Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh

Chương 249




Nửa tháng sau, Trần Hạc đang nhắm mắt đả tọa, đột nhiên mở mắt. Hỏng rồi! Lúc này bất chấp linh khí mà đài sen Ngũ Linh hấp thu được, thần thức lập tức tiến vào không gian Giới Tử, chỉ thấy Hỏa Liên cửu phẩm vừa mới nở nụ, còn chưa hoàn toàn nở ra, lúc này đã rỗng tuếch, mà hắc báo lại tựa bên cạnh không hề nhúc nhích.



Nguyên thần Trần Hạc tương liên với hắc báo, khi hắc báo nuốt thánh liên vào bụng, y đã cảm nhận thấy được trước tiên. Dưới sự kinh hãi, y sờ sờ mạch hắc báo, dường như cũng không có gì nguy hiểm, bấy giờ mới yên tâm, dù sao mấy năm nay hắc báo ăn không ít linh liên, cộng thêm cũng tích góp không ít khí thánh liên, Hỏa Liên tuy bá đạo hơn mấy loại khác, nhưng cũng không đến mức có phiêu lưu quá lớn.



Trên thực tế, điều này cũng không thể trách hắc báo, bản thân nó vốn đã thèm nhỏ dãi đóa hỏa liên cửu phẩm có thuộc tính cực tương hợp với bản thân mình kia vạn phần, nhưng đóa thứ nhất, hao hết tâm cơ ngưng ra lại không ăn được, mà trơ mắt nhìn nó bị Trần Hạc thu đi, chỉ ăn được cánh hoa, loại thống khổ khi không ăn được đến miệng đó, Trần Hạc không có sự thèm muốn ăn uống đương nhiên sẽ không đồng cảm.



Mà gốc thứ hai ngưng tụ thành dưới mí mắt nó, Hỏa Liên cửu phẩm đó, Trần Hạc nói với nó, vẫn không có phần của nó, chỉ có thể nhìn mà không thể động, nó chỉ đành tựa bên cạnh ao dõi mắt trông mong nhìn đóa linh liên kia ngày ngày thèm thuồng, cuối cùng bị Trần Hạc thu đi, cầm đi luyện thành đài sen. Về sau cuối cùng Trần Hạc cũng đổi được linh thạch, lần này y nói cho hắc báo, gốc Hỏa Liên này được chuyên biệt chuẩn bị cho nó, có được hoa sen, nó sẽ có thể ăn, vì vậy nó liền có hi vọng, ngày ngày trông mong tháng tháng trông mong, chỉ chờ hoa chín, mình có thể ăn nó, sau đó một lượt tiến cấp. Tuy nó chỉ là yêu thú, nhưng thiên tính cũng không ngu dốt, mơ hồ biết cấp bảy lên thêm một cấp, là đã thoát thai hoán cốt hoàn toàn khác với trước đây, cũng sẽ trở nên mạnh hơn.



Vì vậy, khi Trần Hạc gặp phải nguy hiểm không để nó ra ngoài, nó liền muốn nuốt Hỏa Liên kia, trở nên mạnh mẽ hơn bất kỳ lúc nào, mạnh đến mức Trần Hạc không thể nhốt nó ở đây được nữa, không thể cưỡng chế ràng buộc nó nữa, nó có thể quang minh chính đại đề xuất những điều kiện khác ngoài đòi thức ăn, hoặc có thể khiến Trần Hạc nghe theo ý kiến của nó, khi y cần mình thì canh giữ bên cạnh, không cần thiết cũng không cách nào đuổi nó rời đi nữa.



