Nguyên nhân trong đó khá phức tạp, có người không phải người của Tiểu Chu thành, có khả năng 2-3
ngày trước bị cảm nhiễm virus tận thế ở bên ngoài, sau khi tiến vào Tiểu Chu thành, bị người bên
trong do sợ hãi mà bị giết chết.
Cũng có một ít người kỳ thật bởi vì mâu thuẫn bên trong, ví dụ như báo tư thù, hoặc công khai đánh
cướp sau đó nói cho người khác, người bị giết kia đã biến thành tang thi, do đó tránh né luật phát
ở Tiểu Chu thành.
Bởi vì giết người ở bất luận căn cứ nào đều phạm pháp, nhưng giết tang thi thì không phạm pháp, cho
nên bất luận báo tư thù hay ân oán chỉ cần ấn vào
người bị giết kia tội danh là muốn biến thành tang thi, vậy không có bất luận vấn đề gì.
Dần dà, việc Tiểu Chu thành có tang thi được truyền ra, càng lúc càng xa, đồn đãi vớ vẩn luôn là
như vậy, truyền ra liền thành sự thật.
Nghe xong báo cáo của căn cứ Thời Đại, An Nhiên ngồi ở đệm mềm thở dài, bên tai truyền đến
thanh âm Oa Oa kéo chiếc bàn nhỏ, An Nhiên nghiêng đầu nhìn thấy Oa Oa đang cố sức kéo một
cái bàn, trong lòng ngực còn ôm một chồng giấy cùng với một hộp bút sáp.
Nhìn dáng vẻ, Oa Oa muốn kéo bàn nhỏ ra mái hiên, vẽ tranh.
An Nhiên tránh chỗ cho Oa Oa, đứng dậy đi ra ngoài mái hiên, đạp lên những bậc thang
bằng đá, hỏi Hồ Chính.
"Vậy các ngươi thì sao? Đừng học Tiểu Chu thành hàm hàm hồ hồ, trong căn cứ của các ngươi có tang
thi không?"
"Không có, ta xác định."
Hồ Chính nói chém đinh chặt sắt, căn cứ Thời Đại cũng không phải Tiểu Chu thành, nó được quản lý
giống như một khu quân sự hóa, tuy rằng cũng có người già, phụ nữ và trẻ em, bất quá bọn họ đều
được tập trung lại, ở khu vực trung tâm của căn cứ Thời Đại, tồn tại giống như là gia đình của quân
nhân.
Đàn ông thanh niên trai tráng của căn cứ Thời Đại đều phải tham dự vào thủ vệ căn cứ, hơn nữa sẽ
tập trung quản lý, còn lại một ít người già phụ nữ và trẻ em sẽ có một bộ môn chuyên môn chữa bệnh,
họ đăng ký tình huống thân thể của tất cả mọi người, nếu xuất hiện bất luận trạng huống không thoải
mái nào, đều sẽ bị căn cứ Thời Đại cách ly, chờ đến lúc bệnh trạng biến mất mới được thả ra.
Cho nên dưới sự quản lý nghiêm khắc như vậy, ai xuất hiện bệnh trạng tang thi, cao tầng quản lý của
căn cứ Thời Đại sẽ rõ ràng nhất.
"Có thể, rất tốt rồi!"
An Nhiên gật đầu, tính toán trong lòng, Bách Hoa thành không có tang thi, Tiểu Chu thành cũng không
có tang thi, thậm chí cả căn cứ Thời Đại vẫn luôn ăn thịt động vật biến dị cũng không có tang thi,
vậy Trần Triều Cung thật sự đã đi tới căn cứ Hoa Hải kia, hoàn toàn không có bất luận quan hệ gì
với ức chế virus tận thế.
An Nhiên không nhịn được thả lỏng khẩu khí.
Hồ Chính lại giống như một cây gân hỏi An Nhiên:
"Chúng ta đã nắm giữ lộ tuyến để công kích căn cứ Hoa Hải, bước tiếp theo, chúng ta
có phải nên san bằng căn cứ Hoa Hải, bắt Trần Triều Cung trở về hay không?"
"Các ngươi bắt hắn trở về có ích lợi gì?"
An Nhiên khoanh tay nhìn về phía Hồ Chính, vẻ mặt của hắn ngay thẳng, hoàn toàn không tự hỏi qua,
hiện tại tất cả mọi người không bị biến thành
tang thi không có bất luận quan hệ gì tới Trần Triều Cung, trong đầu óc hắn chỉ có một cây gân, cho
rằng muốn bắt Trần Triều Cung trở về.
"Ai, các ngươi bận chính mình đi, đã vào chính đông, bảo vệ tốt người trong căn cứ
của mình đi, không để bị chết cóng quá nhiều."
An Nhiên lại thở dài, vẫy vẫy tay để Hồ Chính mang theo người của hắn rời đi.
Nàng xoay người, nhìn Oa Oa đã ngồi trên một cái đệm, dùng bút sáp tô lên một quyển sách tô màu, đồ
đạc trên bàn nhỏ được bày biện chỉnh chỉnh tề tề, thoạt nhìn căn bản không phải bút tích của Oa Oa.