Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh

Chương 162




Hai ngày sau, trong căn phòng đá nơi góc trái phía sau khách điếm, Trần Hạc đang ngồi ở nơi trung tâm căn phòng, hai bàn tay khép trước ngực, ngón cái ấn vào nhau, bốn ngón tay cuối không ngừng thuần thục làm các loại động tác phiền phức, nhìn xa như tám cánh hoa sen hoặc nở hoặc khép, đồng thời miệng đọc bí ngữ tối nghĩa khó hiểu.



Trán đã rậm rạp mồ hôi, bên cạnh được đặt một chiếc ống linh tửu, trong ống chứa Ô Long Tiên Tửu dùng Ô Long Tiên Thảo trăm năm làm chủ dược, mà y ủ chế khi ở Luyện Khí Kỳ.



Vì nó dính một chữ tiên, nên linh khí đương nhiên không phải thứ mà linh thảo trăm năm ủ có thể so bằng. Tu sĩ Trúc Cơ sơ – trung kỳ rất ít có pháp khí Nguyên Thần, thứ nhất là vì nguyên liệu pháp khí Nguyên Thần trân quý, không dễ gom đủ, cho dù là pháp khí chưa bị khắc lên dấu vết nguyên thần, nếu muốn thu nạp nó làm pháp khí Nguyên Thần vào trong đan điền, cũng cần tiến hành hai lần luyện chế với nó, mặc dù hai lần luyện chế so ra dễ hơn một lần, nhưng pháp lực nguyên khí cần trong đó lại cực kỳ khổng lồ, thoáng không thuận sẽ ‘kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ’, đây cũng là nguyên nhân vì sao trong những tu sĩ Trúc Cơ, khó thấy mấy ai có pháp khí Nguyên Thần.



Trần Hạc cũng như thế, chỉ riêng bộ thủ ấn Đại Liên Hoa, đã cảm thấy linh khí cuồn cuộn không ngừng tiết ra khỏi tay, trong mấy canh giờ, pháp lực trong cơ thể đã liên tục khô kiệt ba lần, cũng may linh khí của Ô Long Tiên Tửu cực kỳ dày đặc mãnh liệt, năm đó khi còn là Luyện Khí Kỳ, bởi vì bị tu sĩ Trúc Cơ truy sát, mới ủ mấy vò, lúc này chính là vật tốt nhất để nhanh chóng khôi phục pháp lực trong cơ thể.



Mỗi khi đến lúc pháp lực trong cơ thể chỉ còn lại hai thành, sẽ uống hai ngụm, mới chống đỡ được hai ngày, mà chín hạt sen trên không trung đã được trừ đi phần vỏ cứng rắn màu vàng đất, từ vật chất cứng rắn chậm rãi biến thành dịch thể. Hạt linh liên cửu phẩm vốn là vật do linh khí thiên địa biến thành, linh khí hàm chứa trong đó chất hóa mà thuần túy, không có bất cứ tạp chất nào.



Mà thủ ấn Đại Liên Hoa lại có thể tiến hành hai lần tinh luyện với nó, lần nữa trừ đi bã, lấy tinh hoa, lúc này chín hạt sen trên không trung vốn lớn bằng đậu Hoà Lan, nay chỉ còn lại chín giọt dịch thể vàng đặc lớn cỡ hạt đậu tương, đặc sệt như giọt mật đường.



Tới nơi đây, tinh hoa hạt sen cửu phẩm được rút ra đã đến thời khắc then chốt nhất, chính là ngưng tụ chín giọt thành một khối. Hai ngày luyện chế cường độ cao, khiến đáy mắt Trần Hạc ửng đỏ, nhưng hiện tại ngay thời khắc mấu chốt, tuyệt không thể qua loa. Kế đó lấy Ô Long Tiên Tửu trút ba ngụm, sau đó tốc độ ngón tay nhất thời nhanh hơn một phần, ngón tay nhanh đến mức tận cùng, chỉ chừa lại mấy vệt tàn ảnh.



