Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Chương 463: Bắt đầu mọi thứ một lần nữa. 




Vẻ mặt Lương Học Đông hơi trầm xuống, sau đó anh ta mới nói: “Họ nói Giám đốc điều hành nhiên và Trương Thiên Thành đã đạt được thỏa thuận nào đó nên Tổng giám đốc Thành đã vì cô mà vứt bỏ công ty.” 

“Không thể nào, tuyệt đối không thể" 

Vũ Linh Đan vừa nghe xong đã lập tức phản đối không cần suy nghĩ. 

Lương Học Đông vẫn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào phản ứng của Vũ Linh Đan. 

Cô nói: "Á Đông lớn như thế, tôi có thể có bao nhiêu năng lực để khiến anh ta vứt bỏ Á Đông chứ? Không bằng anh thẳng ra tôi là nội ứng của Trương Đức Phú còn hơn” 

“Nhưng nếu một tuần sau, Trương Đức Phú thực sự nhậm chức thì sao?" Lương Học Đông nghiêm túc hỏi. 

Vũ Linh Đan thực sự không nghĩ đến vấn đề này, cô ngây người ngay tại chỗ mất một lúc. 

Lúc này Lương Học Đông mới mỉm cười, sau đó anh ta đứng dậy đi đến bên cạnh Vũ Linh Đan nói một cách đầy ẩn ý: “Vậy nên, có những lúc có những lời không nên nói quá nhiều 

Từ lâu Vũ Linh Đan đã nhận ra mọi chuyện không hề đơn giản, sự tự tin của Trương Đức Phú càng cho thấy những lời không chỉ đơn giản chỉ là phỏng đoán. 

Nhưng vấn đề là cho dù Trương Thiên Thành rời khỏi Á Đông, vậy anh với Vũ Linh Đan cô cũng không có bất cứ quan hệ nào hết. 

Những lời còn lại, Vũ Linh Đan cũng không vội giải thích, cô chỉ hỏi: “Chuyện này có liên quan gì đến Bạch Đằng chúng tôi?” 

“Không có quan hệ gì hết, chỉ là bên ngoài đang bàn tán xôn xao về chuyện này, tôi cũng tò mò một chút mà thôi.” Lương Học Đông cười. 

Vũ Linh Đan nhớ đến cuộc gọi nhỡ kia, bèn hỏi: “Trước đó Tổng giám đốc Đông tìm tôi, không biết là chuyện gì gấp? 

“Không có gì” Lương Học Đông phủ nhận, sau đó lại nói: 

“Nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở cô một câu, bên công trường phải đẩy nhanh tiến độ, trước đây chúng ta đã chậm trễ gần nửa tháng, không thể lại lùi nữa được” 

Vũ Linh Đan gật đầu, sau khi rời khỏi công ty thì cô đi thẳng đến công trường. 

Bắt đầu mọi thứ một lần nữa. 

Không có đám phóng viên làm phiền, công trường nhanh chóng khôi phục lại vẻ yên tĩnh. Vốn dĩ Vũ Linh Đan vẫn đang lo lắng cho tình trạng tinh thần của công nhân nhưng không ngờ vì sự trở lại của Vũ Linh Đan mà bọn họ ai ai cũng đến làm việc đầy đủ. 

Vũ Linh Đan ở lại công trường mấy ngày. 

Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày Phan Bảo Thái đều hỏi han ân cần, sau khi tan làm liền xuất hiện ở công trường rất đúng giờ. Cho dù Vũ Linh Đan vẫn đang bận rộn với công việc nhưng ngày nào anh ta nhìn thấy có như vậy cũng rất vui vẻ. 

Trong ba ngày qua, Vũ Linh Đan cũng luôn bí mật quan sát tình hình của Á Đông. Chỉ đáng tiếc, ngoại trừ những gì Lương Học Đông nói lần trước ra, toàn bộ Á Đông đều ở trong trạng thái gió yên biển lặng tựa như không có chuyện gì xảy ra. 

Nhưng cũng không có gì đáng ngạc nhiên.