài nguy hiểm lại để Airi thoái trí

Ngơ ngác đứng ở sân thượng, nàng không biết tương lai mình sẽ ra sao nữa.

Bỗng nhiên, Airi toàn thân cứng lên. Một đôi tay hữu lực ôm lấy nàng từ phía sau, sau đó, một giọng nói quen thuộc mà nàng không thể nào quên được vang lên

“ Airi, có chuyện gì sao? ”

“ Tôi có sao cũng không liên quan tới anh” Airi sắc mặt bất thiện, lạnh lùng nói. Thân hình khẽ cựa quậy định thoát khỏi Lạc Thần ôm ấp nhưng không được.

“ Buông ra” Thấy mình không thể thoát khỏi tay đối phương, Airi quay đầu lại, ánh mắt chán ghét nhìn Lạc Thần, gắt lên

“ Làm sao? ghét anh” Lạc Thần phẳng phất không để ý tới ánh mắt giết người của Airi, cười hỏi.

“ Ghét!? Sau những gì anh làm với tôi, anh nghĩ tôi tha thứ anh sao?” ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn Lạc Thần, ánh mắt đó hận không thể một đao chém chết đối phương vậy

“ Ha…ha, ngoài miệng nói ghét anh, nhưng thân thể thì không vậy ah” Lạc Thần cười ha hả. Bàn tay to đặt lên bộ ngực hùng vĩ, mềm mại của nàng nàng. Tay còn lại luồn qua váy ngắn, xuyên qua quần lót, đặt xuống vùng cấm địa … bắt đầu làm công việc mà mình yêu thích nhất

“ Không….” Hai nơi mẫn cảm nhất bị tập kích để Airi mắt trợn lên, định hét lên nhưng ngay lập tức bị Lạc Thần dùng miệng chặn lại

“ Ô…Ô…”

Miệng bị chặn lại để Airi dù muốn kêu gào cũng chỉ phát ra những tiếng âm ỉ mà thôi. Hai tay vùng vẫy muốn đẩy Lạc Thần ra nhưng không được.

Dùng đôi mắt ngập nước, đáng thương nhìn Lạc Thần. Trong lòng một phen khuất nhục. Tại sao? tại sao những chuyện này lại tới với nàng chứ. Airi nghẹn ngào

Thơi gian trôi qua chậm chạp, dưới thế công của Lạc Thần. Airi từ phẫn nộ, khuất nhục đến giờ là động tình. Khoái cảm mãnh liệt khiến nàng đầu óc quay cuồng. Má đào ứng hồng, hai mắt mê ly tràn đầy vẻ gợi tình

~A…

Theo một tiếng rên khẽ của Airi, thân thể nàng cứng ngắc, run rẩy từng đợt một. Sau đó, toàn thân vô lực nằm trong lòng Lạc Thần, sắc mặt hồng hào vô cùng

Lạc Thần ở trên tai nàng cắn nhẹ một cái để cho Airi run lên. Sau đó hắn thả nàng ra, ở bên tai nàng thì thào

“ Trần Văn Trúc đang ở dưới nhà. Nếu như muốn gặp lại chị mình, thì tối nay ở phòng đợi anh”

Nói xong, Lạc Thần buông Airi ra, sau đó rời đi. Với Airi, hắn cũng không vội, mỗi ngày xxx nàng, sau đó cứu Marina ra, hắn không tin Airi không bị chinh phục.

Vừa rời khỏi phòng, Nguyễn Huy liền xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt là lạ nhìn Lạc Thần. Đang định nói gì đó, thì Lạc Thần đã lên tiếng trước

“ Không cần nói, tao cũng biết rồi. Thằng Trúc đã tới, chúng ta cũng nên đi xuống tiếp đón nó ah”

Nguyễn Huy:….

“ Lạc Thần… Tao muốn biết… Tất cả đều là do mày bày ra phải không?” Nguyễn Huy ánh mắt sắc bén nhìn Lạc Thần. Từ khi Lạc Thần giết mấy tên đàn em của Trần Văn Trúc cho tới thời điểm hiện tại, nhìn qua rất bình thường nhưng Nguyễn Huy cảm giác như có một bàn tay vô hình sắp đặt tất cả vậy

Lại thêm thái độ bình thản của Lạc Thần, tựa như mọi chuyện hắn đều nắm rõ khiến Nguyễn Huy không khỏi lớn mật nghĩ: Mọi việc có phải đều do Lạc Thần sắp đặt

Nếu thật là vậy, thì thằng bạn thân của mình thật quá cmn khủng bố rồi.

Trả lời Nguyễn Huy, chỉ là nụ cười thần bí của Lạc Thần

“ Mày cứ thử nghĩ xem”

Nói xong, xoay người đi xuống dưới để lại Nguyễn Huy ngơ ngác đứng đó