Cũng may mấy hạt sen này vốn sinh ra từ một thể, được dựng dục ra từ một đóa Hoàng Liên cửu phẩm, khi dung hợp lại, tuy có chút giãy dụa nho nhỏ, nhưng không quá chốc lát đã ngưng tụ thành một khối, lẳng lặng di động giữa không trung. Ngón tay Trần Hạc làm xong mấy động tác sau cùng, cuối cùng hai bàn tay chắp lại, thu hồi linh khí.



Nửa ngày sau, mở mắt ra, không kịp lau mồ hôi, đã nhìn về phía khối tinh hoa được luyện hóa từ hạt Hoàng Liên cửu phẩm trên không trung kia, một khối không quá một tấc trên bầu trời, cả vật thể vàng óng ánh, bên ngoài tản ra một tầng huỳnh quang màu vàng nhàn nhạt. Khi còn là chín hạt sen trước đó, trong phòng còn tràn đầy linh khí nồng đậm, hiện tại trải qua luyện hóa, đã khiến linh khí nội liễm, cả một khối tinh thuần mà trong suốt.



Lúc này Trần Hạc mới thở phào nhẹ nhõm, chín hạt sen rốt cục đã được luyện chế xong, tức khắc vẫy tay áo về phía bầu trời, khối dịch tinh thể hạt sen nhỏ liền bay đến phía y, được y thuận tay thu vào hộp ngọc, đặt qua một bên.



Sau khi tắm rửa xong, Trần Hạc vào Giới Tử nhìn xem, báo nhỏ còn chưa tỉnh lại, dùng thần thức kiểm tra một lần, nó cũng không có gì không ổn, phỏng đoán là vì khí thánh liên được hấp thu trước đó chưa hoàn toàn được tiêu hóa, về sau lại ăn hơn phân nửa nồi thịt được thêm cánh hoa Kim Liên cửu phẩm. Yêu thú từ nhỏ thân thể đã mạnh mẽ, trời sinh đã có năng lực tiêu hoá linh vật thiên địa, hắc báo kiếp trước cũng thường có loại trạng thái ngủ sâu thế này, Trần Hạc cũng không quá lo lắng.



Điều tra một lượt xong, thần thức về lại căn phòng đá, nhắm mắt đả tọa nghỉ ngơi một ngày, sau đó khôi phục pháp lực trong cơ thể và trạng thái bản thân trở nên viên mãn, rồi mới mở mắt ra, lấy ra một khối nguyên liệu tinh thạch cỡ bằng nắm tay từ trong một chiếc hộp ngọc khác.



Cả khối mơ hồ lộ ra những dải ánh sáng màu bạc, chính là Huyền Cực Thiên Tinh, là Linh Tinh vạn năm do thiên địa ngưng kết, chỉ cần một khối nhỏ bằng ngón tay đã có thể đề thăng được một tầng phẩm bậc của linh khí, là vật phụ trợ tuyệt hảo của luyện khí.



Trần Hạc ngưng mắt nhìn một lúc, kế đó đặt cả khối Huyền Cực Thiên Tinh lên địa hỏa, sau đó bắt đầu chậm rãi điều tiết khống chế nhiệt độ của địa hỏa, chậm rãi tăng nhiệt độ, cho đến khi cuối cùng tăng tới trình độ nóng rực cháy, nung trong lửa ba ngày ba đêm, mới hòa tan khối Huyền Cực Thiên Tinh được một phần năm, tầng tạp chất mỏng bên trong đã bị địa hỏa nung thành hư vô, phần dịch thể đã hòa tan cỡ chừng nửa ngón tay, một khối trong suốt giống như chất nhầy.



Thấy thế, Trần Hạc từ từ tắt địa hỏa, lần nữa thu khối Huyền Cực Thiên Tinh còn lại cất vào hộp ngọc, mà khối dịch trong suốt được hòa tan cỡ nửa ngón tay kia, lại được dùng chân hỏa Tiên Thiên trong cơ thể tiến hành luyện chế lần hai.





Sau một ngày một đêm, sắc mặt Trần Hạc đã có chút tái nhợt, lấy tu vi Trúc Cơ sơ kỳ luyện chế thì quả thực có chút miễn cưỡng, tuy có Ô Long Tiên Tửu, nhưng pháp lực bị tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng, dưới sự nỗ lực dốc hết pháp lực toàn thân, rèn luyện khối dịch trong suốt cỡ nửa ngón tay kia nhiều lần mới rốt cục tới được hai phần ba.



