Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng - Chương 22: Phân thân




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Edit: Thanh Thạch



Xử lý xong mọi thứ, Lăng Thanh Vân trở về không gian ngủ. Đánh tang thi một ngày, rốt cuộc có bao nhiêu mệt cũng chỉ mình hắn biết.



Hoàn cảnh nơi này so với lúc trước ở bệnh viện đã tốt lắm rồi, nhưng bên ngoài vẫn luôn có mùi khó ngửi, cả ngày đối mặt với đám tang thi đáng sợ cũng khiến tinh thần hắn căng thẳng, so ra, không gian tuy rất nhỏ nhưng đúng là thiên đường.



Trở lại không gian, Lăng Thanh Vân hít sâu mấy hơi, lập tức cảm thấy cả người thư sướng. Đợi đến khi từ không gian nhìn ra bên ngoài, thấy Trang Thành im lặng ngồi trên nóc xe, hắn càng cảm thấy cả người đều bình tĩnh trở lại.



“Anh liền tính ở cùng với người này à?” Con cún nhảy một phát lên bụng Lăng Thanh Vân đang nằm dưới đất.



“Đương nhiên, tao sẽ không rời khỏi em ấy đâu.” Nghĩ đến lúc trước Trang Thành tỏ ra rất muốn ăn thịt mình nhưng vẫn nhịn xuống, thậm chí còn ở thời điểm tang thi vây công giúp mình giải vây, Lăng Thanh Vân liền cảm thấy trong lòng ấm áp. Trang Thành đối với hắn tốt như vậy, làm sao hắn có thể mặc kệ Trang Thành?



Về sau, bọn họ liền cùng nhau đi giết tang thi! Chờ hắn tích cóp đủ công đức liền giúp Trang Thành sống lại, đến lúc đó, bọn họ có thể sống hạnh phúc bên nhau. Nếu Trang Thành muốn, bọn họ có thể thu dưỡng mấy cô nhi….



“Thôi, anh muốn làm sao thì làm, chỉ cần anh không làm chuyện xấu, tập trung tu công đức là được. Nhưng nếu anh để ý tang thi ngoài kia như vậy, tôi đề nghị anh sớm luyện tập mấy thứ trên ngọc giản, đặc biệt là thuật phân thân, hẳn là rất hữu dụng đối với anh.”



“Thuật phân thân?” Lăng Thanh Vân nhíu mày, rất nhanh trong đầu liền hiện ra phương pháp tu luyện thuật phân thân.



Người tu công đức, thân thể của mình chính là công đức kim thân, cần phải bảo hộ cho tốt không thể bị tổn thương, cũng không thể tiết nguyên dương hay nguyên âm… Nhưng như vậy sẽ rất thống khổ… Cho nên, luyện phân thân đi!



“Đây là ý gì? Nếu tao không nhìn lầm, trên này nói là tao không thể… không thể phá thân à?” Lăng Thanh Vân lập tức nhảy dựng lên khiến con cún đang ngồi trên bụng hắn lăn xuống đất. Đây là cái gì? Chẳng lẽ về sau mình không thể làm chuyện thân mật với Trang Thành à?



“Sao anh chỉ thấy được điểm này thế!” Con cún phẫn nộ rồi: “Hiện tại anh ta là tang thi đó, dù anh muốn làm cũng không làm được, mà để cứu anh ta anh phải tu công đức kim thân đến cảnh giới viên mãn, cũng chính là có một trăm triệu công đức, đến lúc đó anh muốn thế nào cũng được!”





“Thế à?” Lăng Thanh Vân phục hồi tinh thần, xấu hổ cười cười.



Tốt nghiệp cấp hai xong làm côn đồ ba năm, nhưng bởi vì Trang Thành luôn lải nhải bên tai hắn về mấy bệnh Aids với giang mai, còn đưa cho hắn xem không ít tờ rơi tuyên truyền, khiến hắn căn bản không dám tiếp xúc mấy cô chủ động dán lên. Sau, Trang Thành thi đỗ đại học đến thành phố S, hắn cũng theo tới đây, ở thành phố S hắn làm đều là việc nặng, có thể nói là công nhân, lấy đâu ra tiền với thời gian mà đi tìm bạn gái. Cho nên lớn như vậy, tuy phim gì cũng xem qua, thậm chí năm đó cảnh hiện trường cũng thấy rồi nhưng bản thân thật đúng là chưa trải qua thực chiến…



Lúc trước Trang Thành thấy mình lấy máy tính của cậu lên mạng tìm ảnh mỹ nữ còn cố ý cho hắn xem tư liệu về các loại bệnh nam khoa, lại càng cường điệu mức độ khủng bố của bệnh Aids… Lăng Thanh Vân trong lòng đau xót, trên mặt lại nhịn không được lộ ra tươi cười, khi đó Trang Thành khẳng định rất rối rắm, chỉ sợ mình bị gái xấu bắt cóc đúng không?



