Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Chương 184: Vũ Linh Đan lập tức cảnh giác




Nói xong, Nguyễn Kim Thanh cúp điện thoại thất. 

Trương Đức Phúc chau mày,sầm mặt, nghĩ một hồi rồi vẫn quyết định đi gặp Vũ Linh Đan thử xem.  <!-- Composite Start --> <!-- Composite End --> Phải nói rằng môi trường sống hiện tại của Vũ Linh Đan quả thực hơi kém, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì thì sẽ rất rắc rối. 

Lúc Trương Đức Phú đến thì Vũ Linh Đan đang bàn bạc với mấy nhà thầu về chuyện phân chia khu vực. Cô nhìn thấy Trương Đức Phú thì cũng chỉ ngẩng đầu lên nhìn một cái, tỏ ý bảo cậu ta đứng ở bên đợi cô. 

Nhìn sắc mặt của Vũ Linh Đan, dáng vẻ bận rộn không hề giống giả vờ, trong lòng cậu ta cũng có tám phần mười chắc chắn, cũng cảm thấy phẫn nộ vì bà ta dám chơi mình.  <!-- Composite Start --> <!-- Composite End --> Trương Đức Phú ra ngoài, gọi lại số điện thoại lúc nãy, mở miệng là mắng xối xả: “Người đàn bà này, bà dám chơi tôi à? Bà dám nói Linh Đan xảy ra chuyện, có tin tối khiến con gái bà xảy ra chuyện không hả?” 

Bên này, Nguyễn Kim Thanh đang dương dương đắc ý, thậm chí còn tự rót cho mình một ly rượu đỏ, vừa nghe Trương Đức Phú nói vậy thì ngây ra, vô thức nói: "Không được." 

"Cái gì mà không được, tôi thấy bà không có ý tốt gì cả." 

Trương Đức Phú tức giận. 

Vũ Linh Đan không sao, Trương Đức Phú đương nhiên là thở phào một hơi, có điều cơn tức mà Nguyễn Kim Thanh mang lại, cậu ta không nuốt trôi, nói một câu: "Hai mẹ con các người cứ đợi đó cho tôi!", sau đó liền cúp điện thoại. 

Lúc này, Nguyễn Kim Thanh không bình tĩnh nổi nữa. 

"Không được!" 

Nguyễn Kim Thanh thì thào. 

Rõ ràng bà ta đã tìm người rồi, tuy đến giờ vẫn không có tin tức, nhưng không có tin tức chính là tin tức tốt nhất, hơn nữa Vũ Linh Đan là con gái chân yếu tay mềm, sao đánh lại được một người đàn ông chứ? 

Đây đã là chuyện gạo nấu thành cơm rồi, chắc chắn là do 

Vũ Linh Đan không thừa nhận, hại bà ta đắc tội với Trương Đức Phú. Nguyễn Kim Thanh hít một hơi, cũng chỉ có thể cho rằng con nhỏ Vũ Linh Đan đó ngụy trang quá giỏi, giấu diếm chuyện kia đi. 

"Haiz, mọi người..." 

Vũ Linh Đan đang định ngăn lại nhưng cả đám đều rời đi, trước mặt cô thì có Trương Đức Phú đứng chắn, cô chỉ có thể ngồi xuống, nói: "Nói đi, có chuyện gì?" 

"Không có gì." 

Lúc này đến lượt Trương Đức Phú bối rối, tim đập thình thịch, khó khăn lắm mới ổn định được cảm xúc, nói: "Không có gì, tôi chỉ muốn qua xem em có sao không thôi." 

"Tôi thì có thể có chuyện gì chứ?" 

Vũ Linh Đan lập tức cảnh giác.