Cả khối Huyền Cực Thiên Tinh sau khi luyện hóa có vẻ lấp lánh ánh bạc, cực kỳ chói mắt. Trần Hạc đặt nó vào hộp ngọc thuộc tính hỏa, bảo trì hình thái dịch thể, lúc này mới lấy ra một số vật phụ trợ để luyện chế pháp khí Nguyên Thần, trong đó cần một giọt dịch Hồi Giao, dịch Hồi Giao là dịch thể được luyện chế ra từ thân cây khô của Hồi Kiền Thảo.



Mà Hồi Kiền Thảo là một loại linh thảo sinh trong ngọc thạch, rễ của nó có thể duỗi vào một loại ngọc thạch mềm, chuyên lấy việc hấp thu linh khí trong ngọc thạch mà sinh, tính chất keo dính của linh thảo cực mạnh, bộ rễ không cách nào tách khỏi đá, khi luyện khí nếu có thể thấm vào một giọt dịch Hồi Giao thì sẽ có thể đề cao được tính ngưng hợp của các loại nguyên liệu rất tốt, có thể khiến cho pháp khí dung hợp tốt hơn, cũng có thể đề cao độ vững chắc của pháp khí.



Pháp khí Nguyên Thần bình thường chỉ dùng dịch Hồi Giao tám trăm năm, xa xỉ một chút cũng chỉ trên ngàn năm, mà Trần Hạc lại thúc một gốc Hồi Kiền Thảo vạn năm, lại tiêu mất mấy vạn linh thạch. Tuy rằng trong khoảng thời gian này vì thúc Hoàng Liên cửu phẩm mà tiêu hao cực lớn, cực kỳ đau lòng, nhưng một thanh pháp khí Nguyên Thần cực phẩm đỉnh cấp, có thể gặp mà không thể cầu, nhất là khi đã có được hai món nguyên liệu cấp bậc Thánh Huyền như hạt sen vạn năm và Huyền Cực Thiên Tinh, chỉ có vật phụ trợ như dịch Hồi Giao vạn năm mới có thể tạo được tác dụng.



Trên thực tế tinh luyện Hồi Kiền Thảo không hề đơn giản hơn khoáng thạch bao nhiêu, bởi vì trình độ cứng chắc của nó gần với Vẫn Thiết. Trần Hạc nghỉ ngơi chốc lát rồi bắt đầu dùng địa hỏa luyện chế, một ngày một đêm, mới thiêu được toàn bộ rễ cây, sau cùng tinh luyện ba lần, mới lấy được một giọt dịch Hồi Giao vạn năm, chỉ cỡ bằng giọt nước, hình thái dạng mứt thạch vàng trong suốt, được Trần Hạc dùng ngọc Huyền Băng phong kín, cất trong hộp ngọc.




Thần thức tiến vào không gian Giới Tử, báo nhỏ vẫn đang ngủ say, thân thể vẫn không nhúc nhích nằm dưới tàng cây Địa Mạch Ngưng Thần, chỉ có bụng khe khẽ nhấp nhô theo hô hấp. Trần Hạc thấy không có chuyện gì, mới mệt mỏi đả tọa một hồi trên đệm cỏ trong căn phòng đá, cho đến ngày hôm sau mới mở mắt ra. Vì vận hành công pháp toàn linh cả đêm, trạng thái khô kiệt của thân thể đã khôi phục lại, thậm chí cảm thấy còn no đủ hơn cả lần trước.



Kế đó y vuốt chiếc hộp ngọc cuối cùng, trong đó được đặt một khối Hoàng Đồng Tinh rất bình thường, chẳng qua màu sắc đậm hơn màu vàng một chút, đây chính là khối Địa Tinh mà Trần Hạc trong lúc vô tình nhặt được ở phố chợ, Địa Tinh mặc dù hi hữu, nhưng cũng không phải không có, bất quá một khối Địa Tinh sản sinh được một tia linh chủng, lại có thể nói là cực kỳ hiếm thấy.



