Mạt Thế Giả Tưởng

Mạt Thế Giả Tưởng - Chương 14: Chuẩn bị rời đi




Như muốn chứng thực suy luận của mình, Lạc Thần quay sang nhìn Komuro, trầm giọng hỏi:

“ Em học sinh này… Em tên gì? Học lớp nào vậy?”

Nếu như Komuro nói hắn là học sinh của mình thì chứng tỏ toàn bộ cốt truyện của anime có khả năng thay đổi hoàn toàn. Còn ngược lại, Lạc Thần vẫn có thể dựa vào những gì mình biết để vạch ra kế hoạch tương lai

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Lạc Thần cũng chẳng để trong lòng. Thực lực của hắn dù không phải là mạnh nhất, nhưng hoàn toàn đủ sức chém giết thây ma, bảo vệ an toàn cho nữ nhân của mình

“ Em… em là Komuro Takashi. Học sinh lớp 11A3”

Komuro có chút sợ sệt trả lời. Khí thế trên người Lạc Thần kết hợp với năng lực của hắn khiến Komuro sợ hãi, Dù sao, hiện tại Komuro cũng chỉ là một học sinh cấp ba bình thường mà thôi, chưa từng trải qua sinh tử chém giết

“Lớp 11A3? trong khi Rei học lớp 10A1. Xem ra, một số chuyện vẫn diễn ra đúng như trong anime ah” Lạc Thần trong lòng không khỏi nói một tiếng.

Ngay tại lúc Lạc Thần muốn trả lời thì một âm thanh máy móc vang lên khiến hắn không khỏi sững sờ một chút.

Mấy giây sau, Lạc Thần mới khôi phục lại bình thường, nở nụ cười tà mị

Không biết tại sao, Rei cảm tưởng ánh mắt của thầy giáo nhìn về phía mình trở nên khác lạ, mang theo một chút nóng rực. Chỉ là ánh mắt này rất nhanh biến mất khiến Rei nghĩ mình nhìn nhầm

Thấy Rei cùng Lạc Thần cười cười, nói nói, bộ dạng thân mật vô cùng. Komuro khuôn mặt cứng nhắc, trong lòng khó chịu vô cùng. Dù sao, Komuro cũng là yêu thích Rei, hiện tại thấy người mình thích cùng thằng đàn ông khác thân mật, Komuro không ghen mới là lạ

Ánh mắt mang theo một tia khó chịu nhìn về phía Lạc Thần. Bất quá, ánh mắt này cũng ngay lập tức biến mất. Cách Lạc Thần giết chết Hisashi vẫn còn in rõ trong đầu Komuro khiến hắn có chút sợ hãi khi đối mặt với người thầy giáo soái ca này

Mặc dù chỉ là một tia hận ý lóe lên trong chớp mắt nhưng nó hoàn toàn không thoát khỏi mắt của Lạc Thần. Chỉ là Lạc Thần cũng không vạch trần, khóe miệng treo một nụ cười bí hiểm. Quay sang nhìn Rei, Lạc Thần nghiêm giọng

“ Miyamoto – san. Ở trên này cũng không phải là ý kiến hay. Chúng ta phải nhanh rời khỏi trường học ”

Nói xong, hắn không để cho Rei từ chối liền vịn cô đứng lên. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp bởi vì xấu hổ mà đỏ ửng, Lạc Thần trong lòng ý dâm: “Dung nhan tuyệt sắc, vóc người ngạo nhân, quả thật là một vưu vật ah. Để cho tên ngu ngốc Komuro thịt, quả thật là xin lỗi đảng và nhân dân”

Rei cũng không biết ý nghĩ xấu xa trong đầu của Lạc Thần. Cô ánh mắt né tránh, không dám nhìn khuôn mặt soái ca của Lạc Thần, hỏi nhỏ

“ Thầy. Chúng ta muốn xuống dưới sao? Em sợ…”

Rei lo lắng cũng không phải là không có căn cứ. Nên nhớ, phía dưới là cả một bầy thây ma ah. Muốn từ trên sân thượng tầng bốn chạy xuống là điều không thể nào

“ Đúng vậy đó thầy. Hiện giờ khắp trường đều là Thây Ma ah, chúng ta đi xuống cũng là tự tìm chỗ chết”

Komuro không muốn làm “ người qua đường” bị Lạc Thần cùng Rei bỏ quên vì thế lập tức chen chân vào nói một câu

