Edit: Cu
Bây giờ là tận thế năm thứ năm, mỗi hoàn cảnh của mỗi căn cứ cũng dần được cải thiện, bởi trong căn cứ Quang Minh có một viện nghiên cứu ngầm, cho nên xuất hiện thiết bị thanh lọc nước ngọt đầu tiên, thiết bị này khiến cho sinh hoạt của người bình thường trong căn cứ có cải thiện to lớn, không giống lúc trước, người bình thường muốn uống miếng nước thì cũng khó ngang lên trời.
Trong tận thế, sinh sống khó nhất là người bình thường, nếu không nhờ vào sự che chở của các thế lực, phần lớn là ở trong cuộc sống lang bạt chết sạch, một số ít ỏi có năng lực không tệ thì được các thế lực lớn mời chào, bán sức lao động đổi lấy cơ hội sống sót.
Căn cứ Quang Minh có Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, ở đây có thể nhận được rất nhiều nhiệm vụ mà căn cứ phát ra, phần lớn được các đoàn nhỏ nhận, đổi lấy một ít tinh hạch thăng cấp, cũng có một ít nhiệm vụ cho người thường làm, nhưng những nhiệm nếu không phải là bị đoạt trước, thì cũng là không ai dám làm.
Đoạt trước đều là dễ làm không có quá nhiều nguy hiểm, không ai dám làm thì tất nhiên sẽ là nhiệm vụ nhận sẽ chín phần mười đều chết, mà thỉnh thoảng cũng có người bình thường sống quá khó khăn đi nhận loại nhiệm vụ này, chỉ cần làm một lần, chết thì coi là một loại giải thoát, còn không chết thì có thể chọn một trong ba thế lực lớn để gia nhập, từ đây có những ngày sống ổn định.
Đương nhiên, những điều này không phải điều An Tử Lâu có thể hiểu, cậu ngậm kẹo que cùng Lâm Thanh đi ra ngoài cứ điểm, đôi mắt mèo to tròn đen kịt nhìn ngắm hết đông đến tây, trong mắt tràn đầy tò mò, tuy nói trong đầu cậu có một ít trí nhớ của con người, nhưng dù sao cũng chỉ là trí nhớ, cơ bản đã khác với tự mình trải nghiệm.
Lâm Thanh dẫn thẳng An Tử Lâu đến một góc, hắn chỉ tay về phía trước, cười nói: “A Lâu, phía trước là chợ trao đổi, cậu có thể đi xem, chỗ đó rất lớn, đủ cho cậu đi dạo rất lâu, nhưng mà đừng đi vào bên trong, còn nữa, bên phải chợ không thể đi, biết chưa?”
An Tử Lâu gật gật đầu, cũng không chờ Lâm Thanh nói nữa, liền tự mình đi, Lâm Thanh đứng tại chỗ, sắc mặt trần xuống, sau đó lộ ra một một nụ cười thâm độc, hắn cố ý đem An Tử Lâu đến đây.
Trong căn cứ Quang Minh quả thực có một phố chuyên dùng để giao dịch, ở đây, anh có thể dùng tinh thạch đổi bất cứ thứ gì anh muốn, có một ít dị năng giả không muốn gia nhập đoàn lính đánh thuê, hoặc là một ít đoàn lính đánh thuê loại nhỏ thường xuyên tới chỗ này, dùng vật phẩm hiếm lạ từ mạo hiểm mà có đổi lấy tinh hạch ở đây, cũng có một số người thường, đem thứ mà mình dùng sức lao động có được, đổi thứ thích hợp với mình hơn.
Nhưng mà ở cuối cùng của chợ, chỉ chuyên dùng để buôn da bán thịt, ở đó có rất nhiều nam nữ yếu ớt nhưng xinh đẹp, vì sống sót mà bán đi thân thể của mình, đem đổi lấy một chút lương thực, mà bên phải chợ, cũng là chỗ giao dịch, vật phẩm giao dịch ở bên trong đều là hàng quý hiếm, bao gồm cả người có khuôn mặt cực phẩm, An Tử Lâu có khuôn mặt này, nhất định sẽ được vô cùng hoan nghênh.
