Mạt Thế Chi Thần

Mạt Thế Chi Thần - Chương 49: Vén Màn Bí Mật (1)




Vào buổi tối hôm ấy, phân thân của Yên và Yểm mang theo thư trả lời của Tử Ca trở lại, kèm theo Yrok đi cùng. Dạng người của Yrok thực sự rất cuốn hút, mái tóc dài hơi rối như bờm sư tử cùng khuôn mặt góc cạnh đẹp trai làm chủ nó nhìn phát tức ( Cả 3 tộc hầu như đều mang thân hình nhìn hơi thanh mảnh, Yrok thì cơ bắp khỏe mạnh). Nói đám thú đều mang một nét gì đó giống chủ thì Yrok ngoại trừ dị năng thì mọi người đều cảm thấy nó chẳng giống chủ tí nào, giọng nói thì khỏi bàn đến, cái loa rè của tộc rồi.



Khi Phí Lục thấy một người mặc đồ đen có mái tóc vàng gõ cửa liền ngẩn ra, căn cứ từ khi nào có người ngoại quốc thế ? Đám dị năng có khả năng chia sẻ kí ức nên Yrok có thể nhận ra người trước mặt, ngoài Ynor lắm mồm tự tin thì bọn chúng không thường nói chuyện lắm. Vậy nên Yrok lấy một bức ảnh Huyền đại nhân mà chủ nhân trước khi đi đưa cho giơ ra cho Phí Lục, chỉ vào ảnh ra hiệu muốn tìm người này.



Phí Lục ở cạnh Huyền đại nhân rất lâu, anh gần như khẳng định Huyền đại nhân không biết người này.



" Yrok ? Sao mi lại đến tận đây ?" Thấy Phí Lục cứ đứng ở cửa không nói gì, Huyền đại nhân liền đứng dậy ra xem.



Yrok cung kính cúi người với Huyền đại nhân, sau đó nó nhìn sang Phí Lục.



" Cậu đi trước đi."



Yrok đem thứ được giao phó chuyển cho Huyền đại nhân, nó lui lại đứng cạnh cửa trong khi Huyền đại nhân đọc bức thư.



" Lí do ?" Huyền đại nhân gấp bức thư lại.



" ThIẾu ChỦ HuYền Gia yÊu cẦU tHƯa NgÀi." Yrok đáp.



" Còn lệnh truy sát ?"



" tỬ hẠo ThiẾu giA TìM thẤy NgƯời Đó tRonG DanH SácH, YnOr cùng YểM đà XáC nhẬn." Yrok cung kính trả lời.



" Ta hiểu rồi, mi có thể thực hiện lệnh được đưa ra." Huyền đại nhân nói.





Yrok cúi người nhận lệnh, đồng thời nó nói thêm.



" Có LờI NhẮn tỪ HuYền PhÙ ThiẾU GiA :NếU NgỪơi đÓ ĐáNg giÁ tHì NgÀi Có thỂ đƯa ThEo, bỌn CoN tÔn tRọnG QuYết ĐịnH cỦa NgÀi."



Huyền đại nhân ngạc nhiên, sau đó cười lớn một tiếng.



" Đúng là Tiểu Phù !!"



..................................................................................................................



Trong cuộc đời của Ma Tu đây là lần thứ 2 khiến hắn kinh hoảng đến như vậy, lần thứ nhất là khi hắn còn nhỏ có một lần gia đình hắn bị tấn công, khi đó cha mẹ hắn hoảng loạn thất thường đem hắn trốn đi, chi tiết hắn không nhớ rõ lắm nhưng khi hắn quay lại nơi ' đã từng ' là nhà hắn thì đó chỉ là một khoảng đất cháy rụi hoang tàn mà thôi.



Hắn biết cha mẹ giấu mình bí mật, hơn nữa từ giọng điệu của Tử Thiên thì hắn có thể khẳng định cậu ta biết cha hắn, biết rõ là đằng khác. Từ khi sinh ra hắn chưa từng gặp bất cứ họ hàng nào bên nội, ông ngoại nói cho hắn một lần rằng đừng cố tìm hiểu gì về cha hắn nếu hắn còn biết quý cái mạng của mình.