Trần Hạc chưa từng biết suy nghĩ trong lòng hắc báo, chỉ thấy nó nuốt Hỏa Liên thì có chút kinh hãi, Hỏa Liên là do lửa của mười gốc Địa Long Mộc ngưng tụ thành, y biết rõ uy lực mạnh mẽ của nó hơn bất kỳ ai khác, tuy hiện tại hắc báo đã nuốt vào bụng, không hề thấy dị tượng gì, nhưng đến lúc luyện hóa thì khó dò, nói không chừng ngày mai sẽ tiến cấp, do đó bầu trời sẽ xuất hiện thiên lôi cuồn cuộn, dựa vào trạng thái Nguyên Anh bất ổn lúc này của y, hơn nữa hắc báo đang hôn mê, tình hình cực kỳ nguy hiểm.



Trần Hạc khẽ nhíu đầu mi, kế đó chuyển hắc báo qua động đá. Không gian Giới Tử tuy là không gian độc lập, nhưng nó vẫn chịu quy tắc thiên địa khống chế, cho dù ở bên trong, thiên lôi vẫn sẽ tới đúng hạn. Nhìn hắc báo rơi vào giấc ngủ say trên mặt đất, thần sắc Trần Hạc có chút phức tạp, thở dài trong lòng, bấy giờ mới lại nhắm mắt, tính toán sớm củng cố Nguyên Anh, đến lúc đó có thể trợ nó dốc hết sức độ kiếp.




Mà lần này đây, dường như ông trời không quan tâm, chỉ một tháng rưỡi, hắc báo đã phải độ chín đợt lôi kiếp. Lôi kiếp chưa tới, trên đảo nhỏ đã bắt đầu dày đặc mây đen, một người một báo rốt cục mới bừng tỉnh từ trong sự tĩnh lặng. Cửu Thiên Lôi Kiếp, tu sĩ trăm năm mới có một lần, có người thậm chí tu luyện cả đời cũng không nhìn thấy được, mà Trần Hạc lại liên tục từng trải hai lần chỉ trong mấy tháng, lúc này trong lòng có khổ khó nói hết.



Cũng may trong thời gian hai tháng, Nguyên Anh đã được củng cố không ít, sẽ không bất ổn tán loạn mất chỉ vì một chút chấn động như khi mới hóa Anh. Nghĩ đến đây Trần Hạc vẫn có chút hối hận vì đã nóng lòng thúc gốc Địa Long Mộc cuối cùng, vốn y tính qua một thời gian, đợi chừng ba tháng hoa sen hoàn toàn nở ra là có thể dùng, đủ để củng cố Nguyên Anh, không ngờ hắc báo sẽ nuốt sớm.



Chẳng qua lúc này Thiên Lôi Kiếp ngay trước mắt, sắp giáng xuống, suy nghĩ bao nhiêu đi nữa cũng vô dụng, Trần Hạc chỉ đành căng da đầu vuốt ve hắc báo, sau đó lấy một vò Ô Long Tiên Tửu năm nghìn năm, là loại y ủ lâu năm nhất, hiện giờ cũng chỉ còn lại một vò cuối cùng, phá vỡ lớp bùn phong kín bên trên rồi đặt bên miệng hắc báo. Yêu thú khác nhìn thấy thiên lôi có lẽ đã sớm sợ đến mức run cầm cập, hoặc chạy trốn xung quanh rồi, hắc báo trái lại có chút hưng phấn, đuôi còn vẫy đến vẫy đi, còn liếm liếm tay đặt bên vò của Trần Hạc, bấy giờ mới chui đầu vào vò uống.




Ô Long Tiên Tửu không được tính là rượu ngon cực tinh khiết, nhưng rượu này thắng ở chỗ có thể nhanh chóng khôi phục nguyên khí trong cơ thể, uống xong một vò, khi thiên lôi giáng xuống, nói không chừng còn có thể giữ được chút thể lực. Sau khi uống xong, hắc báo lắc đầu, bấy giờ mới nhìn về phía bầu trời, kế đó kêu ô ô hai tiếng với Trần Hạc. Trần Hạc biết rõ đó là kêu y đi xa một chút.