Mục đích lớn nhất mà Lâm Thanh đưa An Tử Lâu đến đây, đương nhiên là hy vọng cậu xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở chỗ này, một người bình thường không có dị năng, ở đây xảy ra chuyện, ngay cả Cao Sóc, cũng không thể nói hắn sai, dù sao, hắn đã cảnh báo rõ ràng với thanh niên, không thể đi cuối cùng của chợ và bên phải.
Ngay lúc thanh niên quẹo đi, biến mất khỏi tầm mắt, Lâm Thanh cũng lộ ra một nụ cười, hắn xoay người chậm rãi về cứ điểm, Lâm Thanh có một bí mật không nói cho ai, hắn kì thực không phải người của thế giới này, mà là từ một thế giới song song xuyên đến.
Thế giới này là thế giới của một cuốn sách, hắn biết toàn bộ hướng đi của thế giới này, lúc ấy, Lâm Thanh thích đến điên cuồng cuốn sách này, bởi vì trong sách, có một người giống tên của hắn.
Là một gay kín, ở thế giới bình thường hắn không dám nói cho ai biết, cho nên, sau khi biết mình xuyên này Lâm Thanh, hắn vui vẻ vô cùng, bởi vì sau này Lâm Thanh cuối cùng là ở cùng Cao Sóc, hơn nữa là Cao Sóc thích Lâm Thanh trước, trong tận thế, Cao Sóc đau khổ theo đuổi Lâm Thanh mười năm, cuối cùng mới ở bên nhau.
Cao Sóc mạnh mẽ, Cao Sóc lạnh lùng, tất cả của Cao Sóc làm một người xuyên việt như hắn say đắm không thể kiềm chế, bởi ảnh hưởng của nguyên tác, hắn đã sớm coi Cao Sóc là vật sở hữu của riêng mình, hắn chính là nhân vật chính, biết mọi chuyện tương lai của thế giới này, như là một nhà tiên tri.
Hắn xuyên không vô cùng không đúng lúc, khi đó Cao Sóc đã bị Lục Cẩm Thành phản bội, tuy rằng hắn muốn cùng Cao Sóc đồng cam cộng khổ tăng tình cảm, mà không muốn lộ ra dị năng khác của mình, cho nên không thể làm gì hơn là nói cho Tôn Dương, để bọn họ đi tìm Cao Sóc, trong nguyên tác Cao Sóc cũng không có chết, mà dị năng cũng không lên cấp, cũng không dẫn người khác về.
Cho nên, lúc nhìn thấy An Tử Lâu xuất hiện, hắn mới thất thố như vậy, trong nguyên tác, An Tử Lâu cơ bản không gia nhập đoàn lính đánh thuê Lãnh Dạ, mà là người đứng thứ hai của Đằng Long hội, một thanh niên vô cùng lạnh lùng mạnh mẽ, ở những năm cuối cùng tận thế, trở thành một trong số mười người mạnh nhất.
Bây giờ An Tử Lâu đột nhiên xuất hiện trong đoàn lính đánh thuê Lãnh Dạ, Lâm Thanh không biết đã xảy ra vấn đề ở đâu, nhưng hắn chắc chắn, vì sự xuất hiện của mình mà tạo ra hiệu ứng bươm bướm, làm cho An Tử Lâu chẳng những không có dị năng, bàn tay vàng của mình là chiếc nhẫn cũng làm mất, phải biết dị năng hệ sấm sét và dị năng không gian đều vì chiếc nhẫn kia mà thức tỉnh.
Nếu An Tử Lâu ngay cả dị năng cũng không có, vậy thì hắn phải đem biến số này giải quyết, miễn cho ảnh hưởng đến kế hoạch sau này của hắn, nghĩ đến đây, Lâm Thanh không khỏi lộ ra một nụ cười đắc ý, một trong mười người mạnh nhất trong tương lai thì thế nào? Bây giờ còn không phải là con kiến trong tay hắn.