Trần Hạc có thể lấy được đến tay, quả thực là may mắn cực kỳ, gỗ đá trong thiên địa là thứ khó sản sinh linh chủng nhất, vì linh chủng chính là khởi nguyên của linh trí, gỗ đá thành linh chính bởi vậy mà ra, chẳng qua gỗ đá thành linh rất khó để người ta sử dụng, mà linh chủng lại như em bé mới sinh ra, nếu luyện hóa nó, phong ấn vào trong kiếm, Trần Hoàng Kiếm sẽ theo sự trưởng thành của nó mà tiến cấp, kiếm nuôi linh, linh nuôi kiếm, đợi ngày sau linh kiếm hợp nhất, cho dù là Thông Linh Chi Kiếm cũng không nhất định không có khả năng.



Trần Hạc nghĩ đến đây, mắt sáng ngời, kế đó nhìn Địa Tinh trong tay, khối huỳnh quang nhỏ cỡ bằng hạt gạo bên trong kia, vẫn luôn lai vãng không mục tiêu trong khối đá. Trần Hạc từng xem qua các loại thư tịch liên quan đến linh chủng, thượng cổ cũng có không ít tu sĩ từng thử luyện hóa linh chủng, nhưng không một ai không thất bại, bởi vì tia linh trí kia, sẽ chạy sẽ trốn, vừa không cách nào dùng lửa thiêu, lại không thể cưỡng chế dùng nguyên thần chế phục, thoáng không chú ý thì đốm linh chủng nhỏ bé yếu đuối này sẽ tiêu tán vào đất trời.



Mà khả thi nhất, đó là phương pháp của một tu sĩ thượng cổ, tuy rằng cuối cùng ông ta cũng lấy thất bại cáo chung, nhưng trong ghi chép của ông ta quả thực có nhắc tới việc dời linh chủng ra khỏi nguyên thạch, hơn nữa loại phương pháp tinh luyện này cực kỳ đơn giản dễ dàng.



Trần Hạc ngắm nghía khối Địa Tinh dựng dục linh chủng kia một hồi, đặt qua một bên, sau đó lấy ra ngọc giản công pháp Ngũ Hành, đặt lên trán, sau khi nhớ kỹ toàn bộ quá trình luyện chế trong ngọc giản vào đầu, mới đặt ngọc giản xuống, trầm ngưng chốc lát, cuối cùng đứng dậy, lấy ra máu linh thú dùng để chuyên biệt vẽ chế trận pháp mua được, bắt đầu bước đầu tiên luyện chế Trần Hoàng Kiếm dựa theo ngọc giản, vẽ Tụ Linh Trận thượng cổ.



Mà trận pháp này có một vài chỗ tương tự loại Tụ Linh Trận đã được đơn giản hoá mà y vẽ khi ở kiếp trước, tuy rằng đồ án này phiền phức hơn, nhưng dựa vào kinh nghiệm vẽ phù nhiều năm của Trần Hạc, chí ít có thể sao chép ra được mà không sai lầm nửa phần.



Dù sao nếu không có kinh nghiệm vẽ phù, vẽ ra khó tránh khỏi sẽ có một chút khác biệt nho nhỏ, mà chút khác biệt này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến hiệu dụng của toàn bộ trận pháp. Lần vẽ này dùng mất mấy canh giờ, cuối cùng mới vẽ ra được đồ án trong đầu không sai lầm nửa phần.



Đối chiếu ba lần, sau khi xác nhận không sai sót, Trần Hạc mới ngồi xếp bằng ở mép rìa trận pháp, uống ngụm linh tửu, đợi pháp lực trong cơ thể khôi phục, mới nhìn Tụ Linh Trận. Quả nhiên là linh trận thượng cổ không sai sót nửa phần, cho dù chưa đặt linh thạch khởi động trận pháp, linh khí đã bắt đầu tụ xung quanh, vây quanh đó.




Trần Hạc nhất thời trở tay khống chế năm khối linh thạch thượng phẩm hệ thổ, sau đó lần lượt bố trí ở năm góc đối chiếu nhau trong trận pháp, tức khắc thấy được máu yêu thú trên mặt đất thoáng sáng lên, tiếp theo là một tiếng ù nhẹ, trận pháp đã chính thức khởi động.



