Mất Đi Ánh Sáng

Mất Đi Ánh Sáng - Chương 66: Cầu xin




Hoắc Dạ Liên như con thú dữ tức giận mà giật đi mảnh vải che thân cuối cùng của An Nhi , thân hình với đường cong gợi cảm của cô hiện rõ trước mắt anh , Hoắc Dạ Liên khoé môi cong lên nguy hiểm , bàn tay anh lả lướt trêи thân hình mảnh mai của cô , từng nơi , từng nơi một đều bị anh đụng tới .

Khuôn mặt khó chịu hiện tại của An nhi khó nhìn vô cùng , bản thân cô bị anh trêu đùa trêи tay cũng là không phải lần đầu nhưng với tình cảnh như hiện tại chưa bao giờ cô nghĩ đến , cảnh tượng này đối với cô như một thực hình tra tấn cô .

Hoắc Dạ Liên nhìn thân thể quyến rũ của An Nhi mà hơi thở trở nên hỗn loạn khó chịu , An Nhi thì cố gắng tránh né ánh mắt nóng bỏng của Hoắc Dạ Liên , cả người cô trần trụi trước mặt anh khiến cho cô cảm thấy bản thân mình đúng là đáng buồn cười , vì sao nhất thiết lại là người đàn ông này , giọng nói yếu đuối ấm ức rêи rỉ dưới thân Hoắc Dạ Liên .

"Hức... thả tôi ra... hức "

An Nhi giờ không còn gì để nói với Hoắc Dạ Liên khi này ngoài ba từ như trêи , ánh mắt trong veo tựa như hồ nước nhìn Hoắc Dạ Liên như cầu xin nhưng rồi chỉ nhận lại cái nhìn lạnh lùng của anh , Hoắc Dạ Liên trong tình cảnh này không thể khống chế được bản thân mình nữa , trước cô anh luôn mất kiểm soát hoàn toàn .

"An Nhiên cô đang tỏ ra trong sáng với ai , chắc hẳn hắn cũng đã từng làm như vậy đúng không "

Câu nói lạnh lùng của anh như đâm thẳng vào tim cô một cách dứt khoát , bản thân cô đây là lần đầu tiên cùng với một người đàn ông xảy ra chuyện này , người mà Hoắc Dạ Liên anh đang nói trong miệng chính là Cảnh Hiên sao , An Nhi chỉ cười khổ , Hoắc Dạ Liên trong đầu anh ta đang nghĩ gì vậy hả , nụ hôn đầu của cô bị anh cướp mất , thân thể cô , anh cũng là người duy nhất thấy được , An Nhi hoàn toàn bất lực trước anh .

Hoắc Dạ Liên nói xong cũng chẳng ngần ngại gì mà mơn trớn cơ thể đẹp đẽ này của cô , tay của anh đặt lên phần " đồi nhỏ " của cô mà nhào nặn , miệng anh hiện tại khô nóng khó chịu liền ngậm lấy một bên còn lại liên tục hành hạ cơ thể của An Nhi .



An Nhi bị cơn đau anh gây ra làm khó chịu toàn thân , phần ngực bị anh kϊƈɦ thích liên tục cảm thấy đau rát mà ưỡn cao lên khiến cho Hoắc Dạ Liên cảm thấy nóng nực hơn , biểu cảm của cô hiện tại như là đây là lần đầu tiên của cô vậy , Hoắc Dạ Liên có chút hoài nghi nhưng cũng chỉ cho qua , làm sao mà An Nhi có thể là lần đầu tiên được chứ , sống chung với Cảnh Hiên hai năm trời mà không nảy sinh gì , anh không tin .Thanh âm khó chịu của An Nhi nỉ non bên tai khiến cho anh càng cảm thấy như cả người mình bị thiêu đốt .

"Ưm... ah... ưm "

Hành động của Hoắc Dạ Liên không ngừng lại mà anh trực tiếp đưa một tay xuống hạ bộ của An Nhi , ngón tay linh hoạt chạm nhẹ vào nơi kín đáo nhất của người phụ nữ , chỉ mới lướt nhẹ qua mà toàn thân của An Nhi như có một nguồn điện lớn chạy qua người làm cho cô không thể không nói .

" Ưm Hoắc...Hoắc Dạ Liên , anh thả tôi ra...ưm...ah "

An Nhi muốn vùng vẫy ra nhưng tay của cô hoàn toàn bị giữ chặt , phần ngực của cô bị anh điên cuồng gặm nhấm không rời , phía dưới nơi hạ bộ của cô đang bị anh trêu chọc không ngừng nghỉ , ngón tay anh len lỏi vào bên trong kiến cô ngứa ngáy tột độ .

"Ưm... đừng , đừng làm vậy "

An Nhi nước mắt rơi lã chả không rời , miệng thì liên tục kêu xin anh nhưng đều vô dụng , Hoắc Dạ Liên buông " đồi nhỏ " của cô ra rồi cười lạnh nói .

" An Nhiên miệng nhỏ của cô thành thật hơn cô nhiều... "