An Tử Lâu theo hướng Lâm Thanh chỉ đi qua, ở trước một ngã ba quả nhiên thấy một khu phố náo nhiệt, hai bên đường bày đầy quầy hàng, bên đên để rất nhiều thứ, thỉnh thoảng có một ít người cả người đều là sát khí đi qua trên đường, cũng có chút người bình thường, đảo quanh quầy hàng chuyên đổi đồ ăn.
An Tử Lâu vừa xuất hiện, như một điểm nhấn lung linh xinh đẹp, lập tức thu hút vô số ánh mắt của mọi người, tầm mắt nóng rực quét qua quét lại trên người hắn.
truyen dam my hay Một thanh niên đẹp đến lu mờ cả trăng sao bước từng bước trên đường phố ồn ào, khí chất cả người cùng đường phố này hoàn toàn không hợp, như là một tinh linh bước nhầm xuống trần gian, trong đôi mắt đen láy xinh đẹp là sự ngây thơ của trẻ nhỏ và tò mò, thỉnh thoảng mò qua đồ vật trên các quầy hàng.
Đầu lưỡi khéo léo của cậu duỗi ra liếm kẹo que, hình như có chút đường dính trên môi, đầu lưỡi đưa ra liếm, môi mỏng màu đỏ nhạt lập tức được phủ một tầng nước, làm cho những người thấy cảnh này đều không hẹn mà cùng nước nuốt bọt, nhưng mà, nhìn một thân quần áo chỉnh tề sạch sẽ của thanh niên, tất cả mọi người đều coi thanh niên thành một cao thủ dị năng, cho nên, không có người dám lỗ mãng hay ra tay.
Tùy ý ngắm một hồi, An Tử Lâu đưa mắt nhìn về đồ để trên một quầy hàng, đó là một khối sắt đen như mực, không biết làm từ gì, không biết vì sao, An Tử Lâu cảm thấy thứ này và mình có một mối liên hệ, như là chỉ cần có được nó, là có thể có chỗ lợi rất lớn.
Cậu chớp mắt mấy cái, không hiểu vì sao mình lại có suy nghĩ này, người đàn ông bày hàng thấy An Tử Lâu vẫn đang nhìn đồ của mình, liền mở miệng giới thiệu: “Đây là một khối quặng sắt hiếm có, chất liệu vô cùng cứng rắn, rất thích hợp làm vũ khí, đồng thời có thể đem dị năng của mình nhập vào, nhưng mà hợp nhất với dị năng hệ lửa, người anh em có dị năng gì, nếu như thích hợp, mua khối sắt này này đi, làm thành vũ khí thì tuyệt đối có giá trị.”
“Tôi không có dị năng!” An Tử Lâu trả lời đúng sự thật, cậu vươn tay cầm khối sắt nhìn, cảm giác trong đầu càng ngày càng rõ ràng.
“Không có dị năng?” Người đàn ông kinh ngạc lặp lại một lần, mà sau khi An Tử Lâu nói ra lời này, lập tức có không ít ánh mắt suồng sã dừng trên người cậu, chỉ là người bình thường, thân phận địa vị tuyệt đối không cao, nhìn chút cũng không mất gì.
“Bao nhiêu tiền!” An Tử Lâu nhìn về phía người đàn ông.
“Cậu muốn mua?” Người đàn ông là một người khá phúc hậu, tự mình một người làm nhiệm vụ giết zombie, thấy thanh niên hỏi như vậy, cho là cậu chỉ nhất thời muốn mua, vì vậy lắc đầu nói: “Thứ này người bình thường mua cũng vô dụng, coi như cậu có thể cầu kim chủ của cậu làm cho cậu một món vũ khí, thì đối với cậu cũng không có quá nhiều tác dụng.”