Linh khí thiên địa bắt đầu không ngừng tuôn về phía trận pháp, không quá một khắc, linh khí trong trận pháp đã gần gấp ba lần bên ngoài, mà năm khối linh thạch thượng phẩm trong trận pháp đã tiêu hao mất một phần ba năng lượng. Trần Hạc thấy vậy tức khắc không do dự nữa, phất ống tay áo mở ra bốn chiếc hộp ngọc bên người, trước tiên đưa hạt linh liên cửu phẩm đã được tinh luyện, và Huyền Cực Thiên Tinh trong hộp ngọc lên vùng trời thuộc trận pháp.



Sau đó dùng nguyên thần khống chế, dung hợp luyện hóa chúng thành một thể, quá trình dung hợp cực kỳ chậm rãi và khô khan, cho đến khi tìm được phương pháp thích hợp nhất cho hai loại linh vật, cuối cùng mới có thể hoàn thành dung hợp.



Không biết trôi qua bao lâu, Trần Hạc dùng pháp lực làm bốc hơi mồ hôi trên trán, uống một ngụm Ngưng Thần Tửu, sau đó không lâu, giọt dịch vàng lấp lánh được luyện hóa từ hạt Hoàng Liên vạn năm kia, mới rốt cục chậm rãi bị kéo dãn, mà Huyền Cực Thiên Tinh dài bằng non nửa ngón tay thì chậm rãi bao lấy bên ngoài dịch vàng, sau đó dần dần thấm vào.



Sau khi Trần Hạc uống hết một ống Ngưng Thần Tửu, ngoại hình một thanh kiếm nhỏ dài chừng một tấc mới rốt cục thoáng được định hình. Lúc này, Trần Hạc phân thần, lấy ra giọt dịch Hồi Giao nhỏ được phong ấn trong Huyền Băng bên cạnh, lấy chân hỏa Tiên Thiên hòa tan, sau đó bôi lên mặt ngoài của phôi kiếm thoáng thành hình.



Lúc này, linh kiếm với trạng thái dịch đặc sệt, vì được thêm vào dịch Hồi Giao vạn năm, mà bắt đầu chậm rãi thấm vào ngưng kết, linh kiếm cũng từ từ chậm rãi trở nên cứng chắc hơn, cuối cùng đến mức kiên cố không thể phá vỡ. Quá trình này cực dài đằng đẵng, Trần Hạc có đủ thời gian để dùng nguyên thần nặn hình mài thân kiếm.



Hình thái linh kiếm ở tu tiên giới có trăm nghìn loại, nhưng ở một khắc nặn hình, y nhớ tới thanh Thiên Lôi kiếm bị chặt gãy rơi vào khe nứt thời không ở kiếp trước, nhất thời khẽ động ý niệm, dựa theo thân kiếm đó, bắt đầu tỉ mỉ mài dũa.



Sau nửa canh giờ, thanh kiếm nhỏ chừng một tấc rốt cục cũng thành hình, lớn chưa bằng một bàn tay, thân kiếm trong suốt màu vàng nhạt, trong lúc chuyển động phản xạ ra một tầng ánh bạc lạnh lẽo nhàn nhạt, hình dáng kiếm cực kỳ bình thường, nhưng dễ nhìn nhất.



Toàn bộ linh kiếm lẳng lặng bồng bềnh giữa không trung trên trận pháp, không ngừng hấp thu linh khí khổng lồ trong trận. Trong quá trình này, Trần Hạc có thể nghỉ ngơi một chút, chỉ phụ trách thay linh thạch thượng phẩm bị tiêu hao trong trận pháp là được, may mà trước đó y có thu thập một số linh thạch thượng phẩm ép đáy trong túi trữ vật.



Bất quá tinh thạch thuộc tính thổ cũng chỉ có mười khối, nửa canh giờ đã tiêu hao hết bốn khối, ngược lại khiến y có chút hối hận, bởi vì luyện chế có chút vội vội vàng vàng, không đổi lấy được nhiều linh thạch thuộc tính thổ dự bị.




