"Cho nên, Trần Triều Cung kỳ thật không bằng ở lại Bách Hoa thành." Triệu Như chống một bàn tay lên
dựa trên mặt bàn, cười nhìn An Nhiên: "Ngươi có biết người bên ngoài đánh giá ngươi như thế nào
không?" "Đánh giá ta như thế nào?"
"Đại khái chính là....Nữ ma đầu máu lạnh tàn nhẫn, một lời không hợp liền bắt người đi làm kho máu,
biến thái đến độ dùng máu người để nuôi nấng khu rừng rậm biến dị..."
Nhìn khuôn mặt mộng bức của An Nhiên, Triệu Như nhịn không được nở nụ cười, nàng duỗi tay, vỗ lên
bả vai của An Nhiên, rồi lại nói:
"Nếu bọn họ nhìn đến bộ dạng ưu quốc ưu dân còn lo lắng sốt ruột cho toàn bộ nhân loại, hình tượng
kém xa với trong đồn đại thì không biết có rớt hết trong mắt ra không nữa? An Nhiên a An Nhiên."
An Nhiên nghĩ cũng không nhịn được mà nở nụ cười, nàng giơ tay vứt ra bàn tay của Triệu Như đang vỗ
vai mình.
"Cho nên, Triệu Như, ngươi đang khuyên ta đừng lo lắng sốt ruột như vậy đúng không? Thế nhân không
có hảo ý với ta, ta cần gì phải nhọc lòng vì họ?"
"Là ý như vậy."
"Được rồi, ta nghe lời ngươi, cần gì phải quan tâm đến sự sống chết của họ đâu, chúng ta đây nói về
việc của Trần Triều Cung đi, không sai, Trần Triều Cung là ta thả chạy, ta nghĩ thừa dịp Trần Triều
Cung rời đi, có thể tìm được người chân chính là nhân tố ức chế virus tận thế."
"Có tin tức gì không?"
"Không có, có một đống nhân sĩ khả nghi tương đối buồn cười trồi lên mặt nước, ta đoán người này
không ở bên trong Bách Hoa thành, có khả năng hắn đã đi ra khỏi Bách Hoa thành, cho nên ta tính mấy
ngày nữa gọi bọn Chiến Luyện về, cả đám người đi theo sẽ được đăng ký kiểm tra cẩn thận." "Cho nên
ngươi mới triệu hồi ta về giúp ngươi đăng ký kiểm tra?"
Triệu Như nhướng mày, cười một chút, cầm lấy cái muôi, bắt đầu múc canh vào trong bát của mình,
phút chốc sau lại nhìn về An Nhiên nói:
"Nếu người kia thật sự là Trần Triều Cung, hành động hôm nay ngươi thả hắn ra ngoài, thật đúng là
một sự mạo hiểm khá lớn."
"Cho nên thừa dịp trong thời gian hắn còn bị chặn ở Tiểu Chu thành này, nhanh chóng tìm ra a."
An Nhiên cùng Triệu Như thương lượng bước tiếp theo hồi lâu về kế hoạch làm như thế nào để an bài
tra xét những người còn lại ở Bách Hoa thành, Oa Oa thì mang theo chiếc bóng của nàng, ăn xong cơm,
rồi chạy về phòng chơi đồ chơi, Tiểu Bạc Hà bắt đầu thu thập bát đũa cùng dọn dẹp nhà ở.
Mà chiến tranh ở Tiểu Chu thành lại càng ngày càng nghiêm trọng, nghe nói có một căn cứ nào đó đã
giết rất nhiều người chặn đường, đem Trần Triều Cung không nói một lời kéo lên xe, xe chạy ra khỏi
Tiểu Chu thành, phía sau mông còn kéo dài một chuỗi xe đuổi theo muốn đoạt lấy Trần
Triều Cung, Đường Tăng phiên bản mạt thế này.
Đây là mục đích của Trần Triều Cung, với việc hắn rời đi, chiến tranh cũng sẽ dần dần rời xa Bách
Hoa thành, chung quy, lấy hắn cái trung tâm của lốc xoáy, đem những trận tập kích điên cuồng kia
mang đi ra khỏi Bách Hoa thành.
Nhưng chiến tranh cũng không rời đi Bách Hoa thành nhanh như vậy, đương nhiên, An Nhiên
đã nói chủ động nghênh chiến, chiến tới khi mà khí thế của Bách Hoa thành tỏa ra, làm từ đây về sau
những thứ quỷ mị quỷ quái trong mạt thế này không dám coi khinh Bách Hoa thành nữa, như vậy chiến
tranh sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy.
Trừ Trần Triều Cung ta, Bách Hoa thành còn có rất nhiều thứ đáng giá, tài phú để người mơ ước, ví
dụ như số lượng dị năng giả hệ mộc cùng hệ thủy, bọn họ có khoảng 5000 người, nếu đoạt được tới
tay, thì muốn nuôi sống một căn cứ lớn là hoàn toàn không có vấn đề gì.
Còn có, tọa độ của mấy kho tài nguyên chuẩn bị chiến đấu chưa được khai phá cũng là một thứ khá hấp
dẫn.