“Tôi rất thích, đúng rồi, Lâm Thanh nói mua đồ thì cần tinh hạch.” An Tử Lâu lộ ra biểu cảm hiểu rõ, tiện tay móc tinh hạch từ trong túi ra, chìa ra trước mặt người đàn ông, hỏi: “Thế này đủ chưa?”
Người đàn ông trợn mắt nhìn tinh hạch trong tay An Tử Lâu, mấy viên tinh hạch lấp lánh long lanh yên tĩnh nằm trong tay thanh niên, thậm chí trong đó còn có cả một viên tinh hạch hệ nước cấp ba, còn lại đều là cấp hai, kim chủ nào chịu chơi như vậy, đem tinh hạch đưa cho một người bình thường, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt xuất sắc của thanh niên thì lại bình thường lại.
Xác nhận thanh niên thật sự muốn hắn mở miệng nói: “Năm viên tinh hạch cấp hai là có thể đổi được khối sắt này.”
An Tử Lâu nhìn xuống tinh hạch trên tay, vừa đủ năm viên, nhét thẳng vào tay người đàn ông, sau đó cầm khối sắt định đi, lại bị người đàn ông gọi lại, cậu nghi hoặc quay đầu, đôi mắt mèo đen nhánh nhìn chằm chằm người đàn ông, người đàn ông bị ánh mắt của An Tử Lâu nhìn thấy hơi xấu hổ.
Hắn ho nhẹ một tiếng thầm mắng người này đẹp vậy làm gì, thiếu chút nữa hắn cũng bị mê hoặc, chỉ vào một viên trong đó nói: “Viên này là tinh hạch cấp ba, cậu dùng nó để đổi thứ này có chút lỗ.”
“Không sao, mấy thứ này tôi có rất nhiều.” An Tử Lâu đang định đi, ánh mắt chuyển đến một quyển sách bày trên quầy hàng của người đàn ông, dường như bìa đủ mọi màu sắc hấp dẫn cậu, An Tử Lâu cầm sách lên nhìn mấy lần, chỉ thấy trên sách viết mấy chữ lớn “Hậu Hắc Học”*, lật lật vài tờ cảm thấy khá hay, vì thế hỏi: “Sách này nhà anh còn không?”
“À, nhà tôi có rất nhiều loại sách.” Người đàn ông nói.
Mắt An Tử Lâu sáng ngời, nói với người đàn ông: “Đem sách của anh bán cho tôi hết, ngày mai tôi tới đây lấy, tinh hạch không thành vấn đề.”
“… Được!” Người đàn ông dại ra một lúc mới gật đầu, đang muốn thu sạp quay về thu dọn đống sách của mình, chợt phát hiện có rất nhiều người có ý đồ xấu nhìn thanh niên, liền nhắc nhở: “Cậu đi dạo thêm một chút rồi nhanh về đi, ở đây không an toàn.”
An Tử Lâu gật gật đầu, người đàn ông cho là cậu nghe hiểu, quay người đi mất, An Tử Lâu lại tiếp tục đi về phía trước, vừa đi vừa chọn đồ mình muốn, không hề đem mấy ánh mắt lộn xộn xung quanh để vào mắt, lúc cậu đi đến một giao lộ, một tên đàn ông say khướt đuổi tới, mang theo nụ cười dâm tà nói với An Tử Lâu: “Tôi có thứ tốt muốn bán cho cậu, đi cùng tôi đến phía sau nhìn có được không?”
* Hậu Hắc Học: Được viết bởi Lý Tôn Ngô, ông tìm hiểu về về những người từ cổ chí kim, tìm hiểu Đạo giáo, Nho giáo,… tìm ra bí quyết và đúc kết nhận thức của mình thành “Hậu Hắc Học”. Ở hiện đại “Hậu Hắc Học” được coi như một cuốn binh pháp Tôn Tử thời bình, sử dụng trong kinh doanh, trong dùng người.