Mất Đi Ánh Sáng

Mất Đi Ánh Sáng - Chương 59: Bệnh




An Nhi buông lời lạnh lùng như vậy không phải là muốn tổn thương Hy Ân nhưng trong lòng cô không muốn tiếp xúc với người mà Hoắc Dạ Liên phái đến

Hy Ân sững người nhìn An Nhi lạnh lùng với mình nhưng rồi cũng không để trong lòng, cô biết vì sao An Nhi tỏ thái độ như vậy, một người phụ nữ đang tuổi thanh xuân tự do lại bị một người đàn ông xa lạ bắt nhốt thì nào có tâm trạng để đi tiếp xúc với người khác nữa mà quan trọng là bản thân người đó lại là người làm dưới chướng của người bắt nhốt cô chứ

"An Tiểu thư tỉnh dậy rồi thì ăn cháo cho nóng, Tiểu thư cần gì thì cứ gọi tôi, tôi luôn bên ngoài "

Hy Ân vẫn vui vẻ như không có chuyện gì nói xong rồi lui ra, trong phòng hiện tại chỉ còn An Nhi, cô nhìn bát cháo nóng hổi rồi ăn vài miếng, cả ngày hôm nay mệt mỏi lắm rồi, dù thế nào cũng phải để thân thể khỏe lại đi đã

An Nhi ăn uống xong ,cô vì không chịu được bản thân một ngày không tắm dù là trêи người có vết thương vẫn tự mình dậy tắm rửa thay đồ, cô mở cửa tủ nhìn những bộ quần áo đều là đồ mới thì chỉ cười lạnh lấy đại một chiếc váy lụa để mặc

Cô biết những bộ đồ này là do anh cho người mang tới vì khi cô bị bắt nào có được ra ngoài đâu, trong đầu cô chỉ cảm thấy nực cười

Thời gian đã chuyển về đêm ,An Nhi cũng đã sâu giấc ngủ nhưng cơ thể cô vẫn như là đang sẵn sàng phòng bị vậy ,trong cả khi ngủ cô cũng cảnh giác cao độ như vậy chắc hẳn là rất sợ hãi

Bên ngoài Dạ Viên chiếc xe đen bóng dừng trước cửa ,người đàn ông với khuôn mặt không mấy vui vẻ bước ra, ánh mắt đỏ hỏm sáng rực lên, khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu cảm dư thừa ,bảo vệ chỉ e dè đứng một bên nói

"Hoắc Thiếu ngài về rồi "



Hoắc Dạ Liên chỉ đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn họ rồi trực tiếp đi thẳng vào nhà ,anh nhìn lên trêи phía cầu thang tiến đến trực tiếp đi đến căn phòng cuối hành lang của An Nhi, từng bước chân mạnh mẽ vô cùng, anh đứng trước cánh cửa tay từ từ nắm chặt tay cần mở ra

Người phụ nữ đang say giấc ngủ co lại một góc giường ,thân hình nhỏ nhắn mảnh mai của cô khiến cjo người khác muốn ôm trọn vào lòng mình không buông ,vừa muốn nâng niu vừa muốn giấu người phụ nữ này đi

Hoắc Dạ Liên cả người toả ra một mùi men rượi mồng đậm, ngửi thôi cũng đủ say đắm , anh nhàn nhạt đi tới ngồi tại mép giường trống, ánh mắt của anh không rời lấy khuôn mặt của An Nhi một giây nào

Cô gái nhỏ khẽ động người đã làm Tim anh đập chậm lại một nhịp, tay anh dải ra đưa lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô khẽ chạm lấy thì cô lại thu mình lại, tay anh trơ vơ giữ khoảng trống, anh chỉ cười lạnh rồi thu tay lại

Hoắc Dạ Liên theo thói quen lấy ra một điếu thuốc nhưng chưa kịp đã ho liên tục một tràng, tay anh khẽ run rẩy buông điếu thuốc như tay ra , đây là biểu hiện của việc anh uống rượu và hút thuộc quá nhiều, nhưng đây chỉ là anh mới bắt đầu được hai năm kể từ khi An Nhi rời khỏi

suy nghĩ kĩ lại anh không biết bản thân mình tại sao vì cô, một người phụ nữ xa lạ mà tổn hại đến bản thân mình như vậy, nhớ lại thì trong hai năm anh đã điên cuồng tìm kiếm cô, nhất là mỗi khi có tin tức gì anh lại cảm thấy bản thân mình như muốn điên lên, sau mỗi lần như vậy anh lại một mình đến quán bar uống rượu

Mới năm trước chỉ vì uống rượu quá nhiều mà anh đã bị đưa đến bệnh viện, chính xác là bị dạ dày, khi đó Nhất Thương anh ta là người khám cho anh đã tức giận chửi anh nguyện một tuần

chắc chỉ có mình anh vì một người phụ nữ không thân không thích mà tổn hại đến bản thân