Mặc dù y không muốn rời đi, nhưng Thiên Lôi Kiếp khác với những thứ khác, từ ngọc giản ghi chép của một số tiền bối, nếu đứng ở trung tâm khu lôi, nói không chừng sẽ bị tính là hai người độ kiếp, uy lực thiên lôi sẽ gấp đôi, đối với người độ kiếp, vô ích trái lại tai hại.



Một lát sau, Trần Hạc chỉ đành gọi ra Trần Hoàng Kiếm, sức phòng ngự của Trần Hoàng Kiếm khác với trước kia, lực bảo vệ của Thiên Nhất thần mộc có thể bảo đảm y không bị dư lực của lôi kiếp gây thương tích. Sau khi rời khỏi hòn đảo một cự ly nhất định, y dừng giữa không trung, sắc mặt có chút căng thẳng nhìn lực lôi điện ngưng tụ trên không trung.




Đợi sau nửa canh giờ, sắc mặt y càng ngày càng khó coi. Lôi kiếp của nhân tu và yêu thú hoàn toàn khác nhau, điều này y cực rõ, nhưng lại không biết khác biệt to lớn như thế. Thời gian ngưng tụ lôi điện Cửu Lôi Thiên Kiếp của y không quá nửa khắc, mà của hắc báo lại đủ một canh giờ, độ dày của đám mây đen đầy bầu trời chỉ sợ cũng có mấy chục trượng.



Tầng mây càng dày, ngưng tụ lôi điện càng chậm, nói rõ uy lực của Cửu Lôi Thiên Kiếp càng mạnh. Thiên Lôi Kiếp của Trần Hạc trong giới tu sĩ đã tính là rất mạnh rồi, không ngờ của hắc báo còn nặng hơn mười lần, điều này làm sao có thể khiến y an tâm, vốn chỉ thoáng lo lắng, lúc này thấy vậy đã mơ hồ có chút kinh sợ, thần sắc cũng càng cẩn thận, nắm chặt nắm tay trong tay áo, như chuẩn bị tùy thời đều có thể ra tay.



Kèm theo mây đen lôi điện, trên biển cuồng phong cuồn cuộn, thổi sóng biển cuộn trào, Trần Hạc giữa không trung, tay áo tung bay, lại không hề động nửa phần, đột nhiên dưới mây đen như đêm tối lóe lên một đường lôi điện, nghe vào tai chỉ cảm thấy tiếng sấm vang tận mây xanh, một đạo thiên lôi to bằng cánh tay theo tiếng giáng xuống, không nghiêng không lệch đánh lên hắc báo đang đứng trên đảo.



Về yêu thú độ kiếp, Trần Hạc đã xem qua không ít điển tịch, ít nhiều cũng có chút rõ ràng, uy lực ba đạo thiên lôi đầu đại thể không mạnh, dùng thân thể của yêu thú đón đỡ không có chuyện gì, trái lại có thể rèn đúc máu thịt căn cốt, vì trải qua sự tẩy rửa của thiên lôi, ngày sau thân thể sẽ chỉ càng mạnh. Hắc báo như biết được điều này, đạo thứ nhất đánh xuống, nó không tránh né vẫn đứng tại chỗ, còn mở miệng nuốt xuống đạo thiên lôi đó.



Mặc dù Trần Hạc biết hắc báo là tên ăn hàng, lại không ngờ ngay cả thiên lôi mà nó cũng dám ăn, mà mặt khác y lại bắt đầu sầu lo, không ngờ đạo thiên lôi thứ nhất yếu như thế, nuốt vào bụng mà chỉ thấy nó liếm liếm đầu lưỡi, lực lôi điện mà ngay cả nội tạng cũng có thể chống lại, đã yếu đến mức tận cùng, như vậy không phải chuyện tốt gì, chỉ có thể nói rõ uy lực của mấy đạo thiên lôi tiếp sau sợ rằng sẽ kinh người.