Kể từ sau ngày hôm đó thì Nhiếp Hoài Lễ càng có nhiều lý do để tìm đến Đàn Thi Ý hơn, hiển nhiên cô cũng có rất nhiều cái muốn nói với anh.
Nếu nói rằng Đàn Thi Ý không hận Châu Chiết Xuyên và Mạnh Đồng Đồng thì đó là lời nói dối, nhưng nếu chỉ vì trả thù mà chôn mình vào hôn nhân thì cô càng căm hận bản thân hơn.
Cho nên, hiện tại Đàn Thi Ý đã chấp nhận sẽ thử hẹn hò qua lại với Nhiếp Hoài Lễ trước, nếu như trong vòng ba tháng mà tình cảm của họ có tăng lên thì họ sẽ tiếp tục, còn nếu không có gì thay đổi thì lại trở về vạch xuất phát.
Tuy nhiên, Nhiếp Hoài Lễ biết rằng đây chính là kế hoạch của Đàn Thi Ý, cô gái này chỉ muốn lợi dụng anh để áp chế Mạnh Đồng Đồng và Châu Chiết Xuyên thôi. Mặc dù anh đã biết hết kế hoạch của cô, nhưng anh vẫn vui vẻ để cô lợi dụng và thực hiện kế hoạch của bản thân.
Vì Nhiếp Hoài Lễ muốn chứng minh cho Đàn Thi Ý biết rằng... Anh thật lòng muốn lấy cô làm vợ, anh muốn cưới cô là vì anh có tình cảm với cô chứ không phải là vì một lý do nào khác!
[...]
Cũng như bao ngày thì Đàn Thi Ý đã đến phòng khám để làm việc, hôm nay Chu Kiêu Nhiên cũng đã đưa Ruby đến để tiêm phòng, nhìn thấy sắc mặt của em gái khá tốt, Chu Kiêu Nhiên liền nói:
- Ý Ý, tối nay em rảnh không?
- Không rảnh, bận lắm.
- Thôi mà, đã lâu rồi chúng ta không đi uống rượu... Tối nay đi đi mà, anh mời!
Đàn Thi Ý liền liếc ông anh họ này một cái, đừng nói là cô không biết ý đồ của anh ấy. Rõ ràng Chu Kiêu Nhiên đang cật lực đẩy thuyền cho cô và Nhiếp Hoài Lễ thì có, thậm chí là ngay cả Nhiếp Tử Trúc cũng đang cố ý đẩy thuyền hai người họ, hi vọng Đàn Thi Ý và Nhiếp Hoài Lễ nhanh chóng trở thành một đôi.
- Chu Kiêu Nhiên, em biết tỏng mưu đồ của anh là gì rồi. Nhưng anh đừng nghĩ nữa!
Dừng một chút, Đàn Thi Ý lại nói:
- Thay vì mai mối cho em thì anh cũng nên tự mình tìm bạn gái đi, đừng để em nói với dì út, tới đó thì em sẽ nói với dì sắp xếp cho anh mỗi ngày xem mắt hai mươi bốn cô!
Chu Kiêu Nhiên nghe đây khóe môi cũng giật giật, rất muốn mắng nhưng lại không dám mắng!
Vì sao à? Vì ở nhà họ Đàn này thì Đàn Thi Ý là cô cháu gái duy nhất, lại còn xinh đẹp, ngoan hiền, học giỏi, có thành tích tốt, nghề nghiệp ổn định, cho nên cả dòng họ đều yêu chiều cô.
Đó là dòng họ Đàn gia nói chung.
Riêng mẫu hậu đại nhân của Chu Kiêu Nhiên - Đàn Thương Xuyến, bà ấy là em gái của Đàn Dũng, là dì út của Đàn Thi Ý. Ngặt một nỗi là bà ấy mê con gái những lại không sinh được con gái, vì thế cho nên Đàn Thương Xuyến cực kỳ yêu thương và tin tưởng lời nói của Đàn Thi Ý.
Những năm nay Đàn Thương Xuyến không hối thúc Chu Kiêu Nhiên kết hôn cũng một phần là vì mấy lời nói của Đàn Thi Ý đấy thôi, nếu bây giờ cô thay đổi thái độ, nói thêm vài câu với Đàn Thương Xuyến thì dám chắc anh ấy phải xem mắt mỗi ngày một cô mới vừa lòng của mẹ mất!
- Được rồi, anh biết anh sai rồi, em đừng có đem mẹ ra hù dọa anh nữa, nổi hết da gà!
[...]
Buổi tối đó Đàn Thi Ý cũng tan ca rất muộn, vốn dĩ cô còn định đêm nay sẽ ngủ lại phòng khám ngủ luôn, đợi tới sáng mai là thứ sáu thì cũng về lại khu huấn luyện, nhưng ai mà có ngờ cô còn chưa kịp nghĩ thì Nhiếp Hoài Lễ đã gọi điện thoại đến.
- [Ý Ý, em tan làm chưa?]
- Em vừa mới tan làm.
- [Có đói bụng không? Anh mua gì đó cho em ăn nha? Em muốn ăn gì nào?]
- Không cần đâu, em cũng định sẽ ra ngoài ăn bừa cái gì đó rồi về ngủ ngay mà.
Tuy nhiên thì tình trạng hiện tại của Nhiếp Hoài Lễ chính là "thử nghiệm làm bạn trai", nên anh tuyệt đối không để cho bạn gái của mình ra ngoài vào buổi tối như vậy!
Cuối cùng anh đã chạy hết một vòng Đế Đô, mua đủ thứ từ món âu đến á, đến cả món mặn đến món ngọt, từ nước đến trà, nói chung là ti tỉ các thứ để đem đến cho cô.
Lúc đầu Đàn Thi Ý còn tưởng anh chỉ mua vài món thôi, ai mà có ngờ Nhiếp Hoài Lễ lại mua gần hai mươi món. Khi nhìn thấy trên tay anh đang cầm đầy thức ăn thì cô cũng ngạc nhiên, nói:
- Anh mua nhiều vậy? Làm sao em ăn hết?
- Không sao, em ăn bao nhiêu thì ăn, thừa lại thì anh ăn, hoặc anh mang về cho Nhiếp Tử Trúc và Nhiếp Tử An ăn cũng được. Đừng lo.
- Nhiếp Hoài Lễ, anh đúng là kì lạ đó.
Vốn dĩ câu nói này của Đàn Thi Ý đang ám chỉ anh là người kì quái, nhưng thay vì giận hay buồn thì anh lại mỉm cười, lại nói:
- Vì để theo đuổi được bạn gái thì cho dù là làm chuyện kì quặc thì anh cũng làm!
Dừng một chút, Nhiếp Hoài Lễ lại nói:
- Anh sẽ là người theo đuổi em!