Mà Komuro nói cũng là sự thật. Hắn không phải là không muốn rời khỏi đây thế nhưng cả trường hiện tại đâu đâu cũng là thây ma, một khi rời khỏi, không cẩn thận là làm mồi cho thây ma ngay

Nếu Rei hỏi thì Lạc Thần còn kiên nhẫn trả lời. Thế nhưng, nếu đó là Komuro thì lại khác. Trong các bộ anime, chỉ vài nhân vật chính là hắn có cảm tình. Đáng tiếc, Komuro không phải là người trong số này

Quay đầu nhìn về phía Komuro, Lạc Thần khuôn mặt không còn vẻ hiền lành, ôn nhu mà thay vào đó là một sự băng lãnh, hắn gằn từng tiếng một:

“ Vậy em định làm thế nào? Ko…mu… ro.. kun?”

Âm thanh lãnh khốc, pha chút sát ý khiến người nghe phải rùng mình, gợn tóc gáy. Tính cách của Lạc Thần rất rõ ràng. Đối với bạn bè, người yêu hắn ôn nhu, thân thiện. Nhưng đối với người mình ghét, Lạc Thần luôn dùng thái độ lạnh lùng, lãnh khốc đối mặt

Komuro thật sự bị âm thanh không tình cảm của Lạc Thần dọa cho sợ sun cả vòi. Đồng tử co rút, hai mắt tràn đầy hoảng hốt không dám nhìn thẳng Lạc Thần, toàn thân run rẩy, khuôn mặt trắng bệch, miệng lắp bắp mãi mà không nói nên lời:

“ Em…em…”

“ Em nên nhớ. Ở trên này cũng không phải là an toàn. Em ở trên này có thể một tiếng, hai tiếng… nhưng em có thể ở được một ngày, hai ngày không?… Những lúc đói, khát thì em định làm thế nào?” Lạc Thần cười lạnh, không chút do dự giáo huấn Komuro

Nghe thế, Komuro muốn phản bác nhưng cuối cùng lại lựa chọn im lặng

Đúng như Lạc Thần nói, ở trên này cũng không phải là giải pháp tốt nhất. Không cần nói đâu xa, chỉ cần bằng việc cả hai người không có thức ăn, nếu cứ mãi ở trên này trốn tránh thì không chết trong miệng thây ma thì cũng chết bởi cái đói

“ Mà thôi! Các em lớn rồi, thầy cũng không can dự vào quyết định của các em. Các em muốn thế nào là quyền của các em. Nhưng thầy thì sẽ rời khỏi” Lắc đầu, Lạc Thần để lại một câu sau đó xoay người rời đi. Lạc Thần không biết Komuro lựa chọn thế nào, nhưng hắn tin tưởng Rei chắc chắn sẽ đuổi theo hắn.

Quả nhiên, khi Lạc Thần vừa rời khỏi, Rei không chút do dự liền vội vàng đứng lên, hô lớn

“ Thầy!? đợi em với”

Sau đó, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo Lạc Thần.

Thấy thế, Komuro do dự một lúc, cuối cùng cũng cắn răng đuổi theo hai người

**************

Đứng tại nơi cao nhất của sân thượng, Rei khuôn mặt trắng bệch, mắt mở trừng nhìn phía dưới sân. Lạc Thần cũng là một bộ nghiêm nghị, tuấn mỹ khuôn mặt trở nên âm trầm. Còn Komuro!?... xin lỗi, thằng này ngay khi vừa thấy đã ngất cmn rồi

“ Nhiều vl!? ca này có vẻ căng rồi đây” Lạc Thần tâm chìm xuống, không còn vẻ tự tin như vừa rồi mà thay vào đó là một sự ngưng trọng

Chỉ thấy phía dưới giờ đây đã tràn ngập thây ma, số lượng phải lên tới hàng trăm con. Không những vậy còn chưa phải là con số cuối cùng. Bởi lẽ từ phía sau, từng con thây ma nối đuôi nhau đi tới, như thể bọn chúng biết ở đây có mỹ thực vậy

Hắn tính sai! Dù biết trước cốt truyện, biết sẽ có nhiều thây ma lên sân thượng. Thế nhưng hắn chẳng ngờ tới sẽ nhiều như vậy. Số lượng này, đã hơn trăm con rùi ah.

Dù Lạc Thần là Thần Tuyển Giả, dù sở hữu Thiên Đạo Ấn cường đại thì hắn cũng không có khả năng tiêu diệt hết chỗ thây ma ở đây.