Kế tiếp Tụ Linh Trận điên cuồng ngưng tụ linh khí, Trần Hạc lại thay linh thạch thượng phẩm hai lần, túi trữ vật chỉ còn lại hai khối linh thạch thượng phẩm thuộc tính thổ cuối cùng, bất quá cũng may tốc độ hấp thu linh khí của Trần Hoàng Kiếm đang chậm rãi giảm xuống.



Sau khi thay hai khối linh thạch cuối cùng, năng lượng dùng hết một phần ba, Trần Hoàng Kiếm liền đình chỉ hấp thu linh khí trong trận pháp, hiển nhiên đã đạt đến độ bão hòa. Lúc này Trần Hạc mới nâng tay thu hai khối linh thạch còn có chút năng lượng trở về, trận pháp cũng ngừng lại.



Lúc này Trần Hoàng Kiếm đã thành hình bước đầu, nhưng cũng chỉ là bán thành phẩm, còn một bước, đó là dẫn linh chủng vào trong đó. Trần Hạc tìm đọc biết một tu sĩ thượng cổ, đã thành công dẫn linh chủng ra khỏi nguyên thạch, chẳng qua về sau pháp khí Nguyên Thần của ông ta triệt để bị luyện vỡ ở một bước cuối cùng, linh chủng cũng tiêu tán theo, cực kỳ đáng tiếc.



Mà phương pháp của ông ta đó là đặt linh kiếm và nguyên thạch lại kề nhau, linh chủng là một tia linh trí nguyên thủy, khi gặp được nơi sống tốt hơn, sẽ tự mình tiến vào cư trú, tiền đề là nguyên liệu luyện chế pháp khí cực có sức mê hoặc đối với nó.




Mà Trần Hạc vừa vặn đối với điểm này, cực có lòng tin. Quả nhiên, khi hai món được đặt kề nhau, linh chủng trong nguyên thạch, đình chỉ hành động lai vãng khắp nơi trong khối đá, mà dừng ở một góc, dường như đang quan sát cái khối nhỏ đang tản ra huỳnh quang màu vàng nhè nhẹ ở chỗ gần kia, một lát sau, bắt đầu chậm rãi di động về phía Trần Hoàng Kiếm.



Sau cùng trong sự kiên trì chờ đợi của Trần Hạc, nó cứ nhiều lần tách ra rồi tiếp cận, rồi lại tách ra rồi lại tiếp cận, sau khi thăm dò mấy mươi lần, cuối cùng lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, bắn ra khỏi nguyên thạch, nhảy vào Trần Hoàng Kiếm, chui vào từ mũi kiếm.



Mà một khắc ngay khi nó tiến vào Trần Hoàng Kiếm, Trần Hạc nhanh chóng nâng tay dùng sức nắm, bóp khối nguyên thạch kia thành nhiều mảnh vỡ rơi xuống mặt đất, thế này là chặt đứt đường lui của linh chủng. Linh chủng chỉ có thể cư trú trong linh vật thuộc tính thổ, rời khỏi thì sẽ từ từ tiêu tán, lúc này cho dù cảm giác thấy nguy hiểm, cũng chỉ có thể xông tới tông lui trong Trần Hoàng Kiếm, mà không dám rời khỏi thân kiếm dù chỉ chốc lát.



Lúc này Trần Hạc nhìn đốm ánh sáng cỡ bằng hạt gạo bơi lội xung quanh trong thân kiếm trong suốt, trên mặt y rốt cục cũng lộ ra nụ cười. Hạt Hoàng Liên thuộc tính thổ chính là linh vật thiên địa, hơn nữa còn là tinh hoa được luyện hóa từ chín hạt Thổ Liên cửu phẩm, đều cực có sức mê hoặc đối với tất cả linh vật thuộc tính thổ, nó không mắc lừa mới là lạ.



