“Nhưng anh nhất định sẽ không nghĩ đến người bỏ thuốc em không phải Đức Phú, mà là Trần Anh Thư”.
Nói xong, Vũ Linh Đan cúi thấp đầu xuống, nếu không phải ở cửa đụng tới Trần Anh Thư , Vũ Linh Đan cũng sẽ không tin cho tới giờ mình không nghĩ cô ta sẽ vô sỉ như vậy.
“Chuyện này là không thể nào!”
Quả nhiên, Vũ Linh Đan vừa dứt lời, Trương Thiên Thành liền theo bản năng buột miệng thốt ra, phủ định Vũ Linh Đan.
Trong một khắc đó, Vũ Linh Đan chỉ cảm thấy trái tim mình vỡ vụn.
Nhân đó, Vũ Linh Đan trở nên lãnh đạm, bình
tĩnh mà nhìn Trương Thiên Thành, lạnh lùng nói: “Anh nghĩ tôi nói dối? Tốt thôi, chúng ta không có gì để nói nữa, tôi sẽ tự xử lý
Trương Thiên Thành giữ chặt Vũ Linh Đan, nhận thấy bản thân thất thố, cũng hạ thấp ngữ điệu, ôn nhu nói: “Vũ Linh Đan, anh không phải ý này!”
“Ý của anh chính là như vậy!”
Vũ Linh Đan lại lần nữa cuống lên, hết thảy bình tĩnh ngụy trang đều biến mất. Vũ Linh Đan mắt lạnh nhìn chằm chằm Trương Thiên Thành: “ Không phải anh không tin tôi sao, vậy coi như là tôi tự mình uống thuốc, hoặc Đức Phú bỏ thuốc tôi là được rồi”
“Anh yên tâm, quan hệ hiện tại của hai ta dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ không ảnh hưởng đến anh. Cho nên anh không cần lo lắng sợ hãi như vậy!”
Vũ Linh Đan tàn nhẫn nói, từng lời đều kích thích Trương Thiên Thành. Nhìn anh cau mày, vẻ
mặt khó chịu, đáy lòng biến thái xuất hiện một sự khoái cảm.
“Làm sao, chê tôi lời nói khó nghe? Nhưng tôi nói không phải là sự thật ư. Mặc kệ Trần Anh Thư làm cái gì, anh vĩnh viễn cũng sẽ không tin tưởng.”
“Anh không phải không tin, em yên tâm đi. Nếu việc này đúng thật là Trần Anh Thư làm, anh sẽ đòi lại công bằng cho em”
Trương Thiên Thành dùng vẻ mặt nghiêm túc bảo đảm. Khi mới bắt đầu, anh nhất thời không hiểu được, anh cho rằng chính mình là hiểu biết Trần Anh Thư, tự tin, kiêu ngạo, sao có thể làm ra chuyện bỉ ổi xấu xa như vậy.
“Công bằng?”
Vũ Linh Đan châm chọc cười, lời này nghe như đứa trẻ làm sại còn đảm bảo cho người khác. Nói như vậy, Trương Thiên Thành vẫn đứng về phía Trần Anh Thư.
Vũ Linh Đan dùng sức phủi tay Trương Thiên Thành ra, cuối cùng lạnh giọng cảnh cáo: “Chuyện
Trần Anh Thư không giải quyết xong thì anh cũng đừng tới tìm tôi”
Cô mang theo sự quyết tuyệt, chật vật bước đi.
Lúc này, Vũ Linh Đan khóc như mưa. Cho dù Trương Thiên Thành đã giải thích quan hệ của anh với Trần Anh Thư nhưng trong lòng Vũ Linh Đan vẫn ghen tuông không cách nào ngừng được. Khi đi khỏi chỗ Trương Thiên Thành, cô hoàn toàn bạo phát. Đặc biệt ánh mắt kia của Trương Thiên Thành hàm chứa sự không tín nhiệm, làm cô hận không thể đâm đầu vào tường chết luôn cho rồi.
Nhưng hiện tại còn có chuyện quan trọng phải làm.
Vũ Linh Đan liên hệ mấy nhà truyền thông. Cũng tại hình ảnh chụp quá rõ ràng, có vài ảnh Đức Phú đè cô ở dưới thân chụp. Khó trách Trương Thiên Thành sẽ tức giận như vậy.