“Tôi chỉ muốn nói với anh, anh hoàn toàn có thể dùng biện pháp đó, bắt một tang thi bên ngoài làm phân thân!” Con cún nói tiếp, nó rõ ràng có hảo tâm, sao chủ nhân nó toàn nghĩ đi đâu vậy?




Lấy tang thi làm phân thân? Này không phải là có thể cả ngày ở cùng Trang Thành sao? Liền tính mình phải rời đi cũng có thể để phân thân đứng bên Trang Thành… Hơn nữa, hắn cũng có thể chạm vào Trang Thành… Lăng Thanh Vân nhanh chóng đọc hết một lượt phương pháp tu luyện phân thân trong đầu, con cún nói đúng, hắn xác thực có thể dùng tang thi làm phân thân!



Những người khác làm phân thân đều là dùng các loại tài liệu trân quý để luyện chế một thân thể, sau đó rót lực tinh thần của mình vào, nhưng hắn căn bản không thể kiếm được tài liệu luyện chế, ngược lại có thể dùng phương pháp đoạt xá.



Nhưng hắn là người tu công đức, quyết không thể làm “chuyện xấu” như vậy. So ra, dùng tang thi làm phân thân liền hoàn toàn không có vấn đề, phỏng chừng, giải cứu một linh hồn bị giam cầm còn có thể được thêm chút công đức!



“Như vậy không sao chứ?” Lăng Thanh Vân hỏi, hắn đã bắt đầu tưởng tượng ra sinh hoạt tốt đẹp sau này! Có lẽ hắn còn có thể cùng Trang Thành nắm tay đi dạo quanh thành phố đã bị tang thi nhồi đầy!



Nếu như bị người sống nhìn thấy… Tang thi yêu nhau, rất thú vị đúng không?



“Đương nhiên không thành vấn đề, có một phân thân như vậy, anh có thể cho phân thân của mình đi cùng tang thi ngoài kia, còn mình thì đi cứu loài người… Tôi nói với anh rồi đúng không? Cứu người sống mới có lợi cho anh!” Con cún bất đắc dĩ nhìn chung quanh trắng xóa một mảnh, chỉ trông vào giết tang thi thì đến lúc nào nơi này mới được hoàn toàn giải phong? “Anh không nhớ sao? Lúc trước anh cho một người mấy phiếu cơm đối với anh có cũng được không có cũng không sao mà được một điểm công đức đó.”



“Có chuyện này à?” Lăng Thanh Vân nhíu mày nghĩ nghĩ, cho phiếu cơm, hình như hắn chỉ cho đàn em của Trang Thành, khi đó hắn được công đức à? Hắn hoàn toàn không chú ý tới…. Khi đó lực chú ý của hắn đều nằm trên thẻ sinh viên của Trang Thành…



Con cún liếc nhìn Lăng Thanh Vân, không để ý tới hắn, xoay người đưa lưng về phía hắn, ngồi xổm vào một góc. Chủ nhân này của nó vận khí thật sự rất tốt, ở một nơi mà chỗ nào cũng có thể kiếm công đức, nếu không sớm thành Thánh…. thì thật phải xin lỗi chính hắn!




Lăng Thanh Vân sờ sờ mũi, hiện tại hắn cực kỳ cần công đức, trong thời gian ngắn dựa vào giết tang thi để tích cóp công đức còn được, nhưng về sau thì sao? Còn có những phương pháp khác để đạt được công đức…. Nếu hắn tổ chức một đội ngũ giết tang thi, như vậy có phải công đức của đội ngũ đều có thể tính trên người hắn không? Nếu hắn cứu trợ người sống, cho bọn họ ăn, giúp bọn họ dàn xếp tốt, có thể được bao nhiêu công đức?



Con cún hẳn sẽ không lừa hắn, mà căn cứ lời của nó, công đức đạt được từ người sống sẽ hơn từ tang thi rất nhiều….



Lăng Thanh Vân do dự một chút, quyết định tại tình huống không bại lộ Trang Thành liền cứu ít người – nếu hắn bọc kín Trang Thành, có lẽ người khác sẽ nghĩ đây là một người ít nói? Đương nhiên, mặc kệ thế nào, Trang Thành đều là quan trọng nhất.