Ý mừng chợt lóe qua trên mặt Trần Hạc, kế đó trở nên trang nghiêm, nhớ đến những ký hiệu trong ngọc giản, tức khắc giơ ngón tay lên, bắt đầu dùng nguyên khí không ngừng khắc lên thân kiếm. Vì Trần Hoàng Kiếm đã ngưng kết, nhưng chưa được trải qua chân hỏa Tiên Thiên, hiện tại chỉ có độ cứng như đá, còn chưa đến trình độ không gì phá nổi, Trần Hạc khắc ký hiệu không hề tốn sức.



Luyện chế trước đó đều đã thành công, ký hiệu tiếp sau chỉ cần không sai lầm, chuôi Trần Hoàng Kiếm này sẽ được luyện thành, vì để một bước cuối cùng này không thất bại trong gang tấc, Trần Hạc đã luyện tập trên rất nhiều linh kiếm bị luyện phế, sớm đã luyện được trình độ thuộc làu, thậm chí nhắm mắt cũng không thể vẽ sai một nét.



Quá trình khắc ký hiệu lên thân kiếm nhanh hơn nhiều mấy bước trước đó, một hơi đã có thể chế thành. Sau khi nét cuối cùng được vẽ xong, Trần Hạc lấy một giọt tinh huyết nơi đầu lưỡi, nhỏ vào trong kiếm, kế đó ký hiệu trên toàn bộ thân kiếm như đột nhiên trở nên gắn bó thành một thể, tiếp theo lóe lên hào quang, toàn bộ đồ án ẩn vào thân kiếm, khi nhìn lại Trần Hoàng Kiếm, thân kiếm nhẵn bóng như lúc ban đầu, dường như được đánh bóng một tầng ánh sáng dịu nhẹ, không còn nửa vết tích khắc ban nãy nữa.



Mà tâm thần Trần Hạc cũng chấn động, tiếp theo lập tức cảm giác được một tia liên hệ với Trần Hoàng Kiếm, dường như kiếm này đã tâm thần hợp nhất với y, chân chính xem như là vật sở hữu của y, có thể tùy tâm khống chế.



Chẳng qua cảm nhận thấy tia linh chủng trong thân kiếm kia, tinh thần có chút ủ rũ khủng hoảng, đây là điều nằm trong dự liệu, chỉ có thể chậm rãi thay đổi theo thời gian, chờ sau khi quen thuộc Trần Hoàng Kiếm, nó tự nhiên sẽ như cá gặp nước.



Tâm tình Trần Hạc có chút hưng phấn, lần nữa nhìn về phía chuôi kiếm nhỏ trên không trung, vì có linh chủng, cũng trải qua tinh huyết của y luyện hóa, như một con cá nhỏ màu vàng, toàn thân tản ra quang mang màu vàng nhạt, bơi lội không mục đích trên không trung, thường thường lóe lên một sợi ánh bạc, trong suốt mà linh động, Trần Hạc nhìn mà lòng nóng vô cùng.



Nhất thời nâng tay thu nó vào tay, chỉ dài cỡ lá liễu, lấp lánh rực rỡ nằm trong lòng bàn tay, nhìn kỹ, trong thân kiếm còn có một đốm vàng cỡ bằng hạt gạo đang bơi qua bơi lại, khiến cho toàn thân kiếm như sống động, rất thú vị.



Trần Hạc sau khi sờ sờ thân kiếm, mới lần đầu sai khiến nó tiến vào đan điền, vật nhỏ bởi vì là vật thuần linh tinh chế, đi vào đan điền như đi vào nơi trống, cũng chịu sự khống chế của Trần Hạc, lẳng lặng nằm ở một góc.



Bạn đang �



Tuy rằng Trần Hoàng Kiếm đã được luyện thành, nhưng còn cần y dùng Tam Vị chân hỏa trong đan điền ôn dưỡng mấy ngày, mới có thể ngưng thực cho đến khi kiên cố không gì phá nổi. Tuy rằng luôn duy trì Tam Vị chân hỏa sẽ cực kỳ tiêu hao pháp lực, nhưng hơn ba mươi ngày mà Trần Hạc vẫn chịu qua được, cũng không kém mấy ngày này. Sau khi điều chỉnh trạng thái, tựa như lão tăng nhập định, bắt đầu ôn dưỡng cán pháp khí Nguyên Thần đầu tiên trong đan điền, Trần Hoàng Kiếm.