Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Chương 467






Phan Bảo Thái gật đầu, không biết anh ta đã nghe Vũ Linh Đan nói những lời này hết bao nhiêu lần rồi, anh ta cũng hiểu rõ hoàn cảnh bây giờ của Vũ Linh Đan. 

Bạch Đằng đổi chủ, nếu đổi lại là anh ta thì chắc anh ta cũng không cam lòng, tiếc là anh ta không hề nghe được lời nào như thế từ Vũ Linh Đan. 

“Được rồi, ăn cơm trước đã”. 

Phan Bảo Thái gắp thức ăn cho cô. 

Hôm đó, Phan Bảo Thái lại đích thân đưa Vũ Linh Đan về nhà. Vũ Linh Đan suy nghĩ rồi mời Phan Bảo Thái lên phòng ngồi chơi một lúc nhưng lúc đó Phan Bảo Thái nhận được điện thoại từ công ty, dường như có chuyện gấp gì đó nên không có thời gian. 

Trước khi xuống xe, Vũ Linh Đan ngập ngừng nhưng rồi cô không kiềm chế được nên hỏi: “Nghe công ty bàn tán là anh đã chấm dứt hợp tác với Á Đông rồi sao?” 

Vũ Linh Đan cuối cùng vẫn không nhịn được. 

Phan Bảo Thái im lặng một lúc, việc đầu tiên anh ta nghĩ đến là cuộc điện thoại lúc chiều đã bị Vũ Linh Đan nghe thấy nhưng trông dáng vẻ không biết gì của Vũ Linh Đan thì lại không giống lắm. 

Vũ Linh Đan không kiềm được, hỏi tiếp: “Em nghe nói gần đây Á Đông đang gây nhau rất gắt..” 

“Linh Đan, em đừng bận tâm đến những chuyện này nữa, anh tự có tính toán, được không?” 

Phan Bảo Thái nói ra câu tiếp theo với giọng điệu nặng nề hơn khiến trái tim Vũ Linh Đan hơi run lên. Nhưng sau đó Phan Bảo Thái lại mỉm cười dịu dàng như trước,

chapter content