Những người khác trong đội của Ma Tu họp nhau trong phòng, lo lắng nhất vẫn là Lý Ân, ông đi theo cậu chủ lâu nhất, biết nhiều hơn những người khác nhưng vẫn không thể nhớ được điều gì có ích.



" Ông thực sự không biết gì sao?" Hình Khải khỏi, qua chuyện hôm nay thì hắn không thể không lo lắng được.



" Tôi theo cậu chủ từ lúc cậu ấy còn nhỏ, tôi cũng chưa từng nghe cha cậu ấy nhắc tới những chuyện như này." Lý Ân lắc đầu.



" Vậy Nhà Chính là cái gì ?" Lôi Long cảm thấy dường như Tử Thiên khó chịu khi Ma Tu biết về Nhà Chính.




Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Ma Tu.



" Là vùng đất thần tiên trong những câu chuyện của cha tôi." Ma Tu chậm rãi nói.



" Nhà Chính là nơi những vị thần sinh sống, vùng đất của phép lạ và sự sống trường sinh."



Ma Tu bỗng dưng giật mình, hai mắt mở lớn như phát hiện điều gì.



" Sao vậy ?" Ái Nhi thấy phản ứng kịch liệt của Ma Tu liền hỏi.



" Tử.... Tử Thiên. Cậu ta họ Tử !" Ma Tu nói lớn tiếng.



" Thì làm sao ? Cậu ta họ gì thì liên quan gì đến Nhà Chính ?" Lôi Long không hiểu.




" Vấn đề nằm ở chỗ cậu ta họ Tử, trong câu chuyện mà cha tôi thường kể các vị thần chỉ mang 3 họ : Tử, Huyền, Mặc. Với sức mạnh to lớn cùng sinh mệnh vĩnh cửu, họ là những người cai quản thế giới này."



Ma Tu cố giữ bình tĩnh, đi đi lại lại trong phòng.



" Thiên là trời, là sức mạnh, là vị thần mạnh nhất, cũng là vị thần tàn nhẫn hơn bất kì ai.... "



" Ý cậu Tử Thiên là vị thần trong những câu chuyện mà cha cậu kể ấy hả ?" Hình Khải bày vẻ mặt ' tôi không tin đâu '.




" Không chỉ vậy, trong câu chuyện mà cha tôi kể còn những gia tộc được các vị thần ban phúc : Tế, Vân, Huy."



Nếu Tử Thần chỉ đi một mình thì có lẽ Ma Tu đã không nghĩ đến nhưng vấn đề là đi cùng cậu ấy là một người họ Huy.



" Mọi người còn nhớ Huy Lam đã từng nói cậu ấy phải cố gắng rất nhiều để được ở bên cạnh Tử Thần không ?" Ma Tu cảm thấy mình sắp khui được một bí mật động trời.



" Đúng rồi! Lần đầu khi chúng ta gặp Huy Lam, tôi từng hỏi cậu ta huấn luyện đến mức khinh khủng như vậy để làm gì. Cậu ta bảo đó là cần thiết để bước chân vào Nhà Chính." Lôi Long đột nhiên nhớ ra, hoảng hốt nói.



" Trong căn cứ có Huyền tướng quân, dưới trướng ngài ấy có một nhóm người quả thật mang họ Tế, Vân, Huy đều cực kì mạnh. Hơn nữa tôi nghe bảo rằng các thế lực khác dù mời chào như nào thì họ cũng chỉ trung thành với Huyền Tướng quân. Hơn nữa Tử Thiên là cháu của Huyền tướng quân, có lẽ nào ............ " Lý Ân nhìn sang cậu chủ nhà mình.



" Không, chắc không phải. Các vị thần trong câu chuyện đều không hề già đi, toàn bộ bọn họ đều mang hình dáng trong khoảng từ 18 - 22 tuổi, có một vài người mang hình dáng của trẻ con. " Ma Tu sờ cằm suy nghĩ.



" Xem ra Tế Thế cũng rất biết cách kể chuyện nhỉ ?" Một giọng nói vang lên trong không trung, cả đám người giật mình nhìn quanh nhưng không hề có ai.



Ánh sáng màu trắng đột ngột tụ lại, một người cao lớn rẽ ánh sáng bước ra.



......................................

P/s: Chờ lâu không nè ?