Xem ra! Muốn an toàn rời khỏi đây… không thể không khổ chiến rồi. Lạc Thần thầm nghĩ

“ Thầy ơi! Em sợ”

Rei hai tay bám lấy góc áo Lạc Thần, đôi vai gầy yếu run lên không ngừng cho thấy nội tâm cô sợ hãi. Một đôi mắt đẹp đóng lại. Cô không muốn nhìn thấy cảnh tượng tuyệt vọng trước mặt mình

Số lượng thây ma khổng lồ khiến Rei tâm chìm đáy cốc, tuyệt vọng vô cùng. Muốn ở trong trăm con thây ma đào thoát ra? Đó là việc không khả thi. Không sớm thì muộn, những con thây ma khủng bố đó sẽ đi tới nơi này. Ba người bọn họ liệu có thể chống lại sao?

Nếu không phải bởi vì bên cạnh của Lạc Thần, trên người hắn cô cảm nhận được một chút an toàn thì có lẽ cô cũng giống như Komuro, trực tiếp ngất đi rồi

“ Đừng sợ… Nếu em lựa chọn đi theo thầy, thầy tất nhiên bảo vệ em an toàn rời khỏi đây ah.” Lạc Thần đưa tay ra, nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai run rẩy của Rei, cười trấn an.

Trong giọng nói không dấu được vẻ kiên định.

Ở trong lồng ngực ấm áp của Lạc Thần, Rei tâm hơi chút bình tĩnh lại. Nghe hắn nói vậy, Rei mắt đẹp mở ra, dùng ánh mắt ngập nước nhìn đối phương, ôm thật chặt lấy hắn, âm thanh trở nên nghẹn ngào

“ Đừng mà thầy… Em không muốn thầy vì em mà liều mạng”

Lạc Thần nói chỉ để an ủi Rei mà thôi, thế nhưng ở trong tai Rei, cô lại có suy nghĩ khác

Thầy Lạc Thần nói vậy là sao? Chẳng lẽ thầy định liều mạng ư!?. Nghĩ tới Lạc Thần định vì mình liều mạng, mở ra một con đường máu đó cho nàng chạy trốn. Rei vừa cảm động lại sợ hãi

Lạc Thần không phải người thường, Rei rất rõ ràng. Nếu hắn muốn một mình rời đi, cô tin đám thây ma kia không cản được hắn. Thế nhưng đối phương lại lựa chọn mang cô rời khỏi, chấp nhận vì sự an toàn của cô mà mở ra một con đường máu, để cô có thể trốn thoát. Rei không cảm động sao được

Mà sợ hãi, bởi vì phía dưới thây ma thật sự đông lắm. Dù Lạc Thần mạnh mẽ nhưng liệu có thể chống lại cả một đội quân thây ma kia không? Cô sợ hắn xảy ra bất chắc gì. Lúc đó, dù có sống sót thì cô cũng sống trong hổ thẹn cả đời

Lần này đến lượt Lạc Thần kinh ngạc, bất quá rất nhanh hiểu ra. Trong lòng không khỏi một phen cười thầm. Hắn biết, cô nàng hiểu sai ý hắn rồi

Cơ mà Lạc Thần cũng không giải thích. Sự hiểu lầm này khiến thiện cảm của Rei dành cho hắn tăng lên. Hắn ngu gì mà giải thích. Đồng thời trong lòng bắt đầu một kế hoạch.

“ Không sao đâu! Nhìn thế thôi chứ thầy mạnh lắm đó” Xoa đầu Rei, Lạc Thần cười rất tự tin, chỉ là đôi lông mày nhíu chặt cùng ánh mắt ngưng trọng vô cùng cho thấy tâm trạng hắn cũng không như những gì hắn nói

Được rồi! Lạc Thần vì tán tỉnh Rei bắt đầu xuất bài lừa dối rồi. Đúng là số lượng thây ma quá đông khiến hắn chăm chú. Thế nhưng cũng không đến mức lộ ra ánh mắt như lâm đại địch thế này

Không thể không nói, thằng này nên nhận giải Cánh Diều Vàng cho vai diễn xuất sắc nhất ah. Biểu lộ này, ánh mắt này quả là chân thật vô cùng. Rei thật bị hắn lừa cho không biết đông tây nam bắc rồi

Giờ phút này, Rei đã hoàn toàn tin tưởng: Lạc Thần khó có thể đối phó được đám thây ma phía dưới. Nhưng vì cô, hắn định liều mạng