Lăng Thanh Vân ngủ thật ngon, buổi sáng tỉnh dậy liền bắt đầu hoạt động giết tang thi, thuận tiện cùng Trang Thành ngồi trên chồng gạch bồi dưỡng tình cảm.



Tang thi ở công trường này rất nhiều là bị hắn và nhóm người Trương Nghị đưa tới, còn có một ít là mấy ngày nay chạy từ nội thành đến, số lượng tuy không ít nhưng cũng không tính là quá nhiều, hắn ở đây giết ba ngày, công đức đạt tới hơn hai nghìn, tang thi cũng giết sạch rồi.



Sau đó, Lăng Thanh Vân liền phát hiện ra một vấn đề lớn – mình bị táo bón!



Ba ngày này, đối với việc bị Trang Thành quan sát mình bài tiết, Lăng Thanh Vân đã học được bình tĩnh, nhưng mà hao hết thiên tân vạn khổ vẫn không rặn ra được… cho dù là trước mặt tang thi cũng đủ xấu hổ.



Mặt khác, những người bị táo bón đều biết cảm giác kia tuyệt đối không dễ chịu…




Từ khi mạt thế đến, Lăng Thanh Vân hầu như không ăn mấy rau dưa, lúc trước ở khu an toàn ít nhất vẫn có cơm ăn, nhưng mấy ngày nay, hôm nào hắn cũng ăn thực phẩm chín đóng gói chân không, không muốn táo bón cũng không được… Táo bón thì thôi đi, đến ngày thứ tư, cuối cùng cũng ra được, Lăng Thanh Vân mới phát hiện, hắn không có giấy!



Bên người một chút đồ dùng sinh hoạt cũng không có, đồ ăn đã sạch bách, quần áo tắm rửa không có, hơn nữa nước cũng hết rồi…



Xem ra, phải rời khỏi nơi này thôi! Lăng Thanh Vân ngồi trong xe việt dã, sắp xếp lại tài sản của mình, biết mình ngày mai nhất định phải sang nơi khác, còn có… Lăng Thanh Vân lấy ra chiếc điện thoại đã không còn tý pin nào, có lẽ, hắn nên tìm nơi liên lạc với Cố Gia Bảo – lúc đi hắn cái gì cũng chuẩn bị, thế mà quên sạc điện thoại!



Lúc trước hắn không thâm giao với Cố Gia Bảo, hiện tại lại muốn thông qua Cố Gia Bảo biết ít tin tức. Nói tiếp đúng là xấu hổ, bởi vì lúc trước hắn không quan tâm cái gì, nên hắn không chỉ không biết tình huống các khu an toàn trên thế giới, ngay cả đối với tang thi cũng không hiểu biết hết!




Tỷ như, hắn không biết “virus” tang thi có thể lây nhiễm sang động vật không, nhưng nhìn lên trời thỉnh thoảng bay qua mấy con chim hót ríu rít, có vẻ chỉ có con người mới bị biến thành tang thi…



Mà hơn một tháng, khu công trường vốn chỉ có đất bùn đã bắt đầu mọc không ít cỏ dại, chúng nó mọc khắp nơi, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của tang thi.



Có lẽ không có nhân loại, thế giới sẽ càng tốt đẹp….



Trang Thành vẫn ngồi trên nóc xe việt dã, Lăng Thanh Vân lúc đầu còn sợ xe mình bị tang thi làm hỏng, sau đó đột nhiên nghĩ đến trong không gian có thể chứa đủ cái xe, nhưng khi hắn muốn cất xe vào, con cún lại nói cho hắn biết muốn cất cũng phải rửa sạch rồi mới được cất….



Được rồi, dù sao Trang Thành thật thích cái xe này, chỉ cần cẩn thận một chút, xe sẽ không bị hư hao, liền để ngoài vậy!



“Thành Thành, anh đi ngủ đây, ngày mai gặp lại!” Lăng Thanh Vân nói với Trang Thành xong xoay người vào không gian.



Trang Thành ngồi trên nóc xe, đã quen với chuyện đó.



Cậu không biết thức ăn của mình phát ra thanh âm là có ý gì, cậu chỉ im lặng ngồi trên đỉnh xe, không định động đậy.



Tuy rằng buổi tối khiến cậu cảm thấy thoải mái, nhưng cậu lại thích ban ngày hơn, bởi vì trời vừa sáng, thức ăn của cậu sẽ đột nhiên xuất hiện trước mặt, khiến cậu cảm thấy cao hứng, bụng cũng tựa hồ không đói như vậy…



———–



Ngọc giản: